Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Là Cảnh Sát (1)

Phiên bản Dịch · 1215 chữ

"Ngươi là bảo vệ ở đây, hẳn là biết về vụ án phải không!."

Tần Vấn vô cùng nghiêm túc, dường như hắn đang đại diện cho công lý vậy, ngữ khí chân thật đáng tin!

"Tôi...tôi mới tới đây, nhưng mà cũng có nghe nói, không phải các ngươi điều tra Lưu tiên sinh rồi sao, nói hắn vô tội."

Bảo vị bị khí thế Tần Vấn trấn trụ, càng thêm tin tưởng thân phận Tần Vấn, thế nhưng cái tạp dề màu máu quá bắt mắt rồi, làm hắn không nhịn được phải nhìn thêm vài lần.

"Hừ, đừng có nhìn lung tung, đây là ngụy trang, cái ngoại là y phục thường ngày cũng không phải mấy loại áo quần bình thường đâu, mà chỉ cần dung nhập vào đám đông là được rồi."

Tần Vấn đã nhìn ra đối phương nghi hoặc, vì vậy càng thêm giải thích thân phận của mình, hắn bắt đầu che che lấp lấp.

"Cái tạp dề này nhìn qua rất chói mắt, nhưng như vậy mới lạ, ai có thể nghĩ đây là trang phục chấp pháp của ta? Nhiều người sẽ cảm thấy ta bị bệnh thần kinh, dù cho cảm thấy nguy hiểm, cũng sẽ không có tình huống báo cảnh sát, mặc đồ như thế này mới có thể làm tội phạm không thể ngờ được."

Bảo vệ nghe xong đạo lý của Tần Vấn, giống như có chút nào hiểu ra, xong rồi lại chợt nghe không hợp lắm, nhưng cẩn thận nghĩ lại, xem ra cũng không có vấn đề gì, vì vậy trong lòng triệt để tin tưởng lời nói của Tần Vấn.

"Hừ, cái này chính là tư duy hương nghịch, về sau học tập vào."

Tần Vấn thấy tiểu bảo vệ không dùng ánh mắt hoài nghi mình nữa, hắn hài lòng nhẹ gật đầu.

"Ngươi đem toàn bộ tin tức hiểu về Lưu Vũ nói cho ta biết, ta đối với vụ án này có một nghi vấn rất lớn, nếu tin tức của ngươi có thể giúp ta phá án, khẳng định sẽ có một chút công lao!."

Tiểu bảo vệ nghe nói có thể hiệp trợ phá án, lập tức xung lên, vô cùng ân cần, đem hết thảy tin tức mình biết nói ra.

"Ta vừa mới tới đây làm việc chưa đến ba tháng, nhưng mà sự tình về Lưu tiên sinh cũng nghe kể không ít, dù sao năm đó đây cũng là nhân vật liên quan đến truyền thuyết đô thị mà."

Bảo vệ thần thần thao thao, biểu lộ nghiêm túc.

(thần thần thao thao: cảm giác mà con người khi nói về mấy vấn đề tâm linh)

"Kỳ thật lúc đấy có nhiều người nói, toàn bộ vụ án đều là do Lưu tiên sinh tự biên tự diễn, bởi vì che giấu rất tốt mới làm cảnh sát không điều tra ra."

"Nhưng một thời gian sau, nhiều hộ gia đình ở đây nhận thấy Lưu tiên sinh không phải là người như vậy, hắn không chỉ thân thiện, thường xuyên giúp đỡ hàng xóm, mà còn rất si tình."

"Ngay từ đâu hắn đã rất tích cực phối hợi với các ngươi điều tra, sau đó khi các ngươi bó tay chịu trói, hắn lại đi khắp nơi tìm kiếm, nghe nói đi khắp nơi dán thông báo, hắn cũng ở trong tiểu khu trồng một số loại hoa, nghe nói là hoa mà người yêu hắn thích nhất."

Bảo vệ thở dài, có chút đồng tình nhìn về nam nhân đang trồng hoa cách đó không xa.

