Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phải Chú Ý Tiết Chế

Phiên bản Dịch · 1133 chữ

"A! No quá, Tiểu Bạch, tối mai ta muốn ăn thịt kho tàu, nhớ mua thức ăn về mà làm nha !"

Sau bữa ăn, Chu Giai vừa xoa xoa bụng của mình, vừa dựa vào ghế chỉ tay ra lệnh.

Ba của Chu Giai cũng là một giác tỉnh giả, nghe nói còn là người trong quân đội, mà mẹ nàng lại càng sở hữu một công ty riêng.

Có thể nói là tiêu chuẩn một cô nàng bạch phú mỹ.

Chẳng qua ba mẹ cái bạch phú mỹ này quanh năm không ở nhà, nên trước đây, thỉnh thoảng sẽ chạy sang nhà Giang Tiểu Bạch và Giang Tiểu Hinh ở chung.

Nhưng gần đây, Giang Tiểu Bạch phát hiện cô nàng này càng ngày càng trầm trọng, hầu như không hề về nhà mình, cả ngày ăn nhờ ở đậu trong nhà hắn.

Mà bây giờ, lại còn xem mình như đầu bếp, bắt đầu đặt trước thức ăn ngày mai.

Chuyện này khiến trán Giang Tiểu Bạch nổi đầy hắc tuyến, cực kỳ muốn chụp tô bát trong tay lên đầu Chu Giai.

Bất quá một hồi sau, hắn không để ý nữa, đi vào toilet.

Nhưng mà, ngay thời điểm Giang Tiểu Bạch đi vệ sinh xong định rửa tay, bỗng nhiên chú ý tới một cái tiểu nội y trong đống quần áo bẩn gần máy giặt.

Thuận tay cầm lên xem.

"A, mấy cái hình này nhìn lạ lạ mắt, hình như chưa từng thấy trước kia!"

Cái tiểu nội y trong tay Giang Tiểu Bạch mặc dù là viền ren, nhưng bức tranh ở giữa lại có một con gấu nhỏ, nhìn dở dở ương ương.

Hoàn toàn khác biệt với mấy cái của Giang Tiểu Hinh.

"Chẳng lẽ là của Chu Giai?" Giang Tiểu Bạch bỗng nhiên nghĩ đến.

Sau đó càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.

Lúc này, sắc mặt Giang Tiểu Bạch chính là chán ghét.

Nhưng thời điểm hắn định ném cái tiểu nội y trong tay vào thùng quần áo bẩn, tự nhiên cửa nhà cầu đang đóng lại từ từ mở ra, lộ ra Chu Giai đứng bên ngoài.

Mà khi nhìn thấy Giang Tiểu Bạch cầm tiểu nội y mình nhìn chằm chằm, đôi mắt Chu Giai bỗng nhiên giật một cái.

Nhìn thấy Chu Giai đứng ngoài cửa, Giang Tiểu Bạch không khỏi cúi đầu nhìn một chút tiểu nội y trong tay lại nhìn Chu Giai, trong lòng bỗng nhiên máy động.

"Chết rồi, bùn đất dính trên người, chùi không sạch, làm sao giải thích đây !"

Cũng tại thời điểm Giang Tiểu Bạch suy nghĩ phải làm thế nào để giải thích tình huống này, Chu Giai bỗng nhiên tiến lên vỗ bả vai hắn.

"Trưởng thành, tuổi dậy thì, phương diện này xúc động là chuyện bình thường, không cần thẹn thùng không phải lo lắng, ta sẽ không xa lánh ngươi, chẳng qua phải chú ý tiết chế."

Giang Tiểu Bạch: ? ? ? ? ?

Mà khi nói xong câu này, Chu Giai đã quay người đi ra khỏi toilet.

Thời điểm xoay người, còn nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Nhưng sau khi đóng cửa lại, Chu Giai không còn loại tùy tiện mới đây nữa, mà sắc mặt lại đỏ bừng.

Dù sao cũng là nữ sinh, cho dù quan hệ tốt với Giang Tiểu Bạch thế nào, khi thấy hắn cầm quần áo trong của mình, Chu Giai vẫn không thể tránh khỏi luống cuống.

