Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồi Sinh

Tiểu thuyết gốc · 1095 chữ

Hiểu được chân lý này, Trường Ca lâm vào ngộ đạo, không thể không nói, ngộ tính Trường Ca là biến thái nghịch thiên, hắn hiểu nhanh mà ngộ ra cũng nhanh, bất chi bất giác không gian tĩnh lặng Trường Ca đang ở bể nát, hình thành vạn vật từ thủa sơ khai tiến hoá thành nhân loại, nhân loại phát triển máy móc, rồi dùng nhiệt hạch làm chất bán dẫn tạo ra người dị năng, rồi đến tu luyện tu tiên cư sĩ, sau hoá thành vạn vật sinh đẹp, mạt thế đi đến, đem theo sứ mệnh thanh lọc thế gian, lại một vòng tuần hoàn mới bắt đầu, thời gian trôi qua trăm tỉ năm, hay hoặc là chỉ một cái chớp mắt, không thể biết được sự vi diệu này.

Trường Ca hoà mình vào thế giới, thế gian vạn vật vũ tẹu bao la không thể bị Trường Ca chưởng khống, vậy Trường Ca sẽ hò mình vào vũ trụ, làm một phân tử trong đó rồi từ từ chưởng khống lại, không có con đường cụt chỉ có đường khó đi, không có chuyện không thể làm, chỉ có chuyện không muốn làm.

Trường Ca phát triển theo hướng nghiêng trời lệch đất, cơ thể linh hồn phát sinh thuế biến, bị Hỗn Độn khí cột chặt vào nhau, trong ngoài phối hợp ăn ý không có gì phát sinh.

Thời gian như chó ngày ngoài đường, không để ý là húc phải chó hẹo luôn trong tầm mắt, Trường Ca dần dần hồi sinh lại theo cách hắn biến mất, bên ngoài phỉ thuý ngọc dần dần sinh chất ngọc bạch sắc tạo thành hình dáng Trường Ca, da thịt gân cốt sinh ra chậm chạp mắt thường có thể thấy.

Khoảng 1 canh giờ trôi qua Trường Ca hoàn thành trọng sinh lại quá trình, hoàn mỹ thân thể da thịt căng bóng trắng trẻo đẹp trai không có một chỗ khuyết thiếu, ngon nghẻ đẹp mắt ngay.

Hắn nhìn qua bên cạnh Liễu Mộng Như nằm ở một bên, hai mặt ngọc xưng đỏ phồng to, thân thể yếu đuối vô lực nằm một bên đá ngất đi hồi nào không hay, nơi tay đặt trên ngực Trường Ca không ngừng đưa Chân nguyên sinh mệnh của nàng vào cơ thể hắn, dù đã bất tỉnh vẫn không thể cản được nàng truyền sinh cơ cho Trường Ca, đây là chấp niệm của nàng, yếu đuối mỏng mạnh mà kiên cường lì lợm.

~ haizz…

Trường Ca thở dài đau lòng, nữ nhân mà, yêu vào một cái khó mà không khiến nàng đau lòng, Trường Ca tự nhận bản thân có chút ích kỉ, không quan tâm nàng mà tự ý đặt cược cuộc đời, tú thì đi đời nhà ma.

Ôm Liễu Mộng Như vào lòng tay thì vỗ về lưng nàng, tay thì ôm chặt nàng, Trường Ca có thể cảm nhân Liễu Mộng Như đã yếu lắm rồi, nàng cơ thể suy nhược hốc hác đến đáng thương.

~ Trường Ca…

Nửa ngày trôi qua, Liễu Mộng Như tỉnh lại, cảm nhận hơi ấm và khí tức quen thuộc bản thân đang dựa vào, nàng ngước mắt lên nhìn Trường Ca thật sâu, hai hàng nước mắt không hiểu sao cứ thế lăn dài trên má nàng chảy xuống.

~ huhu Trường Ca ngươi tỉnh lại rồi, huhu… sau này ngươi không được làm như vậy nữa chúng ta có thể hay không không cần tu luyện nữa đi đến nơi nào yên bình sống hết phần đời còn lại có được không? Ta rất sợ, huhu…

~ ngốc quá, nàng là tinh linh tộc trường tồn với thời gian, ta sao có thể sống lâu được như nàng đây, ta phải dốc lòng tu luyện để đuổi kịp nàng chứ có đúng không?

~ nhưng mà ta không muốn ngươi liều mạng như vậy huhu… ta rất sợ…

Liễu Mộng Như ôm Trường Ca mặt đẹp liên tục úp vào ngực hắn nỉ non khóc lóc, khóc đến Trường Ca thương tâm không nhẹ, chờ Liễu Mộng Như bình phục tâm tình rất lâu rất lâu, Trường Ca mới hôn lên đôi môi nhợt nhạt của nàng, Liễu Mộng Như đáp lại nụ hôn của Trường Ca nhiệt tình, môi kề mỗi lưỡi chạm lưỡi quấn lấy nhau không muốn chia lìa.

Tay Trường Ca như độc xà chả hiểu sao đã chui vào áo Liễu Mộng Như ở trong đó thoả sức nặn nhào, hai hạt đậu hồng hào bị Trường Ca vê đến đỏ ứng lên, cảm xúc dâng trào bất quá Trường Ca chỉ dừng lại ở nơi ngực Liễu Mộng Như mà thôi, hắn không dám tiến tới nơi tiếp theo, sợ không kìm nén được dục cảm bản thân mà làm chuyện thương thiên hại lý.

~ Trường Ca, mẫu thân gọi ta là Mộng Mộng.

Sau một hồi lâu cả hai với tách nhau ra, Liễu Mộng Như say đắm nhìn Trường Ca nhu tình nói ra tâm tình hạnh phúc.

~ được rồi Mộng Mộng, mẫu thân nàng có phải thấy nàng ngủ nhiều nên đặt tên vậy không?

~ đúng vậy.

Liễu Mộng Như híp mắt cười cười xinh đẹp, sau đó nói:

~ ta đi tắm rửa rồi trang điểm lại chút.

~ từ đã, cho ta sờ thêm một chút.

~ ò, được, nhưng có thể bóp nhẹ được không, đừng vê nơi đó nữa, Mộng Mộng chịu không được.

~ được được…

Trường Ca say mê nhào nặn bộ ngực Liễu Mộng Như , cảm giác này nó phải gọi mê mẩn không muốn rời, cả hai cuốn lấy đôi môi nhau cả nửa tiếng đồng hồ Trường Ca mới luyến tiếc để Liễu Mộng Như rời giường, lúc đi Liễu Mộng Như còn đem theo cả nệm chăn đi theo, chỗ đó nơi em gái ruột ướt hết chảy đầy ra chăn nệm, thật mất mặt.

Nữ nhân mà, luôn muốn bản thân thật đẹp trước mặt người mình yêu, Liễu Mộng Như đi một lần tắm rửa trang điểm thời gian lâu như một năm làm Trường Ca sốt ruột đứng ngồi không yên.

Bữa nay hắn đã hoàn toàn chinh phục được trái tim Liễu Mộng Như, theo như hắn nghĩ nàng có thể hi sinh bản thân vì hắn, bất quá Trường Ca đâu dám, hắn nâng niu trong lòng không hết làm gì có dụ hắn phá thân trinh tiết của nàng được.

Bạn đang đọc Ta Có Nương Tử Hay Giận sáng tác bởi Sutran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sutran
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.