Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự cho là đúng

Tiểu thuyết gốc · 1378 chữ

Trong học viện, mọi người bắt đầu tìm cách kiếm tiền. nếu là bình thường nghĩ kiếm tiền nói ra sẽ bị khinh bỉ! Nhưng đây Ôn Trường Thanh chỉ nói là ‘trò chơi’. Đám ngừời tự cho là thanh cao người đọc sách thánh hiền cũng không thể nói gì...

Mọi người ra vô số chủ ý kiếm tiền. Đi chép sách, bán thơ ca, họa,... Nói thật có thể làm gì đều làm. Quả thực nhìn chính mình kiếm được tiền chính là có chờ mong rất vui vẻ đâu a! Kiếm tiền là kiếm nhưng việc học cũng không thể lơ là. Ngược lại hôm nay luyện võ, bắn cung. Buổi chiều học đánh hỗn chiến, cùng thao trận luyện binh do Thanh Nhạc tài nữ và Đích lão sư chỉ dạy.

Buổi sáng luyện võ, dù có mỹ nhân Thanh Nhạc, Ôn Trường Thanh vấn là trốn học, Thanh Nhạc tài nữ lúc đầu còn định khuyên bảo đâu. Nhưng Phương lão sư lén nói cho nàng một chút Ôn trường Thanh sau, nàng cũng không từ bỏ còn định đi khuyên bảo! Đáng tiếc tìm không thấy, hỏi ai cũng nói cả sáng đều không gặp hắn.

Ôn Trường Thanh buổi sáng cùng Kim Đường đi vào rừng tìm nấm. Bởi vì hắn muốn uống canh nấm hầm thịt gà! Quả thực tùy hứng tùy ý cực kỳ. Buổi chiều mọi người đi học rồi hắn mới thay quần áo đi ra thao trường. Đám người đang bắn cung, Thanh Nhạc không hổ là tài nữ, Lâm Vệ bắn tên sau, nàng cũng bắn ra xuyên qua kia mũi tên nứt ra. Ôn Trường Thanh vừa lúc đi tới vỗ tay: ''Tốt tốt hay! Đẹp lắm''

Đám người kinh ngạc nhìn tới, chính là thấy Ôn Trường Thanh tuyệt thế dung mạo trên mặt hiện lên hưng phấn. Ôn trường Thanh phất tay: '' Hây, hây mọi người buổi chiều tốt đẹp!''

''A, Trường Thanh huynh cũng tới'' Tông Thần vui vẻ hớn hỏ hỏi.

Ôn Trường Thanh lấy ra quạt mở ra đắc ý, phe phẩy: ''Hắc đương nhiên tới ha ha ta chính là tốt học sinh đâu''

Đám người nghe, khóe miệng kéo kéo! Hắn thật không có điểm bức số tự hiểu sao, đám người không nói.

" Hoa Thanh Ly, trò cũng lên đi'' Thanh Nhạc tài nữ nhường chỗ nói.

Ôn Trường Thanh không từ chối, cười phong hoa tuyệt đại: ''Vâng, tới ai cho mượn cung''

Ôn Trường Thanh Tùy ý chỉ đại một người mượn cung, người nọ luống cuống đưa ra mình cung cùng mũi tên. Ôn trường Thanh ném quạt cho ngừời bên cạch, cười đoạt lấy ra ba mũi tên. Mọi người kinh ngạc lúc, đã thấy hắn dơ nghiêng cung, nheo mắt nhếch môi... Cùng lúc ba mũi tên rời cung, không khí đọng lại một chút. 'bốp, bốp' tiếng vỗ tay của Thanh Nhạc tài nữ đánh tỉnh mọi người. Chỉ trong nháy mắt đám người hoàn hồn ồn ào lên:

''Oa, hắn giỏi quá''

'' Aaaa sao làm được, tốt lắm''

''...'' Đám người trong lúc nhất thời bùng nổ khen ngợi, nhìn Ôn Trường Thanh mắt cũng đổi đổi, trước kia Ôn Trường Thanh đều trốn học, mọi người nghĩ hắn thể nhược nên cũng là phế vật, lại trước hắn cưới ngựa ngã xuống tin đồn có bệnh

đám người càng cảm thấy hắn là công tử bột. Không ngờ tài bắn cung của hắn lại hơn tất cả mọi người!

Ôn Trường Thanh đắc ý, không kiềm chế cười vô cùng trương dương lại không làm người ghét được.

''Ha ha đừng khen ta, ta sẽ ngượng ngùng'' Khoát tay nói vậy chứ, hắn cười vui vẻ cực kỳ, mọi người đều nhìn ra hắn ý tưởng 'mau khen ta a, ta chính là như vậy lợi hại đấy!' Đám người thật như hắn muốn khen hắn đến thiên hoa loạn trụy... May mắn lại có luyện binh, dã chiến nên mọi người mới không ồn ào quá lâu.

