Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển sách ?

Tiểu thuyết gốc · 1819 chữ

Kình Ly đảo

Vách đá gần đó

"Nguyên ca , anh xem em nhặt được cái này thú vị lắm nè "

Vừa nói Sở Nguyên lấy ra một quyển sách , quyển sách viền nó được làm từ kim loại giống như , còn mặt sách thì như một vũ trụ thu nhỏ mê hoặc nhân tâm cảm giác , ở giữa quyển sách có viên đá quý màu xanh đậm , quyển sách không làm gì , cũng phát quang toả ra ánh màu tím nhạt sáng thần bí.

Sở Nguyên khuôn mặt quá sợ hãi nhìn chằm chằm quyển sách một lúc lâu , mới quay sang nhìn Sở Phong hỏi.

"Cái này , em nhặt được nó ở đâu?"

Sở Phong cười hì hì nói , "em nhặt được nó trên bờ biển cách đẩy không xa chắc hẳn là bị trôi dạt đến đảo."

Sở Nguyên cũng là nhìn ngó xung quanh xác định không có ai , mới đem quyển xanh giấu vào trong người , ôm người chạy về phía nhà gỗ.

Sở Phong tưởng anh mình có đồ chơi định dấu cũng đuổi theo đòi chơi chung.

Nhà gỗ bên trong , cha thì đi đánh bắt cá cùng các thúc thúc , còn mỗi mẹ vẫn đang bận bụi làm nội chợ.

Lúc này Sở Nguyên tông cửa mà vào , người mẹ cũng bị bất ngờ nhảy dựng cả lên.

"Nguyên nhi con làm gì vậy ? , sao lại tông cửa mạnh vậy , làm mẹ hết hồn "

Mẹ , mẹ từng ở trong thành rèn chữ chắc hẳn mẹ sẽ biết chút ít về thứ này chứ ?

Vừa nói Sở Nguyên lôi ra quyển sách đó , lúc này tử quang hiển hiện lên khắp cả căn nhà gỗ , người mẹ nhìn trân trối vào quyển sách một lúc mới kịp hoàn hồn.

Lúc này Sở Nguyên đã lên trước đóng lại cửa sổ nhà lại.

Người phụ nữ có ánh mắt hiền từ lúc thần sắc lại hết sức nghiêm trọng , nhỏ giọng hỏi " Cái này các con lấy nó ở đâu ?"

"Dạ là Phong đệ nhặt được ở bờ biển "

"Sao con nhặt nó làm gì ? " lúc này người phụ nữ dùng ánh mắt bất thiện hình xem Sở Phong , đứa nhỏ bị mắng cũng biết mình sai đành cuối đầu nín khóc.

"Mẹ có cách nào hoá dữ vi an không ? " lúc này Sở Nguyên lại hỏi.

"Không được nếu con đã chạm vào tức là các con đã dính nhân quả , giờ vứt nó chỗ cũ cũng đã vô dụng."

"Thần khí a , thần khí a , mẹ từng học ở học viện cũng từng thấy lão sư dùng thần khí hô mưa gọi gió tràng cảnh , nhưng nếu đem so với quyển sách này vẫn là một trời một vực."

"Vậy bây giờ phải làm sao hả mẹ ? "

"Đợi cha các con về ông ấy cũng là một chuẩn võ giả chắc hẳn cũng sẽ có cách tốt hơn." Vừa nói phụ nhân vừa đem quyển sách dấu vào trong hủ gạo , nhưng ánh sáng màu tím vẫn là lộ ra một chút , nếu để ý vẫn sẽ thấy.

"Các con ở trong nhà xem chừng có ai đến chơi thì tìm cách đuổi khéo hộ mẹ , để mẹ đi tìm ba các con " nói xong phụ nhân cũng đi ra ngoài.

...

Trên thuyền đánh cá.

"Haha chú nói hay lắm , thế có bắt được con cá mập đó chưa ? " người nói là ba của hai anh họ Sở tên của hắn là Sở Trần.

