Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dương gia thiên tài?

Tiểu thuyết gốc · 1865 chữ

Dĩnh Xuân trấn, nội trấn.

Dương Gia trong mật thất.

Một lão nhân đang nhắm mắt dưỡng thần, bỗng nhiên tấm lệnh bài bên hông sáng lên.

"Ừm, tin từ Lưu thành chủ ?"

"Kình Ly đảo cách vài dặm có động tĩnh bất thường ? "

Lão nhân suy ngẫm một lát rất nhanh làm ra quyết định.

Dương gia bên trong chính đường

"Mạnh nhi con dẫn theo 10 tộc nhân đi xem cái khu vực có điềm bất thường gì không. Nhớ lấy , dù khu vực này tương đối vắng vẻ , nhưng cũng không nên lơ là cảnh giác , nhất là những nơi có động tĩnh bất thường như vậy."

"Vâng, cháu nhớ kỹ lời tổ phụ dặn" , người tên Mạnh nhi, nhìn qua chưa quá 20 tuổi nhưng cơ bắp, khí huyết lại rất xung mãnh chắc hẳn đã tập qua võ , thân cao mét 8 da trong suốt như ngọc , khuôn mặt tuấn tú, ánh mắt lại xanh thẳm tựa hải dương.

Mạnh nhi tên đầy đủ là Dương Mạnh , luyện võ kỳ tài của Dương gia là hạt giống được Dương gia gửi hết hi vọng vung trồng , dù vậy nhưng số lần lịch luyện lại quá ít , nên mới được trưởng bối giao cho nhiệm vụ , nhưng điểm chung là tương đối dễ làm nhiệm vụ.

...

Một lúc bận rộn Dương Mạnh cũng đã chọn xong được 10 tộc nhân có cơ thể cường tráng làm bạn đồng hành , những tộc nhân này dù chưa tu qua võ đạo nhưng lại có cơ thể khoẻ mạnh.

Dương Mạnh cũng không muốn câu giờ, tập hợp hoàn tất 10 tộc nhân liền đi trước dẫn đầu.

Đi trên đường Dương Mạnh thường chủ động giúp đỡ bà con gặp khó khăn , nên lộ trình mới trở nên dài đằng đẵng.

Khi đi ngang qua một cái thôn nhỏ thì có bất ngờ phát sinh.

"Dương công tử, Dương công tử cứu con mụ với" lúc này Dương Mạnh đang ngừng chân tại Lam Bích thôn , thì có một phụ nhân ôm đứa trẻ lao mình lao đến, khóc ròng hô lớn.

Trong đội ngũ của Dương Mạnh có người không chịu được lớn giọng quát lớn, "mụ già , ai cho bà lá gan dám đến cản đường thiếu gia nhà ta?"

Dương Mạnh lúc này mới tiến lên cắt ngang thanh âm của Dương gia tộc nhân, ấm giọng ân cần nói.

"Cô không sao chứ, đứa nhỏ này rốt cuộc là bị làm sao?" Chỉ thấy đứa trẻ tầm sáu tuổi mặt mày xanh xao thiếu sức sống.

Phụ nhân thấy được Dương Mạnh cái mặt cũng đã ngừng khóc, nói đầu đuôi sự việc của con bà.

Thì ra đứa nhỏ này hôm qua vẫn còn chạy nhảy rất tốt, nhưng không hiểu sao ngày hôm nay , thì lại đột nhiên lâm bệnh nặng mời thấy thuốc ở địa phương đến cũng bỏ tay.

Bà ta nghe tin Dương công tử hay làm việc thiện cứu giúp người gặp khó khăn, nên mới liều một phen đến cầu xin sự giúp đỡ của Dương công tử.

Dương Mạnh cũng ít đi lịch luyện, vì vậy cũng bất lực với nhiều loại bệnh lạ.

Bèn nói "vậy để ta xem nhà bà có bị làm không , nếu thấy bất thường có thể mời một vị âm dương sư về xem sao."

Phụ nhân gật đầu liên tục nói đa tạ.

...

Ở cuối thôn có một túp lều tranh đó là của cũng là nhà của người phụ nữ.

