Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hội quán Nibi

Tiểu thuyết gốc · 1790 chữ

So với bạn cùng lứa, Hito đã bị đi trễ quá nhiều rồi nên cậu cũng không muốn trễ thêm một phút giây nào nữa.

Thế là cả hai mau chóng lên đường và không lâu sau đó họ cũng đã đến được thành phố Nibi.

Như thường lệ, Hito cùng Scarlet trước tiên ghé qua trung tâm pokemon của thành phố này để nghỉ ngơi cũng như kiểm tra sức khỏe cho các con pokemon của mình rồi mới chuẩn bị đến thách đấu hội quán sau.

Gọi về hỏi thăm gia đình cũng là một phần không thể thiếu mỗi khi đến một thành phố mới, và đương nhiên sau đó cậu cũng nhận được một cuộc gọi từ giáo sư Okido.

“Chào cháu, Hito.” Bác ấy tỏ vẻ ngạc nhiên, “Ồ, cháu đến được thành phố Nibi rồi sao!? Cháu đến đó sớm hơn ta tưởng.”

“Vâng ạ, cháu đang chuẩn bị để thách đấu hội quán Nibi.” Hito lộ vẻ tự tin nói.

Kara~

“Ồ, Karakara đó à, rất lâu không gặp mày.” Giáo sư Okido trong rất vui vẻ khi nhìn thấy Karakara, rồi ông quay sang nhìn Hito hỏi, “Cháu không gặp vấn đề gì với nó chứ?”

“Dạ, không ạ! Nó rất ngoan.” Nói rồi cậu xoa đầu nó một cách âu yếm.

“Vậy thì tốt, mà cháu đã chuẩn bị gì cho trận đấu hội quán sắp tới chưa?” Giáo sư vui mừng nói, “Để xem cháu đã có những con pokemon gì nào, Karakara, Ratta và một con Beedle.”

“Ồ, con Koratta của cháu đã tiến hóa rồi à.” Tuy có chút ngạc nhiên nhưng giáo sư nhanh chóng chuyển sang vẻ mặt trầm ngâm nói, “Nếu ta nhớ không nhầm thì hội quán Nibi chuyên về những pokemon hệ đá, nhưng với ba con pokemon này của cháu thì e rằng rất khó…”

“Cháu tin tưởng vào những con pokemon của mình ạ, nhất là Karakara, cháu tin nó sẽ làm được.”

Thấy vẻ mặt tự tin của Hito, giáo sư Okido cũng không khỏi lộ ra vẻ mỉm cười, “Vậy thì ta chúc cháu may mắn nhé!”

“Vâng ạ, tạm biệt bác!”

---

Hội quán Nibi so với hội quán Tokiwa thì lại lộ ra vẻ đơn sơ hơn rất nhiều, bề ngoài nó đơn giản chỉ là những tảng đá lớn được xếp chồng lại với nhau đem lại chút mùi vị của các hang động thời kỳ đồ đá nhưng khi tiến vào bên trong lại có thể cảm nhận được một sự khác biệt rõ rệt, ít nhất nó mang một màu sắc hiện đại hóa hơn so với những gì nó thể hiện ra ở bên ngoài.

Mặc dù vậy, nhưng bằng cách tận dụng tối đa những vật liệu bằng đá dùng cho việc trang trí càng làm nổi bật lên yếu tố chủ đạo của hội quán chuyên sử dụng pokemon hệ đất đá này.

Khoảng không gian bên trong hội quán khá rộng, ở giữa là một sàn thi đấu với địa hình đất đá, ngoài phần trung tâm có một chút khoảng trống trãi ra thì phần còn lại của sân là những mỏm đá có cao có thấp tạo thành một dạng địa hình gồ ghề phức tạp.

Chỉ là quả nhiên trên sàn đấu không được thiết kế bất kỳ cái ao hồ nhân tạo nào cả, ắt hẳn nhằm mục đích tối ưu hóa khả năng chiến đấu của pokemon hệ đất đá, cũng như tránh đi yếu điểm chết pokemon của nó vì vốn dĩ chúng có phần bất lợi trước hệ nước.