"Haiz chú nói thì dễ , muốn bắt cũng rất khó chú đường đường chuẩn võ giả bắt còn không nổi huống hồ là tôi " người trả lời là một vị trung niên cũng gần nhà Sở Trần , tên Lục Tịch từng là một học trò của Thiên Tâm lão sư nhưng bị trục xuất sư môn giống Sở Trần , nên hai người nhắc đến chuyện cũ liền kết giao cùng thuyền đánh cá , lão ta cao mét 79 da đã ngã vàng khuôn mặt có mấy phần tuấn tú.

"Hừ , tui là chuẩn võ giả thì tui nhận , nhưng lâu rồi chưa tập võ nếu đem ra so có khi còn yếu hơn danh môn thiếu niên chuẩn võ giả ấy chứ."

"Ông đừng tự đánh giá thấp , làm ngư dân cũng là một loại luyện tập đấy , ngày ngày vật lộn với cá cơ mà" Lục Tịch dí mai không tha nói.

"Hừ , còn ông 10 năm rèn chữ của ông thế nào rồi có vác ra đánh nhau được sao ? " Sở Trần mỉa mai nói.

"Nếu không tấn thăng Ý cảnh thì còn đánh được ai , chữ vẫn hoàn chữ , sách rồi cũng về sách mà thôi" , vừa nói Lục Tịch lại có nổi buồn trong lòng.

"Haha, thôi không nói đến chuyện này nữa , ông câu được bao nhiêu tui hôm nay bắt cũng được bộn , Sở Trần cười nói."

"Tui không bẳng ông , tui chỉ mới 28 con nếu tính mấy con mực này cũng được 30."

"Mực trong trấn ít người tiêu thụ nên bán không được nhiêu, thả con cái về cho nó sinh sôi đi, mai mốt tụi mình bắt lại nhậu chơi."

Lúc này có một thuyền viên tiến đến.

"Sở thuyền trưởng , vợ anh đưa thư"

"Ồ?"

Sở Trần hơi bất ngờ nhưng vẫn là mở thư chăm chú đọc, vì thuở nhỏ hắn chỉ luyện mỗi võ nên Sở Trần thật sự là mù chữ, cũng may vợ anh thường hay kèm anh học chữ cơ bản, nên giờ các chữ đơn giản anh cũng đã nắm được đại khái.

Thư bên trong viết đúng một dòng chữ.

"Về nhà gấp, có chuyện quan trọng!"

Sở Trần lúc này mới nhăn mày lại , mới quay sang nói "thật thèn với Lục huynh vợ ta ở nhà có việc gấp, ta phải về xem thế nào."

Lục Tịch nhìn một Sở Trần liếc qua lắc đầu nói "thôi về đi, cùng là đàn ông với nhau, ta hiểu được"

Câu nói vừa ra, cả con thuyền ai nấy cũng cười đùa theo.

"Ha ha ha..."

"Sở thuyền trưởng cẩn thận tổn thương tinh lực như chơi."

"Sở thuyền trưởng từng tuổi này sức lực vẫn sung mãn như vậy sao ?"

...

Dù biết là đùa nhưng Sở Trần cũng là lúng túng tay chân mới trầm giọng nói "các huynh đệ đừng đem ta làm trò đùa nữa."

"Được, được huynh đệ đều hiểu được, Sở thuyền trưởng đừng ngại."

Sở Trần cũng bó tay với bọn này bèn mặc kệ.

...

Một lúc sau thuyền cập bến lúc này Sở Trần cũng không định lưu lại lâu, gấp gáp liền đi về phía nhà mình.

Các thuyền viên trên thuyền mới khôi phục lại dáng vẻ bình thường.

"Hình như đây là lần đầu vợ của lão Sở gửi thư kêu lão ấy về đấy" , người nói là một thành viên tuổi trẻ không quá ba mươi.