Đám người phân chia ra làm hai. Một là Thanh Nhạc tài nữ dẫn đội, một cái là Phương lão sư thay cái kia Đích lão sư dẫn đội. Ôn Trường Thanh vào phương lão sư đội, Doãn Thanh Liên, Tông Thần Lâm Vệ ở Thanh Nhạc tài nữ đội, dẫn đội hỗn chiến mọi người đều cầm kiếm gỗ.

Phía sau có một rừng cây. hai bên không nhìn thấy nhau. chỉ nhìn hai bên dẫn binh. Hai bên trao đổi tù binh, nhưng đều có ý đánh đột kích lấn nhau! Thắng thua đều xem hai bên điểm binh, Ôn Trường Thanh làm đội trưởng, dẫn một đội nhỏ, đi dò đường xem tuy cơ mà ra.

Không khí nhất thời ở mảnh rừng cây này trở nên túc sát lên. Ôn trường Thanh cũng không biết bên kia tình hình. Thăm dò định đi ra mở đường cướp người và ra tay. Thì trước mắt xuất hiện Lâm Vệ và Doãn thanh liên đội người khoảng 8-9 người cản đường

Hai bên chưa nói gì, đã lâm vào hỗn chiến. Ôn Trường Thanh đi sau người chỉ có 5 người, nhưng vì chỉ để kéo dài thời gian. Hai bên lại đánh thành thế giàng co, Lâm Vệ ra tay một lúc mới cảm thấy không đúng muốn rút lui chạy trở về!

''Lui về''

Ôn Trường Thanh cười tà mới nói chuyện: ''Ai nha Lâm tiểu đội trưởng, về cõ lẽ đã muộn rồi a, hay là làm ta kiếm dưới oan hôn đi''

Lâm Vệ giận tái mặt, Ôn Trường Thanh đột nhiên cực nhanh ra tay. Kiếm gỗ, quét dưới đất mấy cục đã nhỏ, đánh vào Lâm vệ mấy cái tiểu binh, có người trúng tay, kiếm gỗ rơi, có người trúng chân,chúng thân đều bị bức lui. Ôn Trường Thanh theo sau người liền nhanh chóng đi lên giả bộ đâm kiếm ném ra bao nước ớt (ý là máu, đã bị đâm chết). Liền đi đánh những người khác, Doãn Thanh liên biết sơ võ nhưng do chỉ đánh lung tung cũng không hợp lực với xung quanh đồng bạn rất nhanh bị bao vây đánh, cố chống đỡ hết sức!

Ôn Trường Thanh cũng chơi chán Lâm vệ ra tay đánh mấy chỗ trên thân Lâm Vệ. Liền mấy cái hoa mắt Lâm Vệ đã bất động, phía sau Ôn Trường Thanh ý cười nghiền ngấm kiếm gỗ đặt trên hắn cổ! Nếu thật đánh, hắn giờ đã là sắc chết, Lâm Vệ nghĩ mồ hôi lạnh sau lưng cũng đi ra. trong lòng lạnh lẽo...

Ôn Trường Thanh người không ai tổn thất, đám người Lâm Vệ đều chết hết. Mọi người rất nhanh tập hợp. Là Phương lão sư dẫn đội thắng Thanh Nhạc tài nữ, nhưng ở Phương lão sư đội người trong lòng đều kinh sợ nhìn Trường Thanh, đội bên kia không biết nhưng bọn họ rõ rằng đội mình thắng được kế hoạch đều do Ôn Trường Thanh nghĩ cùng sắp sếp suy diễn mấy loại tình hình sảy ra cùng công thủ. Đám người không còn khinh thị chỉ có kính sợ cùng cảm thán... Mọi người lại nghe, một trận giảng giải hôm nay kinh nghiệm, tối rồi mọi người mới đi ăn cơm tắm rửa.

Ôn Trường Thanh tắm trở về, quần áo tùy ý mở rộng. Doãn Thanh Liên mặt đỏ, là bị khí đỏ! Nhưng cũng không biết làm sao nói bởi Trường Thanh luôn để trân chần, quần áo mỏng tang, trước cũng bị ba người không được tự nhiên nói mấy lần Trường Thanh đều không để ý trêu chọc ' Nha nha các ngươi hâm mộ bổn thiếu gia thân đi hắc ta đáng người quá tốt sao... Cho các ngươi nhìn là giúp các ngươi bổ mắt á!... Ta như vậy mạo như thiên nhân haizzz các ngươi trong phúc mà không biết hưởng...' nói chung vô sỉ không cần mặt cực kỳ nói.

Quả thực Ôn Trường Thanh dáng người rất đẹp. Nhưng Tông Thần Và Lâm Vệ mỗi lần đều không được tự nhiên tránh né

ps; Ngụy đam mỹ....

Bạn đang đọc Tà Linh Nhập Diễn [Xuyên...] sáng tác bởi minnkk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi minnkk
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.