Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có khách tới!

Phiên bản Dịch · 1557 chữ

Hắn bế quan đã quá lâu, cũng đã chạm tới ngưỡng cửa đột phá đến cảnh giới cao hơn.

Thậm chí hắn đã từng thu cả vùng Thiên Địa này vào trong đầu của mình, hắn thử qua vô số phương pháp nhưng muốn đột phá Đạo Chủ đỉnh phong quả thực quá khó khăn!

Từ xưa đến nay cũng không có mấy người có thể làm được, ở thế giới này, số sinh linh sinh ra trong một giây không thể dùng con số để tính toán!

Nó thực sự quá khổng lồ, dù vậy ở mỗi thời đại cũng có một vị cường giả kinh diễm đạt tới thực lực này.

Thời đại này cũng không có những người khác mà chỉ có Vương Tồng Vân hắn!

Như vậy có phải Vương Tồng Vân hắn chính là người đánh vỡ quy tắc này hay không?

Chắc là đã qua vô số năm không cách nào đột phá cảnh giới, Vương Tồng Vân cảm nhận được một ngọn lửa muốn đem hắn thôn phệ.

Hắn quả thực không thể tiếp tục nhẫn nại nữa, cho nên khi cảm nhận được khí tức của Thiên Địa Đạo quả thì hắn liền xông ra.

Chỉ là sau đó hắn bắt đầu có chút chần chờ.

Bởi vì nguồn gốc khí tức đó xuất phát từ một quốc gia của phàm nhân.

Bóng người Vương Tồng Vân chợt dừng lại, hắn đứng cách Tiếu Nhiên mười triệu năm ánh sáng rồi chợt nhíu mày, không gian bên cạnh hắn bắt đầu bị nghiền ép.

Vô số mãnh vỡ không gian bắt đầu rơi xuống, giống như cả Thiên Địa đều không chịu đựng được cổ uy áp này của hắn!

- Hừ.

Vương Tồng Vân khẽ hừ lạnh, hắn chợt thu liễm một phần khí tức của mình.

Lúc trước bởi vì hắn quá mức kích động nên quên mất việc thu liễm khí tức, cho dù trước thời hạn dừng lại nhưng bởi vì nguyên thần quá mạnh mẽ nên đã tiết lộ ra ngoài một luồng.

Chính bởi vì luồng nguyên thần này hầu như khiến vùng Thiên Địa này hủy diệt hầu như không còn.

- Chỗ đó có Thiên Địa Đạo quả!

Vương Tồng Vân không chuyển động nữa mà bắt đầu thu liễm hơi thở của mình.

Người ta chỉ biết đến hắn qua truyền thuyết, thế gian chỉ có một vài bức họa không lành lặn nên không ai biết chân chính hình dáng của hắn là như thế nào.

Có người đồn hắn là hậu duệ của Cự Nhân Tộc, thân hình cao lớn tương đương một viên tinh cầu.

Có người đồn hắn là hậu duệ Ma tộc, cực kỳ khát máu, dáng vẻ lạnh lùng.

Nếu như giờ phút này có người đứng ở trước mặt hắn liền sẽ phát hiện vị Vương Giả trong truyền thuyết này cực giống trẻ con.

Khí tức sát phạt cả đời hắn đã bị thời gian mang đi, giờ phút này trên người Vương Tồng Vân ngưng tụ một cổ khí tức Đại Đạo.

Giờ phút này, có không ít tu sĩ cảm nhận được khí tức của hắn mà liên tục đột phá!

Đây chính là biểu tượng của chí cường giả, chỉ là một luồng khí tức cũng đủ để trợ giúp những người khác cảm nhận được cảnh giới ràng buộc.

- Đi xem một chút đi.

Vương Tồng Vân nhìn hướng khí tức Đạo quả tiết ra rồi khẽ lắc đầu.

Cuối cùng hắn cũng cất bước, chỉ là lần này nhịp bước của hắn trở nên rất chậm, cự ly một triệu năm ánh sáng mà thôi nhưng hắn lựa chọn di chuyển chậm nhất có thể.

Hắn lựa chọn phương pháp đơn giản nhất đó là phi hành, vốn dĩ hắn có thể thuấn di hoặc nghiền nát không gian thì có thể bước vào, thế mà bây giờ hắn lại lựa chọn dùng phương pháp di chuyển hầu như thuộc về tu sĩ hạ đẳng này.

Nếu như có người ở đây sẽ tỏ ra nghi ngờ, vì sao vị chí cường giả này phải dừng bước, sau đó lại sử dụng loại phương pháp di chuyển này?

Rất nhiều người không biết Vương Tồng Vân có thể đạt tới cảnh giới như vậy cũng bởi vì hắn trời sinh có một loại thần thức có thể phân biệt nguy hiểm.

Đây là một loại thiên phú, gọi là biết trước tương lai.

Thiên phú này đã biến mất rất nhiều năm, nó khác với suy diễn, đây hầu như là một loại bản năng, hơn nữa còn rất chính xác.

