Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự cho là đúng

Tiểu thuyết gốc · 1095 chữ

''Ha, A Đường ngươi học xấu nha toàn bôi đen bổn thiếu gia nhà ngươi''Kim Đường ngượng ngùng gãi tóc cười sấu hổ: ''Hắc, đều học được từ ngài a! A suýt quên lão gia có gửi thư đến cho người đây''

Đám ba người kia, đều cầm sách đọc. Ôn Trường Thanh thoải mái làm ồn bọn họ: ''Niệm'' Còn hắn bắt đầu chuẩn bị ăn cơm, hơi dừng nói thêm: ''Ba người các ngươi có muốn ăn không lại đây cùng ăn nha, ta một người cũng không ăn hết! Các ngươi nói vậy trong phòng ăn chắc cũng chẳng ăn bao nhiêu, tới ăn không?''

Ba người sửng sốt, một lát sau ba người đều ngỗi xuống! Kim Đường sợ không đủ ăn đi lấy tới thêm thức ăn cùng bát đũa. Ôn Trường Thanh ăn cơm không như mọi người cấm nói chuyện mà là nhai kỹ nuốt xuống cơm mới mở miệng. Bốn người ăn cơm Kim Đường bên ngoài bắt đầu lấy ra thư niệm.

Trên bàn cơm. Lâm Vệ không đói, nhưng thức ăn rất ngon hắn vấn ăn vào. Tông Thần và Doãn Thanh Liên càng không cần phải nói, ăn không no lại đói thức ăn lại cực mỹ vị. Ôn Trường Thanh ăn là có khí chất nhất

''Trường Thanh a! Cha rất nhớ ngươi a, ngươi hỗn tiểu tử này chắc đã quên ta rồi đi, sắp một tháng rồi cũng không viết thư về nhà ngươi nha thật sự bất hiếu a. Thôi không nói, con ăn uống,..'' Một đoạn đều là hỏi Ôn Trường Thanh tình hình cuộc sống có tốt không, kỳ thật có người bảo vệ vấn luôn báo hắn tin tức cho lão cha đâu, nhưng trong thư Ôn Hách vấn quan tâm hỏi.

"... Còn nữa hỗn tiểu tử con bệnh tình có tốt không, không được thì đi về a các di nương và mẫu thân ta đều lo cho ngươi muốn chết, còn nữa trong trường học có bị người bát nạt sao? Tiếp nữa nhi tử ngươi sao vậy a, muốn đi học lại không học tốt, là muốn chơi đùa sao! Chơi đùa tốt a, haizzz chơi chán rồi về về học tiếp cũng tốt, ngươi vui vẻ là được...''

Kim Đường đọc vô cùng mang cảm xúc, Ôn Trường Thanh vừa ăn vừa gật đầu không tỏ ý kiến. Ba người đối diện sắc mặt khác nhau. Doãn Thanh Liên hơi nhớ tới cha mẹ, lại ghen tị Trường Thanh cha như vậy lo láng yêu thương quan tâm gửi tin cho hắn mà cha mẹ nàng lại không có.

Tông Thần cha đã không có, hắn hơi cảm xúc khi nghe song thư. Lại nhớ tới ở nhà hắn nương... Lại hâm mộ Ôn Trường Thanh có người cha như vậy thương hắn thật tốt.

Lâm Vệ cũng nhớ tới hắn cha, sắc mặt không tốt.

Một buổi tối qua đi. Buổi sáng Thanh Nhạc tài nữ dạy kỳ (cờ) đạo! Ôn trường Thanh sờ mũi, xem từng người bị gọi lên. Ôn Trường Thanh thực bị gọi lên, hắn khoát tay: ''Ta không hiểu chút gì kỳ đạo, ngược lại trà đạo hiểu sơ sơ.Đi lên cũng là tốn thời gian mọi người tiếp tục'' Đám người cũng vô ngữ với ôn tRường Thanh.

Một tiết khóa qua đi. Đám người Ra sân chơi đá banh! Ôn Trường Thanh không ngủ ở trong lớp nữa, ra ngoài trùng hợp đang thấy Tông Thần, Chu Đức, Doãn Thanh Liên mấy người đang bị vây xung quanh có vẻ lên xung đột. Ôn trường Thanh đi ra đám tiểu đệ của hắn liền chạy tới vây xung quanh.

''CHơi đá banh a! Thật không thú vị nha''

Đám tiểu đệ phụ họa: ''Đúng thế đúng thế. Lão đại nói đúng...''

''Trường Thanh'' Đám người Tông Thần như thấy cứu tinh vui vẻ.

Lâm Vệ đen mặt. Một người đi theo là Lâm Vệ tiểu đệ hừ lạnh nói: ''Không đá banh thì chơi gì chứ hừ làm dáng'' Lâm Vệ sắc mặt không tốt nhìn hắn.

Ôn Trường Thanh cười vỗ tay: ''Nói rất có lý a, không chơi đá banh có thể chơi gì đâu!'' Nói Ôn Trường Thanh còn làm bộ suy tư.

Đột nhiên Ôn Trường Thanh mắt sáng lên cười giảo hoạt nhìn đám người. Đối diện Trường Thanh thân thiện ánh mắt đám người không tự chủ lùi ra sau. Ôn Trường Thanh cười: '' Bổn công tử chơi liền muốn chơi lớn a! Người thắng được 5 lượng bạc, cùng một tập truyện chưa xuất bản ai chơi tới tới''

Đám người đều tâm động, nhà nghèo đi học vấn là chiếm nhiều. Nhưng vấn không ai ra trước. Lâm Vệ lạnh lùng hỏi: ''Ngươi nói chơi lớn, như vậy hẳn nên nói rõ chơi gì đi?''

''Lâm Vệ a, huynh đúng là thẳng tính nha, ta muốn chơi sấu một tí cũng không cho'' Ôn Trường Thanh làm bộ buồn bực nói ý cười lại không giảm.

"Ai nha kỳ thật trò chơi rất tùy ý, rất đơn giản! Ta dạo này hơi nghèo nên mới nghĩ ra chơi. Trò chơi rất đơn giản chính là kiếm tiền kiếm càng nhiều càng tốt, có thể kết đội. Thời gian hạn định một tuần! Hạn chế duy nhất là không được dùng tiền riêng của bản thân hoặc người cho, số tiền kiếm được hoặc từ đâu có bao nhiêu phải ghi kỹ càng tỉ mĩ không chơi gian lận. Kiếm tiền bằng cách gì cũng được, tổ đội kết đội một kiểu phân! Xem tiền hoạch định thắng thua,có đoàn đội giải, cũng có một người thắng giải chơi không, chơi đi cũng chẳng mất gì. Cuối tuần nộp thành quả, gian lận là không tính a! Cuối tuần ta mời viện trưởng chủ trì công bằng, có gì không hiểu đi hỏi Kim Đường nhà ta, hắn sẽ trong tối chú ý các ngươi có hay không gian lận...''

Ôn Trường Thanh nói xong liền đi về. Để lại đám người kích động cùng ở phía sau bàn tán! Có người còn đã tìm quần kết đội, Tông Thần ba người cũng bàn tán rất nhanh ngay cả các lão sư cũng biết chuyện. Một số người cảm thấy hoang đường, đa phần chỉ nghĩ là một trò chơi tùy học sinh...

Ps: A hua khổ quá nha cái máy tính sạc không vào à á a vậy mỗi ngày chỉ có một chương chịu!

Bạn đang đọc Tà Linh Nhập Diễn [Xuyên...] sáng tác bởi minnkk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi minnkk
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.