Dương Mạnh nhìn xem không khí xung quanh một vòng, cũng thấy u ám một cách kỳ lạ, người tu luyện có khí huyết xung mãn, dương khí rất thịnh nên rất mẫn cảm với nơi có âm khí, ngôi nhà tranh này âm khí vậy mà quá phận nhiều?

Dương Mạnh bèn nói với vị phụ nhân kế bên.

"Theo ta thấy âm khí của nhà cô rất nặng, cũng không hợp cho người sống, cô vẫn nên chuyển nhà thì tốt hơn."

Nhưng đáp lại hắn lại là sự một tịch mịch đến đáng sợ.

Dương Mạnh cũng đã cảm nhận có điều không đúng, rất nhanh quyết đoán nhảy một phát đã cách xa phụ nhân mười mét có thừa.

"Kiệt Kiệt Kiệt Kiệt Kiệt... ngươi trẻ tuổi cách xa bộ thi thể này làm gì?" lúc này đứa trẻ trên tay phụ nhân mới mở miệng cười nói ra, thanh âm hắn như ác quỷ chín tầng địa ngục đang cùng nhau gào thét, vô cùng nhức đầu quanh quẩn bên tai Dương Mạnh.

"Ngươi rất không tệ, nếu đem ngươi luyện thành thành một bộ sát thi, thì sẽ thế nào đây."

Dương Mạnh cũng không đáp lời, hắn chỉ là đảo mắt nhìn xung quanh như đang tìm kiếm thứ gì.

Đứa trẻ cũng sớm biết Dương Mạnh đang tìm thứ gì bèn quỷ mị nói, "đừng có lại tìm, ngươi tìm cũng sẽ không thấy đâu, bọn chúng bây giờ chắc hẳn đã bị đám sát thi của ta cho xé xác rồi."

"Mà thôi, ngươi cuối cùng sẽ là sát thi của yêu quý của ta, nên ta mới lãng phí với ngươi vài câu, còn giờ thì chịu chết đi." Dứt câu bản tay nhỏ nhắn của hắn, tựa như được bốn phía âm khí hưởng ứng, hội tụ vào một chỗ.

Âm khí như vòi rồng, âm khí vòng rồng bên trong đột nhiên xuất hiện như có như không một cặp mắt đỏ, đang nhìn chằm chằm về hướng Dương Mạnh, ánh mắt nó sáng rực.

"Khặc khặc khặc khặc..."

Tiếng cười quỷ dị của đứa bé bao phủ cả phiến thiên địa.

Dương Mạnh nhăn mặt, cũng không muốn ở lâu, dậm chân lên liền phi tốc nhanh nhất, chạy về hướng xa, nhưng khi hắn tưởng sắp thoát được, thì lại bị đâm vào một vật, chỉ thấy là phiến sương mù bao quanh ở xung quanh, Dương Mạnh rút thanh kiếm bên hông ra chém vào vài lần cũng không xi nhê miếng nào.

Dương Mạnh lông mày nhíu chặt lại.

Thì từ phía sau, truyền đến tiếng xé gió, Dương Mạnh quay lại giơ kiếm ra đỡ, luồng âm phong vô hình không có gì ngoài cặp mắt đỏ kia, nhưng kiếm của Dương Mạch như là đậu phụ đồng dạng bị một vật vô hình cắt đôi, lực phá không giảm tiến đến bụng của hắn.

Chỉ thấy Dương Mạnh được một vệt tựa như thần quang màu xanh bao bọc nơi nguy hại.

May mắn Dương Mạnh cũng có thủ đoạn giữ mạng nên mới chốn thoát một kiếp, nhưng hắn không vì giữ được mạng mà vui mừng , mà còn ngược lại ánh mắt của hắn càng phát ra tuyệt vọng.

"Kiếm khí thủ hộ chủ?"

"Không ngờ lại gặp con cháu thế gia kiếm đạo, vậy thì càng tốt, ta đành luyện một bộ sát kiếm thi."

Ánh mắt của tên tà tu nhìn về phía Dương Mạnh lại thêm một phần tham lam.

"Hahaha đồ chơi nhỏ, ngươi chạy nữa đi sao lại không chạy nữa rồi. "

Thanh âm lúc này , phát ra từ cặp mắt đỏ lơ lửng kia.