Ngoài ra, hai bên sân thi đấu còn được thiết kế một khán đài để người khác có thể tùy thời quan sát được trận đấu ở bên dưới, ngược lại ở điểm này nó so với hội quán Tokiwa thì thoải mái hơn rất nhiều.

Người đang đứng trên đài cao quan sát chính là Hito và lẽ dĩ nhiên người thách đấu đứng ở phía dưới chính là Scarlet rồi.

Dù sao Hito cũng chỉ là một tay mơ trong nghề, đây cũng là lần đầu tiên cậu đến thách đấu hội quán, ngược lại Scarlet lại rất dầy dặn kinh nghiệm trong việc này nên tất nhiên cô liền muốn xung phong thách đấu trước để Hito có thể học hỏi rút kinh nghiệm nhưng đối với Hito thì đây chính là một sự khoe mẻ trắng trợn a, tuy vậy Hito cũng không có ý định từ chối đề nghị này.

“Theo quy định của hội quán, mỗi bên chỉ được phép sử dụng tối đa hai pokemon, trận đấu kết thúc nếu pokemon của một trong hai bên đều không còn khả năng chiến đấu.”

Đọc quy tắc là một cậu bé tầm năm sáu tuổi đang đứng ở vị trí trọng tài, gương mặt của cậu ta lại có phần tương tự với người đàn ông trung niên đang đứng ở vị trí chủ hội quán, có lẽ họ có quan hệ cha con với nhau.

“Thi đấu, bắt đầu!” Cậu ta phất ngọn cờ trong tay ra hiệu bắt đầu trận đấu.

Là chủ hội quán phải xuất ra pokemon trước nên người đàn ông trung niên kia nhanh chóng ném một quả cầu pokemon vào sân.

“Ra đi nào, Sandpan.”

Chui ra từ quả cầu là một con vật màu vàng, nó là hình thức tiến hóa cuối cùng của Sand (con tê tê). Trên lưng nó là rất nhiều miếng vảy mọc dựng đứng chỉa ra bên ngoài trong có vẻ rất sắc bén, bốn chi của nó càng là sở hữu những bộ móc vuốt sắc nhọn.

Là bạn đồng hành được một thời gian, đương nhiên Hito biết Scarlet là một huấn luyện viên chuyên về hệ cỏ, thi đấu với những pokemon hệ đất đá chính là một lợi thế đối với cô nên Scarlet không có vẻ gì là nao núng cả, cô cũng ngay lập tức ném ra một quả cầu pokemon.

“Kusaihana, tớ chọn cậu.”

Lựa chọn của Scarlet làm Hito cũng hơi bất ngờ, bình thường cô luôn dùng Juptile cho mọi trận chiến nhưng lần này có lẽ cô muốn dùng nó như một con ách chủ bài của bản thân.

Nhắc đến Kusaihana, đây chính là loài hoa hôi, tiến hóa từ cây cỏ dại (Nazonokusa). Theo ý định của Scarlet khi bắt nó là cô muốn nó tiến hóa trở thành loài hoa xinh đẹp (Kireihana) nhưng còn về phần làm sao để nó tiến hóa thành Kireihana mà không phải là loài hoa cực hôi Ruffresia thì… haha.

“Tiến lên Kusaihana, sử dụng phi diệp.”

Scarlet lựa chọn tấn công trước để tạo ưu thế, chủ hội quán Nibi cũng biết mình khá bất lợi nên cũng nhanh chóng ra lệnh.

“Sandpan, bão cát.”

Nghe vậy, con Sandpan liền dùng móng vuốt của nó cào loạn xạ dưới mặt đất khiến cả vùng đấu trường bị cát bụi mù mịt bao phủ.

Chiêu này không chỉ ngăn chặn tầm nhìn của Kusaihana mà ngay cả tầm nhìn của Scarlet cũng bị ảnh hưởng khiến cô không biết chính xác tình huống xảy ra bên trong để có thể ra lệnh chính xác cho Kusaihana.

