Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tầng Hầm (1)

Phiên bản Dịch · 1036 chữ

Tần Vấn híp mắt lại, trong lòng càng ngày càng hoài nghi, đợi đến khi Tô Tuyết Tình ra khỏi nhà, Tưởng Văn Minh cùng Tần Vấn mới yên tâm từ đứng dậy trong phòng bếp.

Trong lòng Tần Vấn có chút phỏng đoán, Lưu Vũ đã bị bắt, bây giờ Tô Tuyết Tình lại đi ra ngoài, khẳng định có liên quan đến Lưu Vũ, nhưng chuyện Lưu Vũ giấu thi thể trong nhà là sự thật, Tần Vấn không biết bây giờ nàng ra ngoài làm cái gì nữa.

Hai người đi vào phòng thay đồ, một lần nữa cẩn thận kiểm tra, còn thiếu chút nữa là đào cả gạch lên nhìn, nhưng cũng không thấy có đồ vật gì khác lạ, điểm đáng chú ý còn lại chính là cái tủ bị khóa lại bằng mật khẩu kia thôi.

Ổ khóa cái tủ cũng rất đặc thù, không phải ổ khóa thông dụng hay bày bán trên thị trường, mà là loại ổ khóa đặc chế, có bốn số, chất liệu không biết làm bằng gì, nhưng rất rắn chắc, cộng thêm cái tủ làm bằng kim loại cứng, thành ra như một cái két sắt.

"Ca, sao nàng lại khóa tủ quần áo trong nhà của mình lại, phòng bản thân mộng du sao?"

Tưởng Văn Minh thử vặn cái ổ khóa kia, nhưng cho dù hắn dùng hết sức bình sinh của mình cũng không làm ổ khóa xê dịch chút nào, phải biết rằng ,nếu là một ổ khóa bình thường, đã sớm bị Tưởng Văn Minh cùng bắp thịt của hắn làm cho biến dạng, khí lực được luyện từ nhỏ của hắn cũng không phải vật để trưng.

"Hừ, chính là phòng ngừa có người cố ý tới đây, nàng quả nhiên có vấn đề, chúng ta không nghi sai người."

"Ổ khóa bốn số..."

Tần Vấn vốn đem các loại mật khẩu thông dụng vặn một lần, nhưng không cái nào thành công, quả nhiên, ổ khóa tốt như vậy, làm sao có thể dùng loại mật khẩu đơn giản để khóa được.

"Tiểu Tưởng, ngươi thử một chút xem có thể mở ra được không, có thể dùng khí lực của mình, nhưng đừng có quá làm ồn, ta thì đi mấy phòng khác tìm xem, xem có manh mối mật mã gì không."

Xác định trong căn biệt thự này không có người, Tần Vấn càng thêm lớn mật, hắn trực tiếp đi lên thẳng lầu hai, bắt đầu kiểm tra từng căn phòng, lầu hai là địa phương được Tô Tuyết Tình dùng để giải trí cùng nghỉ ngơi, ví dụ như phòng ngủ, phòng coi phim, phòng máy tính, phòng mát xa, phòng nào cũng bị Tần Vấn lục tung lên, nhưng hắn cũng không có tìm được bất luận tin tức gì liên quan đến mật khẩu, ngay cả sinh nhật của Tô Tuyết Tình cũng không tìm được.

Sau đó Tần Vấn lại đi lên tầng ba, nơi này được dùng làn sân thượng, là địa phương phơi nắng, còn có các loại móc treo áo quần, phía trên còn treo đầy quần áo.

"Biệt thự lớn như vậy, vậy mà một người hầu cũng không có, thà một mình làm nội trợ....là một người ưu thích sinh hoạt sao? hay là sợ người ta phát hiện ra điều gì?"

Tần Vấn ở trên này cũng không phát hiện điều gì, đành phải cau mày xuống lầu, xem tiểu Tưởng có tiến triển gì không.

Nhưng khi hắn đến phòng sách lúc trước, trong lòng tựa hồ như nghĩ tới điều gì. Hắn nhớ trên bàn sách có một tấm hình, mà phía trên tấm hình lại viết một ngày, đó là con số duy nhất ở đây.

"Tháng 6 ngày 28..."

Tần Vấn nhìn lại tấm hình kia, cảm giác, có lẽ cũng không đơn giản như vậy, người nào lại viết mật khẩu lộ liễu như vậy chứ?

"Thử đi...thử sai cũng không mất cái gì."

Tần Vấn nhớ kỹ con số, sau đó trở lại phòng thay quần áo, tiểu Tưởng còn đang cố gắng dùng sức của mình để phá khóa, nhưng bất đắc dĩ, cho dù hắn làm gì nhưng ổ khóa vẫn không chút sức mẻ.

Tần Vấn đi lên trước, đem bốn số 0628 nhập vào, hắn cũng chỉ thử xem, căn bản không nghĩ tới đây là mật khẩu ổ khóa, nhưng làm cho người ta không nghĩ tới chính là, mới nhập bốn con số vào, ổ khóa đã vang lên tiếng rắc, chốt khóa mở ra, làm ổ khóa rơi trên mặt đất.

"Đại ca, ngươi thật lợi hại! Ngươi làm sao tìm được mật khẩu vậy?"

Tưởng Văn Minh sùng bái nhìn Tần Vấn, nhưng Tần Vấn bây giờ thì đang ngây ngốc.

"Vậy mà mở được? Nàng suy nghĩ cái gì vậy? Mật khẩu mà để lộ liễu như vậy sao?"

"Con số này còn được viết trên tấm ảnh...Khả năng mốc thời gian này tương đối trọng yếu với nàng đi."

Trong lòng Tần Vấn cũng không rõ ràng lắm, nhưng ổ khóa cũng mở được rồi, không cần phải nghĩ nhiều như vậy. Hai người cùng nhau mở ra cái tủ quần áo thần bí kia, nhưng bên trong cũng không có đò vật gì khác thường, chỉ có vài chiếc áo tắm bình thường, còn có một chút vật dụng dùng để bơi lội.

"Gì vậy? Có những thứ này thôi thì nàng cần gì phải khóa lại? Hơn nữa còn ở trong phòng này ngây ngốc nửa giờ?"

Tần Vấn cẩn thận kiểm tra từng góc nhỏ trong tủ quần áo, nhưng đích xác không có ẩu giấu bất kỳ đồ vật gì, hắn không cách nào tiếp nhận được việc này.

"Tiểu Tưởng, đem cái tủ này chuyển đi."

Tần Vấn ra lệnh một tiếng, tiểu Tưởng nghe xong, đi lên phía trước, ôm lấy tủ quần áo bắt đầu di chuyển, nhưng mà điều này làm Tần Vấn kinh ngạc nhất là, gân xanh của Tưởng Văn Minh đã nổi khắp cổ, nhưng tủ quần áo một điểm cũng không di chuyển.

Bạn đang đọc Ta Là Liệp Ma Nhân Chuyên Nghiệp (Bản Dịch) của Thất Câu Bát Lặc Trứ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.