Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Không Biết Quỷ Không Hay

Tiểu thuyết gốc · 1197 chữ

~ Làm Càn!

Ầm….

Đại trưởng lão không hề lùi bước, lòng bàn tay tích tụ trưởng kình đánh ra bên ngoài, xuất hiện kim trảo ầm ầm phá nát dòng chân nguyên lực của Nhị trưởng lão, Ma Vân bị đánh rớt ra bên ngoài sân đấu oanh oanh nổ tung đập vào bên ngoài quảng trường vách ngăn.

~ ngươi muốn chết?

Nhị Trưởng lão giận giữ đôi đồng nhãn loé lên ánh ắc giận giữ, xích sắt hiện ra phóng đến Đại trưởng lão leng keng không dứt, chỉ cần móc trúng không lôi đi một miếng da không phải Xích Toả Hồn.

Xích Toả Hồn chuyên móc hồn tu sĩ chỉ cần là sinh vật sống đều có thể cưỡng chế móc hồn đi, đây là đặc chế Hồn Điện làm ra chuyên đi gặt hái linh hồn, đây là vũ khí hiếm hoi thuế biến của giới tu chân, là thứ cực hung cực ác người đời ghét bỏ.

~ xem ngươi có năng lực đó hay không đã.

Bầy trời tối đen mây lũ lượt kéo đến đến, mặt trời hừng hực bị che lấp bởi màn đêm vô tận, xung quanh khán đài mọi người hoảng loạn bỏ chạy, có người tự tin thực lực bản thân liền nấp xa xa quan chiến.

Độ kiếp cảnh đánh nhau, đối với Tinh Thần giới nhỏ bé không thể nói là huỷ diệt nhưng lại đem đến hậu quả vô cùng tàn khốc, không thể huỷ diệt toàn giới nhưng sự tàn phá của họ đem đến mức ảnh hưởng thương tâm.

Bầu trời nổ ra nhưng tiếng đanh thép đau đến buốt óc, người của ban tổ chức đã đem Bạch Vô Thiên đi cùng các trưởng lão, Ma Vân bị thương không nhẹ cũng được Hắc Đình đem đi, rất nhanh nơi chiến đài chỉ còn lại hai vị cao thủ không ngừng va chạm.

Trong lúc đó Lục Dạ lẩn trốn không rõ tung tích khiến cho đám Hắc Đình tay sai đau đầu không ít, đâu ai biết từ lúc Trường Ca rời đi Lục Dạ cũng chuồn luôn, đâu có can đảm ở lại một mình chống đỡ.

~ trai cò đánh nhau, kịch hay mới chỉ mở màn.

Trường Ca thấy vậy âm thầm cười hạnh phúc, đúng tiến trình rồi đấy, trong lúc hỗn loạn hành động dễ dàng.

Trường Ca trong lúc vô tình đã tiếp cận thành công Ma Vân, nữ nhân này bị phản phệ Dị Hoả không nhẹ hơn Bạch Vô Thiên bao nhiêu, chie là cố gắng cầm cự, sau khi được Hắc Đình cứu đi, nàng ta được đưa đến phân cục chi nhánh dưỡng thương.

Trùng hợp là Trường Ca đã kí sinh lên người nàng rồi, thần không biết quỷ không hay đã yên lặng đi theo đám hắc đình đến phân đà chi nhánh của bọn chúng, yên lặng không một tiếng động.

Trường Ca xem xét địa hình nơi này thì bất ngờ nhận ra, nơi này là Tử vong chi địa một nhánh thông đạo khác, nhánh này hơi nhỏ một chút căn cứ của Hắc Đình ai mà ngờ nằm trong Tử Vong Chi Địa, công thủ đều thuộc dạng đứng đầu phong thuỷ.

~ linh hồn gặp phải Tử khí như cá gặp nước, không khác gì linh khí dày như sương mù, có thể vừa ẩn nấp vừa hấp thụ tử khí gia tăng thực lực.

