Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngủ say

Tiểu thuyết gốc · 1135 chữ

Chỉ tội cho đan vực, Trường Ca đột phá ở đâu không đột phá, đột phá ngay tại đan vực, dfan vực tu bao nhiêu kiếp mới gặp phải cái hoạ tinh giống như Trường Ca giáng lâm đây.

Đương nhiên không chỉ Đan Vực Gặp nạn, Những vực xung quanh đan vực chịu thiệt hại không thua kém gì nhau, bất quá không có thiệt hại mạnh như Đan Vực, quá thảm một cái vực đang vui vẻ chuẩn bị đại hội lại thành vực có khổ mà không nói thành lời.

Sau hai ngày toàn bộ hố đen động thiên biến mất, khi Liễu Mộng Như và Lục Dạ đi xuống bên dưới chỉ phát hiện một viên phỉ thuý ngọc phát sáng ở dưới, Trường Ca đã hoàn toàn biến mất hoá thành viên ngọc bích này, nhìn vào ngọc bích thì có thể thấy hỗn độn điên cuồng va chạm oanh tạcc khí bụi bay loạn hoá thành ngàn vạn tinh cầu khác nhau, như một máy chiếu vô tình vô hình.

Liễu Mộng Như thương tâm gần chết, từ quả cầu ngọc bích còn toả ra một chút hơi thở của Trường Ca nếu không nàng cũng không nhận ra, ôm ngục bích cầu vào lòng như ôm báu vật Liễu Mộng Như khóc thút thít thương tâm đau lòng, Trường Ca tên này hoàn toàn không quan tâm nàng, hắn vậy mà không quan tâm nàng ra sao cảm xúc tự ý làm theo ý bản thân, tại sao lại không nghĩ bản thân còn vướng mắc gì trần thế hay không, đấu với trời đã đành, đấu với bản thân lại càng khiến người phẫn nộ.

~ tẩu tử, chúng ta về biệt viện trước, nơi này rất nhanh sẽ bị điều tra tới, biết rằng lão đại cũng không mong muốn sự tình tiến triển đến mức đó.

Lục Dạ biết Trường Ca chưa hoàn toàn chết mà chỉ hoá thành sự sống ở một trạng thái khác, có thể coi là đang ngủ say.

Trở về biệt viện Liễu Mộng Như ôm phỉ thuý ngọc về phong giam mình ở bên trong không có ý định đi ra ngoài.

Bạch Vô Thiên mấy ngày nay trải qua mấy vòng tranh đấu hiện đang ở nhà tĩnh dưỡng, gặp Liễu Mộng Như và Bạch Vô Thiên trở về hắn vui mừng đi ra tiếp đón, nào ngờ bị hai người không để vào mắt mỗi người một phòng nhốt mình bên trong.

Không kìm nén được tò mò Bạch Vô Thiên tiến vào gian phòng Lục Dạ hỏi rõ ngon nguồn, hắn trong lòng mấy hôm nay lo lắng đủ điều.

Sau khi nghe Lục Dạ kể chi tiết cùng với Bạch Vô Thiên sâu chuỗi sự tình, cả hai không rét mà run, sự tồn tại củ Trường Ca đem đến quá nhiều biến cố, khiến mọi người không thể nào đoán trước được tương lai sẽ phát sinh theo chiều hướng nào.

~ lão đại đang ngủ say không biết bao giờ mới có thể tỉnh lại, mọi việc cần phải điệu thấp làm việc đợi lão đại tỉnh dậy.

Lục Dạ căn dặn Bạch Vô Thiên điệu thấp không nên quá mức phô trương thanh thế, biết cái nhị ca này rất hay khoe khoang làm cho Lục Dạ đau đầu đến dại.

~ thiên a… lão đại hấp thụ nhiều như vậy năng lượng, không biết sau khi tỉnh lại chúng ta có thể là hay không đối thủ của hắn.

Bạch Vô Thiên vẫn chưa thể bình phục cảm xúc, nghe Lục Dạ kể khiến Bạch Vô Thiên kinh hoàng không ít, chuyện Trường Ca trải qua những ngày này làm hắn rung động toàn tập, hiện tại hắn chỉ muốn lập tức đi xem nơi Trường Ca đột phá, bỏ qua như vậy tràng cảnh hùng vĩ làm Bạch Vô Thiên có chút hơi mất mát.

~ Trước kia ngươi cũng có phải đối thủ của lão đại đâu, giờ ngươi dfang ảo tưởng gì vậy? Ta chỉ sợ lão đại không thể tỉnh lại đây.

~ không thể nào, lão đại củ ta không gì không làm được, chút chuyện này không cần để trong lòng.

Bạch Vô Thiên ngoài miệng luôn hướng đến một tương lai tốt đẹp, trong lòng thì bão tố ngập trời, may mà trước mắt còn có Lục Dạ nếu không hắn chưa biết chừng ôm một góc tự kỉ mất, Trường Ca hiện tại như ngôi sao dẫn lối đối bới Bạch Vô Thiên, hắn nợ Trường Ca quá nhiều, biết Trường Ca không để lòng thế nhưng hắn ghi ơn ghi tạc sâu trong lòng không nói ra.

~ được rồi việc ngươi làm ngươi cứ làm, ta ở đây hộ pháp cho lão đại và tẩu tử, đợi ngươi hoàn thành việc ở Đan vực chúng ta sẽ di chuyển đến thánh địa trung châu.

Lục Dạ đuổi Bạch Vô Thiên đi, nếu nói thêm một lúc cả hai sẽ rơi vào đường cùng tiến thói lưỡng nan, bây giờ không phải muốn hay không mà là bắt buộc phải trấn định, trước khi Trường Ca tỉnh lại không được có bất kỳ cái gì sơ suất.

Hai huynh đệ âm thầm mỗi người một việc, Bạch Vô Thiên vẫn cứ tiếp tục thi đấu, nhưng phải điệu thấp lại vô hạn, không thể phát huy thực lực chân chính, Lục Dạ sẽ âm thầm hộ pháp bên ngoài cho Trường Ca giúp hắn không bị quẫy nhiễu, mỗi người một việc phân chia rõ ràng.

Liễu Mộng Như không ngừng không nghỉ truyền sinh mệnh chân khí vào phỉ thuý cầu giúp Trường Ca nhanh chóng hồi phục, lần này là kiếp nạn lớn của Trường Ca kiếp nạn được xếp vào lần quan trọng nhất trong đời hắn, trải qua lần này kiếp nạn mới khiến cuộc đời hắn thay đổi rõ ràng.

Hỗn độn khí được Trường Ca triệt để dung nhập vào bản thân từ linh hồn đến nhục thân được hỗn độn khí như sợi dây thừng cột chặt lại, cho dù một kẻ nào cũng không thể dò xét đến Trường Ca tu vi cũng như đoạt xá hắn, có hỗn độn khí Trường Ca như được mười vạn tầng bảo hộ.

Trường Ca trong trạng thái ngủ say vô hình vô tình được cải tạo lại toàn bộ, từ thân thể đến linh hồn bị thuế biến, sau này không thể dùng cảnh giới để đến đong đếm Trường Ca thực lực, dù là vượt cấp chiến đấu là chuyện không thể lạ mà phải là chuyện bình thường. Chỉ có chiến đấu mà không thể vượt cấp mới là bất bi Hỗn Độn thường.

Bạn đang đọc Ta Có Nương Tử Hay Giận sáng tác bởi Sutran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sutran
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.