Hắn dựa vào thứ này mà từng bước một leo lên, nếu không phải từ hướng Thiên Địa Đạo quả truyền tới khí tức khiến hắn cảm thấy kinh khủng thì hắn sẽ không lựa chọn loại phương pháp di chuyển này.

Khí tức nguy hiểm.

Nếu như có người biết thì sẽ vô cùng khiếp sợ.

Rốt cuộc là ai lại khiến người mạnh nhất trong Thiên Địa Vương Tồng Vân cũng cảm nhận được khí tức nguy hiểm.

- Thật là lâu không cảm nhận được a.

Trong lòng Vương Tồng Vân cười khổ, lần gần nhất hắn cảm nhận được khí tức nguy hiểm đã từ rất lâu rồi.

Thanh Giác vẫn đang dùng toàn lực cải tạo thân thể Phong Sơ Tuyết, có thể nhìn ra được nàng rất tận tâm, kinh mạch toàn thân Phong Sơ Tuyết đã dần dần ngưng tụ, trong thời gian ngắn ngủi nàng đã đạt tới Tiên Vương Cảnh.

Thanh Giác thở phào nhẹ nhõm rồi thu hồi pháp thuật của mình.

- Được rồi, không thể hoàn thành trong một lần nếu không sẽ trực tiếp phá hủy căn cơ của ngươi.

Thanh Giác nhẹ giọng nói, cho dù uy lực hệ thống của nàng rất mạnh mẽ nhưng tất cả vẫn phải từ từ.

Dù sao trước đây Phong Sơ Tuyết chưa bao giờ dùng những thần vật mạnh mẽ này để tẩy lễ cho nên còn cần một ít thời gian để thích ứng.

Nhưng mà cũng không sao, Tiếu Nhiên vốn không bao giờ thiếu thời gian.

Lúc này hắn híp mắt nhìn Phong Sơ Tuyết rồi khẽ nở nụ cười.

Sau khi bước vào con đường tu luyện, vóc dáng của nàng cũng phát sinh thay đổi rất lớn.

Mặc dù lúc trước nàng vốn rất đẹp, nhưng phàm nhân làm sao có thể so sánh với Tiên Nhân?

Sau khi được linh khí rót vào, thân thể nàng lập tức phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, đầu tiên chính là dáng người, hai chân nàng trở nên vô cùng thon dài, chiều cao đã trên 2m, đương nhiên tu sĩ mạnh mẽ có thể tự do điều chỉnh xương cốt của mình nên cũng không coi chiều cao vào đâu. Kinh người nhất là một cặp chân dài của nàng phối hợp quần dài xanh lục khiến đôi chân như ẩn như hiện kia càng thêm mê người.

Vốn dĩ khuôn mặt nàng đã gần như hoàn mỹ không một tỳ vết thì bây giờ đôi mắt phảng phất cất giấu cả một thế giới khiến nàng lộ ra một cổ khí tức thần bí.

Chỉ là bởi vì công pháp tu luyện mà khí chất của nàng không siêu nhiên như những nữ tu sĩ phổ thông khác mà trở nên cực kỳ cám dỗ, chỉ cần nhăn mày mỉm cười cũng có thể rung động tâm linh của tất cả mọi người.

- Biểu muội rất lợi hại a.

An Nhược Hi thở dài, hiếm thấy Diệu Dục Am xuất hiện đệ tử có tiềm lực to lớn thế này.

Mà Phong Sơ Tuyết rất phù hợp với Diệu Dục Am khiến An Nhược Hi rất vui vẻ và yên tâm.

Ít ra truyền thừa của nàng cũng không sa sút, hơn nữa nàng cũng dự cảm có lẽ Diệu Dục Am sẽ ở trong tay Phong Sơ Tuyết càng ngày càng mạnh lên.

Tiếu Nhiên mang theo ánh mắt thâm tình nhìn Phong Sơ Tuyết, hắn không nói gì mà ánh mắt kia đã chứa đựng tất cả.

Chỉ là rất nhanh thì hắn liền nhướng mày.

Hắn cảm nhận được phương xa có một cổ khí tức dần dần tới gần, người kia ẩn núp cực tốt, nếu không phải thần thức hắn mạnh mẽ quá đáng thì trên căn bản cũng không cảm giác được.

Hắn có thể cảm nhận được đối phương đã hết sức khắc chế lực lượng trong cơ thể, nhưng mà cũng không có tác dụng gì, những nơi hắn đi qua không ngừng xuất hiện mảnh nhỏ vết rách không gian đã bại lộ hành tung của hắn.

Tiếu Nhiên chỉ cười nhạt mà cũng không để ý.

Nếu linh vật như Thiên Địa Đạo quả loại này không đưa tới chí cường giả thì mới là chuyện lạ, hắn cũng không ngạc nhiên chú nào.

Nói đùa, lấy thực lực của hắn bây giờ, ngay cả tất cả cường giả ở thế giới này cùng tiến lên thì hắn cũng có thể dùng một chưởng tiện tay đập chết.

- Chuẩn bị một chút đi, có khách tới.

Tiếu Nhiên khẽ cười nói.

Bạn đang đọc Ta Có Vô Tận Thọ Nguyên (Dịch) của Tiếu Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi maupro010
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.