Ngược lại, Sandpan lại trở nên lợi thế hơn trong môi trường này, và cũng do mất tầm nhìn, chiêu phi diệp của Kusaihana liền rơi vào khoảng không.

Kusaihana đang trong cơn hoảng loạn thì phía sau lưng nó, Sandpan bỗng nhiên hiện ra thực hiện một chiêu cào liền dễ dàng đánh trúng lưng Kusaihana khiến nó bị hất văng sang ụn đá cách đó không xa.

Đứng ở bên ngoài, Scarlet chỉ nghe thấy tiếng thét lớn của Kusaihana và sự hỗn loạn của bụi cát mà không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì.

Cô không khỏi nghiến răng rồi hét lớn: “Kusaihana, dùng roi mây xua tan cơn bão cát đi.”

Pokemon của cô ngay tức khắc vung ra từ bên người hai chiếc roi mây, chúng bắt đầu xoay tròn tựa như chiếc quạt máy thổi tan một góc cát bụi lộ ra vị trí Sandpan đang đứng.

Cô không khỏi mừng rỡ nói:

“Chính là lúc này, Kusaihana, phi diệp.”

Không chần chờ, Kusaihana ngay lập tức phát động kỹ năng, nó lắc người một cái từ hai bên hông của nó bắn ra hàng loạt chiếc lá như lưỡi đao bay thẳng về phía Sandpan.

“Sandpan né ra, sử dụng xoay tròn tốc độ.” Cùng lúc đó chủ hội quán cũng nói lớn.

Và cũng một lần nữa Sandpan chứng tỏ tốc độ phản xạ của nó hơn xa so với Kusaihana, nó nhanh chóng cuộn người lại thành một quả cầu và bắt đầu xoay tròn trên mặt đất, khiến cho tốc độ của nó dần tăng lên một cách đáng kể, đem hầu như toàn bộ phi diệp của Kusaihana bắn ra đều bỏ lại phía sau.

Không những vậy, chỉ trong chốc lát nó liền tiếp cận được Kusaihana, cú húc trực tiếp khiến cho bông hoa hôi văng khỏi đấu trường như một quả đạn pháo.

“Trở về đi, Kusaihana. Mày đã làm rất tốt, bây giờ thì hãy nghỉ ngơi đi.” Scarlet chỉ đành thu hồi lại Kusaihana, rồi cô nhanh chóng ném ra một quả cầu khác đúng như những gì Hito nghĩ, cô nói “Juptile, tiến lên, sử dụng diệp đao.”

Vừa ra sân, Juptile liền chứng tỏ bản lĩnh của mình, nó không chỉ khắc chế đối thủ về mặt thuộc tính, tốc độ cũng hơn xa so với đối phương.

Lần này, Sandpan đã không còn kịp né tránh đòn tấn công nữa, bị dính một đòn sát thương trực diện, Sandpan không có khả năng trụ vững được liền bị hất văng ra bên ngoài sàn thi đấu, đồng thời cũng mất đi khả năng chiến đấu.

Chủ hội quán Nibi không lấy làm ngạc nhiên, ông thu hồi Sandpan trở về quả cầu, cũng nói với nó một câu an ủi rồi ông mới quay sang nhìn Scarlet:

“Khá lắm cô bé, nhưng ta sẽ không nhường nữa đâu.” Ông ta nở một nụ cười rồi ném ra một quả cầu pokemon khác, “Xuất hiện đi, Đại Xà.”

Wark~

Đại xà trong lời của ông ta chính là con rắn đá Iwark, nó ít nhất cũng phải dài đến mười mét, chỉ tính chiều cao của nó thôi cũng đã gần bốn mét rồi.

Nhìn xuống Juptile nhỏ bé chỉ cao gần một mét bên dưới chân càng làm bật lên sự to lớn và đồ sộ của nó mà thôi.

Bạn đang đọc Ta Là Nhà Huấn Luyện Pokemon Toàn Năng sáng tác bởi catim520tg
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi catim520tg
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.