Đối với người thường tử khí đã như tử thần cầm lưỡi hái kề cổ, đối với linh hồn tử khí như liều thuốc bổ liên tục không ngừng không nghỉ củng cố nhục thân gia tăng lực lượng, nơi này như thiên đường đuối với Hắc Đình.

Người Hắc Đình ngoại trừ bộ quần áo bên ngoài, bọn họ không có thực thể, không có nhục thân, chiến đấu toàn chiêu thức đoạt hồn kẻ khác, âm hiểm không khác gì âm binh.

Mà người Hắc Đình có nhục thân thì chỉ là hạng tôm cua không đáng nhắc tới ở tầng chót của Hắc Đình, loại này người thường là mới đầu binh cho Hắc Đình ma mới làm việc vặt.

~ Trường Ca, chúng ta muốn bắt nàng à?

Liễu Mộng Như truyền âm hỏi nhỏ, nói chung chân nguyên nàng tu luyện hoàn toàn đối nghịch với Tử Khí, nàng đem đến cho sinh linh sự sống còn tử khí đem đến cho người chết.

Hai loại năng lượng đối nghịch nhau cho nên Liễu Mộng Như nàng bài xích hết mình, ở nơi này nàng đặc biệt không ưa gì nổi.

~ ngoan chịu khó một chút, dị hoả ở Thần giới cũng không quá mười đầu ngón tay thuộc dạng thần vật rồi, cơ duyên cỡ này không phải muốn là có đâu, cố gắng một chút.

Trường Ca cười nhẹ ôn hoà, lúc trước còn ở Thần giới hắn còn chưa từng được diện kiến dị hoả bao giờ, thứ đồ này người nắm giữ đã không phải tầng lớp Trường Ca có thể tiếp cận, bây giờ gặp ngay trước mắt còn là có thể cướp đoạt, Trường Ca nào có bỏ qua ý định được.

~ hừm… làm nhanh chóng đi.

Liễu Mộng Như nũng nịu không có phản bác, nàng cũng biết sự trận quý của thứ này ra sao, mà nàng càng không có hỏi có thể cướp được không, Trường Ca ra tay chắc chắn có thể thành công, nàng Liễu Mộng Như bây giờ đã hết thuốc chữa, tin tường mù quáng Trường Ca rồi.

~ hành động như nắm chắc trong lòng bàn tay, từng bước từng bước tỉ mỉ, sự xuất hiện của Bạch Vô Thiên liên tục ngáng đường, tức chết ta rồi.

Oành…

Ma Vân gần như nhập ma, nàng tin tưởng vào thực lực thiên phú đan tu của bản thân, sự xuất hiện của Bạch Vô Thiên đưa nàng từ thiên đường xuống địa ngục, từ vạn chúng ngưỡng mộ thành ngàn đời phỉ báng, đả kích loại này nàng còn chưa từng cảm nhận qua đâu này, quá mức hoang đường.

Ma vân hiểu được Bạch Vô Thiên đáng sợ ra sao, chỉ với Trảm Thiên cảnh đem đến cho nàng cảm giác áp bức từ đan lộ, chỉ với Hoả diễm cao cấp còn muốn lấn át nàng, vì quá mức không thể chấp nhận áp bức nên mới buông một ít trò vặt vào Bạch Vô Thiên, nào nghĩ đến Bạch Vô Thiên thằng này cứng đá đàn hồi gấp mười lần lại,đủ hiểu cảm giác áp bức Bạch Vô Thiên đem lại lớn ra sao đối với Ma Vân.

~ haha, sợ hãi sao? Vậy thì cùng ta đi đến gặp hắn một chút thì sao nào?

Đột ngột một âm thanh quanh quẩn trong lỗ tai, lập tức Ma Vân vào thế phòng thủ, lại phát hiện bản thân không thể điều động chân nguyên trong cơ thể, đan điền trong lúc vô hình bị phong bế lúc nào không hay, toàn bộ thân thể cứng ngắc không thể cử động.

Bạn đang đọc Ta Có Nương Tử Hay Giận sáng tác bởi Sutran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sutran
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.