Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truyền Thuyết Đô Thị (1)

Phiên bản Dịch · 1334 chữ

"Hả? Chuyện này cũng có nguồn gốc ở nhà trọ Phúc Nguyên sao."

Tần Vấn tìm hiểu vấn đề cần thận, phát hiện nhiệm vụ ác mộng cùng nhiệm vụ đặc thù đều ở trong một căn hộ ở Phúc Nguyên.

"Chẳng lẽ hai nhiệm vụ này có liên quan đến nhau sao?"

Tần Vấn có chút sợ hãi, tuy rằng hai nhiệm vụ cùng một chỗ thì dễ dàng hơn nhiều, hơn nữa còn nhận được nhiều ban thưởng, nhưng mà....Ai có thể bảo chứng độ dễ của nhiệm vụ không khó, nhiệm vụ đã liên quan đế quỷ quái rồi, vạn nhất hai nhiệm vụ hợp lại tăng độ khó lên không phải làm hắn chết không toàn thây à.

"Không được! Phải cân nhắc an toàn mới được, dù sao cẩn thận cũng sống lâu."

Tần Vấn bình tĩnh suy nghĩ, tỉnh táo phán đoán, bắt đầu vì nhiệm vụ đầu tiên của mình mà chuẩn bị.

"Có khả năng sẽ đụng phải quỷ, muối nhất định phải mang theo để dùng Linh kỹ rồi, tốt nhất là mang theo ba bao muối ăn...không, năm bao mới đủ! Kiếm gỗ đào, máu lừa đen...Được rồi, bỏ đi, cũng không phải đi bắt cương thi, với lại nghe nói đồ dùng của đồ tể có sát khí có thể chấn nhiếp tà ma, bây giờ đi đến chợ bán thức ăn hỏi một chút."

Tần Vấn ở trong văn phòng tìm toài cả buổi, lật tung từng mảnh đất, cuối cùng cũng chuẩn bị xong đồ vật của mình, hắn dùng một cái bao chứa lại, vác ở trên thân, nhìn qua rất giống mai rùa.

Hắn vốn còn tính mang chậu Tuyết Nhu Hoa đi theo, nhưng suy nghĩ một chút, chậu này vừa trầm lại tà dị, mang theo có lẽ còn tệ hơn nữa, cuối cùng quyết định để lại, lại sờ một chút con dao gọt trái cây trong túi quần.

Thời gian hiện tại là xế chiều, Tần Vấn cõng theo một bao đồ đi trên đường thu hút không ít ánh mắt nhìn. Nhiệt độ hôm nay vừa vặn, không nóng không lạnh, trong gió còn mang theo chút hơi lạnh, vốn như vậy thì rất thoải mái, nhưng Tần Vấn nhờ có linh cảm nên cảm nhận được một chút khí tức kỳ kỳ quái quái, khiến cho hắn không được tự nhiên.

Đi khoản hai mươi phút mới đến chợ bán thức ăn, Tần Vấn đi đến thẳng cửa hàng thịt, nhìn lão bản đang cầm một con dao chặt thịt gà, chỉ cần vài đường đã chia con gà thành vài khối. Miệng con dạo bởi vì quanh năm tiếp xúc với máu, nên trên đó có màu rất đậm, đừng nói là quỷ, đến cả Tần Vấn là một người sống nhìn một hồi còn thấy sợ hãi.

"A! Tiểu tử, ngươi muốn mua muốn thịt phải không? Thịt ở đây do ta tự chặt trong một ngày đấy, không giống như mấy cửa hàng bên cạnh dùng máy cắt đâu."

Lão bản kia mang một chiếc tạp dề bẩn thỉu màu đen, dáng người cao lớn thô kệch, cánh tay của hắn còn to hơn cái đùi của Tần Vấn, trên tay toàn là lông, tóc ngáy đằng sau cũng rất dài, nhìn thoang qua là biết dương khí tràn đầy, sát khí của vị lão bản này còn làm Tần Vấn mới khai linh cảm thấy đau mắt.

"A ha ha ha...Cho ta một miếng...Nhầm, ta đến đây không phải để mua thịt, cây dao này, lão bản có bán không?"

Tần Vấn chịu không được khí thế của đối phương, thiếu chút nữa đã mua thịt rồi.

"Dao? Không mua thịt đến đây mua dao à ! Con mẹ mày giỡn mặt với lão tử phải không ! Đồ điên."