Dương Mạnh lúc này cắn răng, móc từ trong túi ra một viên đan cùng 10 tấm bù mẫu mã khác nhau.

"Ồ còn có đồ chơi khác à , để ta dùng ngươi thử xem bé âm quỷ mới nhất của ta mạnh như thế nào."

Dương Mạnh trong miệng lẩm bẩm hai tấm phù cũng dần cháy lên , đúng lúc này hai quả cầu từ tấm phù được đánh ra mang theo sức tàn phá mạnh mẽ nhưng khi lúc đụng vào âm quỷ kia, thì bất ngờ lại bị xuyên qua không đánh chúng hắn dù chỉ một chút, hướng vào cặp mặt đỏ cũng vô dụng.

Dương Mạnh đồng tử co lại, trực tiếp dùng ba tấm phù gắn lên tráng , thân , đùi , hai hơi về sau đã xuất hiện ở một trăm mét phía xa.

Âm quỷ cũng không có gây áp lực hay đánh nhanh thắng nhanh mục đích , mà là định đùa nghịch chết Dương Mạnh.

Ở ngoài trăm mét Dương Mạnh lúc này đập vào mắt hắn là một đội quân sát thi đang truy đuổi mình , đội quân sát thi không cái nào là đơn giản chỉ cần bị cáo chúng, tảng đá 500 cân cũng phải nát.

Khí huyết của Dương Mạnh cũng được đẩy lên mức tối đa, lúc này Dương Mạnh có thể đánh chục người cùng cảnh, tất nhiên là công dụng của viên đan kia, nhưng đứng trước mặt đám sát thi vẫn là châu chấu đá xe.

Bọn sát thi hình như cũng đùa nghịch Dương Mạnh vậy, dù bắt được hắn nhưng rất nhanh liền thả đi để chạy tiếp.

Dương Mạnh lụt lội trong chiếc túi một lúc.

Trên cao âm quỷ cũng đã ở trên đây một lúc , hắn vươn tay một chỉ, Dương Mạnh còn chưa kịp chuẩn bị, bị một vật vô hình đâm xuyên cơ thể, hắn lúc này không nhịn được mà ối ra một vũng máu lớn, trong vũng máu có thể thấy được tạng phủ của hắn, trên tráng cùng thân hai tấm phù cũng từ từ tan rã.

Dương Mạnh cũng chịu đựng rất tốt, không la hét chỉ cắn thật chặt răng, gắng gượng chạy khỏi vòng truy đuổi của bọn sát thi.

...

Dĩnh Xuân trấn cảnh nội.

Dương gia nghị sự đại điện.

Lúc này lão tổ Dương gia nhìn thấy một vị lão nhân mày rậm mắt sâu, da lại ngã ánh kim, ánh mắt âm trầm, lão tổ gia tộc hắn vậy mà lộ vẻ khúm núm.

"Lão Chương , ngài sao lại đến đây , Dương gia ta, nhưng là một chỗ rất nhỏ, không có gì để tiếp đãi thần long như ngài cả."

"Dương tiểu hữu đừng quá căn thẳng ta chỉ đến xem sự sắp xếp của Lưu thành chủ đã chu toàn hết chưa thôi ? "

"Yên tâm đi Lão Chương ta phái cháu ta Dương Mạnh một vị thiên tài đi làm, đảm bảo không có làm phụ lòng Lưu thành chủ" Dương lão tổ chắc như đóng cột nói ra.

"Dương Mạnh dù là thiên tài không sai , nhưng chỉ mới 20 chưa tới , có chắc sẽ không có chuyện ngoài ý muốn không?"

Dương lão tổ mặt ngoài đảm bảo , nhưng sâu trong tâm hắn lại ám đạo, hắn chỉ nghĩ đây chỉ là việc vặt do Lưu đại nhân phái mình đi làm thôi.

Không nhờ lại còn phái thêm một vị uy tín lão năm lão tông sư xuất mã , nếu xảy ra sơ sót chắc Dương gia mình sống không nổi ở Đông Hà Quận này mất.

Lúc này bên ngoài phòng, truyền đến tiếng bước chân gấp gáp.

Bạn đang đọc Ta Giới Chủ Bắt Đầu Làm Hắc Thủ Sau Màn sáng tác bởi Nam123A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nam123A
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.