"A đúng rồi, Tô Tuyết Nhu hình như còn có một muội muội, hình như tên là Tô Tuyết Tình, lớn lên rất giống với tỷ tỷ nàng, người cũng không tệ, thường xuyên mang đồ vật đến thăm Lưu tiên sinh, còn mang cho người khác một ít, nhưng lúc đó ta không làm việc ở đây."

Bảo vệ như nhớ ra gì đó, đột nhiên bổ sung thêm.

"Thế nhưng chuyện này đều là chuyện lúc trước rồi, chuyện sau đó cảnh quan chắc hẳn cũng nghe nói, cư xá xảy ra chuyện ma, tất cả người trẻ tuổi đều chạy, còn sống ở đây cũng chỉ còn lão nhân, bọn họ thức chất cũng không phải không muốn rời đi, mà chuyển nhà không nổi nữa. Những người khác đều đi, nhưng Lưu tiên sinh thì không, hắn cảm thấy nữ quỷ kia chính là người hắn yêu, người khác không dám trồng hoa, hắn ngược lại càng trồng, hy vọng người yêu có thể về thăm nhà một chút."

Tiểu bảo vệ nói tới đây, thở dài thật sâu, tựa hồ chưa gặp qua nam nhân si tình như thế này lần nào.

"Ừ...truyền thuyết về nữ quỷ đập bồn hoa, tìm thân thể bản thân, cảnh sát không điều tra chuyện này sao?"

Tần Vấn suy nghĩ, càng nghĩ càng thấy Lưu Vũ người này có vấn đề.

"A? Chuyện này không phải ngươi so với ta còn hiểu rõ hơn sao?"

Bảo vệ hồ nghi nhìn Tần Ván, Tần Vấn lập tức phản ứng, biết mình nói sai, nhưng hắn cũng không hoảng hốt, ngược lại nhẹ nhàng, thuận theo nói ra.

"Ta mới tiếp nhận vụ án này, lúc trước mấy chuyện lằng nhằng kia thì không biết, cho nên mới tới hỏi ngươi."

"Là vậy sao..."

Bảo vệ cũng tin là thật, không nghĩ nhiều.

"Lúc trước cũng có người đến điều tra, nhưng mà Lưu tiên sinh hết sức phản đối, nghe nói rất tức giận, ta nghe nói có một viên cảnh sát không cẩn thận đập vỡ chậu hoa, Lưu tiên sinh liền tức giận lao vào người bọn họ đánh nhau, cuối cũng cũng phải nhờ đến muội muội của người yêu hắn đều hòa giải thì mới xong, chuyện như vậy rồi, cảnh sát cũng không điều tra nữa."

"Ừ..."

Tần Vấn nhẹ gật đầu, trong đầu thì đang sửa sang lại tin tức, tuy rằng biểu hiện bên ngoài của hắn như đã biết trước, nhưng kỳ thật ở trong đầu thì thành một mớ hỗn độn, hắn cũng không phải là thám tử a.

"Rất tốt, đa tạ ngươi đã phối hợp, a đúng rồi, ngươi tên là gì? Nếu như tin tức của ngươi có trợ giúp, ta sẽ nói cấp trên phát tiền thưởng cho ngươi."

Tần Vấn không nghĩ ra được lý do nên hắn dứt khoát không nghĩ nữa, quay đầu lại, vẻ mặt tán thưởng nắm tay bảo vệ, giống như đang khảo sát cán bộ kỳ cựu.

"Ta là Tưởng Văn Minh, có thể giúp đỡ ngươi là được rồi, tiền thưởng có cũng được không có thì thôi."

Bảo vệ cười vô cùng chất phác, quả thật hắn cũng xuất phát từ lòng hảo tâm.

"Vậy mới là đồng chí tốt! Tôi tự hào về đồng chí!."

Tần Vấn nghe xong lời này càng vui vẻ hơn rồi, vốn hắn còn nghĩ nếu thật sự phá được vụ án này, có tiền thưởng sẽ chia cho đối phương một chút, nhưng mà thấy đối phương không cần, vậy toàn bộ tiền thưởng là của mình rồi!

Bạn đang đọc Ta Là Liệp Ma Nhân Chuyên Nghiệp (Bản Dịch) của Thất Câu Bát Lặc Trứ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.