Thở một hơi, lại nghĩ đến biểu cảm ngạc nhiên mới đây của Giang Tiểu Bạch, Chu Giai không khỏi khẽ gắt một câu: "Tên khốn chết tiệt."

Cùng một thời gian, trong toilet, sau khi Giang Tiểu Bạch bình tĩnh lại thì trán đã đầy hắc tuyến, trong lòng bỗng nhiên có một loại xúc động muốn giết người diệt khẩu.

Nhất là nghĩ đến bộ dáng ngữ trọng tâm trường mới đây của Chu Giai , thật hận mình vừa rồi quên ném cái này vào thẳng mặt cô nàng.

"Haizz, tiện tay!"

Liếc qua tay mình, Giang Tiểu Bạch nhịn không được thở dài.

Hít một hơi thật sâu, ném tiểu nội y đã bị bóp gần nát trong tay vào thùng đồ bẩn, Giang Tiểu Bạch lại rửa tay lần nữa, hung hăng chà xát mạnh.

Đợi đến khi Giang Tiểu Bạch ra khỏi tolet, Chu Giai vẫn ngồi trong phòng khách, tay cầm một túi khoai tây chiên vừa ăn vừa nhìn hắn, nháy mắt một cái với Giang Tiểu Bạch.

Thấy thế, suy nghĩ giết người diệt khẩu trong lòng Giang Tiểu Bạch vừa mới bị đè xuống lại không tự chủ nhảy ra.

Cố nén xúc động đánh Chu Giai một trận, quay người tiến vào phòng luyện công.

Bây giờ, Giang Tiểu Bạch muốn thực hành cái chiến kỹ hôm nay vừa học, tâm niệm vừa động một cái.

"Đinh, chúc mừng túc chủ tăng đẳng cấp "Điệt Lãng Cửu Trọng Cẩm" lên: LV2 "

Sau khi âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên, Giang Tiểu Bạch bỗng nhiên hiểu ra rất nhiều thứ.

Gần hai mươi giây sau, Giang Tiểu Bạch nhìn chằm chằm bao cát, ngưng tụ tinh lực, đánh một quyền vừa phải.

"Bộp, bang "

Dưới một quyền này, Giang Tiểu Bạch có thể nghe thấy rõ ràng hai âm thanh lần lượt vang lên.

Đồng thời, bao cát đang đứng im không lung lay giống như bị lực cực mạnh va chạm, trực tiếp vọt lên một trăm tám mươi độ.

"Hả? Uy lực không tệ nha!"

Sau khi thấy được hiệu quả của một kích này, hai mắt Giang Tiểu Bạch tỏa sáng.

Là bao cát để giác tỉnh giả nhấm nháp huấn luyện, tự nhiên không thể so sánh với những bao cát chỉ chừng trăm cân trong phòng đấm bốc cho người bình thường, mà là đặc chế, trọng lượng có thể đạt đến hơn năm trăm cân.

Mới đây, Giang Tiểu Bạch chỉ sử dụng chừng phân nửa lực đạo, nhưng là nhờ có chiến kỹ, lực bộc phát trong nháy mắt vậy mà không hề kém hơn toàn lực công kích bình thường của mình.

Đồng thời Giang Tiểu Bạch có thể cảm nhận rõ ràng, một quyền của mình đánh vào đống cát trên, ngoại trừ kình lực của bản thân mình, thông qua tinh lực, còn chồng lên đệ nhị trọng kình lực.

Nếu như mình xuất ra toàn bộ lực đạo, có lẽ, có thể trực tiếp một quyền đánh bạo bao cát.

Phát hiện điểm này, Giang Tiểu Bạch lập tức có quyết định, đặt cái chiến kỹ này làm trọng điểm tu luyện hàng đầu của mình.

Bạn đang đọc Kỹ Năng Của Ta Có Chút Hung Tàn (Bản Dịch) của Nhữ Chi Thê Ngô Dưỡng Chi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bachuthegioi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật huybuilding
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.