Lão bản hàng thịt tựa hộ bị người ta cà khịa nên tỏ ra rất phẫn nộ, trực tiếp muốn đá văng Tần Vấn ra xa. Nhưng Tần Vấn quyết tâm rồi, dù sao hôm nay nhiệm vụ của hắn khả năng cao là gặp quỷ là cái chắc, nên có đuổi thế nào hắn cũng không đi.

"Không phải, không phải, ta thật sự muốn mua mà, ta muốn cây đao trên tay ngươi giá một trăm tệ, nhìn đi, cay dao này cũ như vậy rồi, nhiều lắm cũng chỉ giá trị hai ba mươi tệ, thậm chí bán cho người ta còn bị chửi, không bằng bán lại cho ta, xong rồi ngươi mua cây mới!."

Hô lên một cái giá, trong lòng Tần Vấn thì đang chảy máu, hắn hiện tại lột cả quần lót cũng chỉ có hơn trăm mấy tệ, nhưng bởi vì an toàn, huống chi hoàn thành nhiệm vụ có thể nhận được tiền mặt, nên cái này gọi là đầu tư, Tần Vấn chỉ có thể an ủi mình như vậy.

"Một trăm tệ..."

Lão bản rõ ràng đã động tâm, hắn nhìn cây dao mổ trong tay mình, tựa hộ đang suy nghĩ, nhưng cuối cùng vẫn lắc đâu.

"Thật sự không được, tiểu tử, hôm nay ta còn buôn bán, với lại xung quanh đây cũng không có người bán dao, ngươi ngày mai tới đây, ta đem thanh dao này cho ngươi."

Tần Vấn cũng rất buồn rầu, nhiệm vụ này tổng cộng có 48 tiếng đồng hồ, đợi đến ngày mai, vạn nhất không đủ thời gian làm nhiệm vụ thì sao. Hắn thở dài, chuẩn bị rời đi, nhưng trước khi đi, ánh mắt đột nhiên nhìn thấy cái tạp dề dính máu mà lão bản mang trên người.

"Ôi chao! Lão bản, thứ này bán thế nào?"

Cuối cùng, sau một phen khẩu chiến với lão bản, Tần Vấn cuối cùng cũng bỏ ra năm tệ để sở hưu cái tạp dê viền hoa dính máu.

Nhìn cái tạp dề này đã không biết màu sắc ban đầu của nó là gì, bời vì ở trên đều là máu khô màu nâu đen, cùng một cỗ máu tanh nồng đậm.

"Dao mổ tuy không có, nhưng cái yếm đồ tể này cũng không kém nhiều đâu! Thế nào nó cũng có lực uy hiếp a!."

Tần Vấn càng nhìn chiếc tạp dề càng thấy thích, chỉ thiếu bước nữa là hôn nó thôi, hắn trực tiếp mặc lên trên thân.

Sau khi hắn mặc xong, trong nháy mắt, một lượng sát khí bọc quanh thân thể Tần Vấn, cảm giác cái cổ bất an lúc nãy cũng biết mất, một mùi máu tánh lấn át toàn thân hắn, 'mùi thơm' này đứng nói là quỷ, mà đến người qua đường cũng phải cách xa.

"Được a!."

Tần Vấn cứ như vậy mang chiếc tạp dê đi lại trên đường cái, trên lưng còn khiên một cái balo lớn như con rùa, nhìn qua thấy rất buồn cười.

Hắn cản lại mấy chiếc xe taxi, nhưng khổ nỗi không ai dám chở hắn, sợ chọc phải tên điên, thẳng đến lúc hắn chốn ở sau gốc cây, nhìn thấy có ngươi xuống xe, hắn điên cuồng lao vào trong xe, lúc này mới lên đường được, tài xế taxi vừa lái xe vừa đổ mồ hôi lạnh, thỉnh thoảng còn thông qua kính chiếu hậu nhìn về đằng sau, nhưng thủy chung không dám chào hỏi.

Tần Vấn cũng vui vẻ thanh nhàn, bắt đầu dùng điện thoại tìm kiếm tin tức về nhà trọ Phúc Nguyên, quả nhiên hắn đã tìm ra một ít tin tức gì đó.

Nhà trọ Phúc Nguyên mấy năm trước là một cư xá xanh hoa, từng nhà đều trông hoa trồng cây, hoàn cảnh ưu nhã có tiếng, nhưng sau đó xảy ra một sự tình bí ẩn. Một nữ nhân ở đó mất tích, cảnh sát đến điều tra hơn một năm nhưng cũng không có kết quả, đến nay vụ án vẫn chưa được phá giải.

Bạn đang đọc Ta Là Liệp Ma Nhân Chuyên Nghiệp (Bản Dịch) của Thất Câu Bát Lặc Trứ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.