"Cậu thì biết gì chứ cậu ấy đi bắt cá, nhưng tâm tư vẫn đặt hết lên vợ cậu ta, với cả ai cũng biết cậu ta là người chiều vợ nhất trên đảo." lúc này một vị lão nhân đánh bắt cá lâu năm mới lên trước chầm chậm nói.

Nhưng thảo luận có giới hạn, rất nhanh con thuyền lại lần nữa ra khơi.

...

Tiếng đẩy cửa , đánh tan bầu không khi im lặng trong phòng.

Lúc này Sở Trần nhìn vô nhà khó hiểu hỏi, "gia đình mình có gì không ổn sao ?"

Người phụ nhân mới lấy quyển sách từ hủ gạo bầy ở trước mặt Sở Trần.

"Cái này ? "

Sở Trần chỉ vào quyển sách, Sở Trần chấn kinh cũng không nhẹ, chân thì lui về phía sau, rung giọng hỏi.

Phụ Nhân mới kể đầu đuôi sự tình một lần cho Sở Trần.

Một lúc sau Sở Trần mới lấy bình tĩnh, ánh mắt cũng chuyển sang bất lực nhìn xem quyển sách này, nhỏ giọng nói.

"Chắc cái này , là em báo điềm đại hung đi."

Phụ nhân cũng gật đầu, khuôn mặt thì bất động thanh sắc.

Sở Trần suy nghĩ cũng rất lạc quan bèn an ủi nói , "mọi người đừng suy nghĩ tiêu cực, đừng chỉ nghĩ đến điểm bất lợi hãy nghĩ lạc quan lên , lỡ như quyển sách bên trong có công pháp mạnh mẽ chúng ta tu luyện thì sao?"

Phụ nhân lúc này mới quay sang nói nhỏ.

"Lỡ như chủ nhân quyển sách tìm đến thì sao?'

"Em lo quá rồi , nếu chủ nhân quyển sách cần đến nó, thì đã sớm bay đến đây lấy lại rồi, theo anh nghĩ chủ nhân quyển sách hẳn là không cần đến nó nữa đem quên rồi, hoặc có thể đã gặp bất trắc."

Người phụ nhân thấy cũng đúng, không còn đưa ra phản bác nữa, chỉ vẻ mặt vẫn ngưng trọng.

Lúc này ngồi một bên Sở Nguyên mới đứng lên nói " dù con còn nhỏ nhưng con thấy ý kiến của ba cũng rất đúng , thay vì lo này lo kia hay là chúng ta mở quyển sách ra xem coi bên trong có thứ gì đi. "

Sở Trần cười nhìn xem đứa con của mình gật đầu nói. "Đúng vậy ai đồng ý với ba , dơ tay lên nào."

"Con nghe theo ba" Sở Nguyên nghiêm mặt nói.

"Con nghe theo anh hai" Sở Phong thì chỉ hùa theo dơ tay cho có.

Sở Trần cười với bọn nhỏ, rồi mới quay sang phụ nhân.

"Còn em thì sao ?, Ngọc Ngọc của anh " Sở Trần âm giọng nhẹ nhàng nói.

Phụ nhân đỏ hết cả mặt, xấu hổ nói nhỏ. "Nếu anh và các con đã muốn em cũng không có ý kiến gì."

...

Sau một hồi trò chuyện gia đình Sở Trần mới trịnh trọng mở ra quyển sách.

Kỳ lạ là quyển sách chỉ có đúng một chương , khi chương này được mở ra các văn tự cổ bên trong cũng sáng lên , văn tự bên trong không thuộc về thế giới này chữ nghĩa, nên dù An Ngọc có muốn đọc cũng đọc không được.

Nhưng phía sau quyển sách viên đá quý màu xanh đậm kia sáng lên.

Một khắc, bóng tối bao trùm cả nhà Sở Trần.

Khi họ thấy lại ánh sáng , thì đã ở một mảnh đồng bằng vô tận tiểu thế giới bên trong.

Bạn đang đọc Ta Giới Chủ Bắt Đầu Làm Hắc Thủ Sau Màn sáng tác bởi Nam123A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nam123A
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.