Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương Này Hơi Ngọt

Tiểu thuyết gốc · 1211 chữ

Nằm nhìn một mỹ nhân như vậy Trường Ca sao có thể ngủ được, càng nhìn càng nghiện càng nhìn càng say đắm.

Sáng sớm trôi qua như một cái chớp mắt, Liễu Mộng Như tỉnh dậy thây Trường Ca ôm nàng sát sao, ngửa mặt lên thấy Trường Ca đang đắm đuối nhìn, nàng nở một nụ cười như hoa sáng sớm, như sương đọng trên lá, lung linh mà nhiệm màu.

~ ngươi không ngủ à?

~ ngủ không được.

Trường Ca đặt lên trán Liễu Mộng Như một nụ hôn nhẹ, đưa tay vén tóc mai Liễu Mộng Như qua vành tai, cái giọng đang buồn ngủ lười biếng này nó rất rung động.

~ ưm… ta không muốn dậy, cho ta ngủ thêm chút nữa.

Liễu Mộng Như vượn tay ôm ngực Trường Ca mặt đẹp cạ cạ vào ngực Trường Ca, mèo lười biếng ham ăn ham ngủ.

~ được rồi dậy đi, đến lúc tu luyện rồi, sáng sớm tu luyện rất tốt.

~ ngươi ôm mỹ nhân trong lòng, giờ ngươi đòi tu luyện, không tiếc sao.

Liễu Mộng Như cười xinh đẹp ngước mắt lên nhìn Trường Ca khiêu khích, nàng biết nàng đẹp, sợ nhất người đẹp lại biết mình đẹp.

~ chính vì nàng đẹp nên ta phải cố gắng mạnh lên, nếu không một ngày nào đó lại có một soái ca khác bắt trái tim nàng đi thì sao. Được rồi nàng ngủ thêm chút nữa đi.

Trường Ca vuốt má Liễu Mộng Như một cái, sau đó ngồi dậy tiếp tục hoà mình vào trạng thái vong ngã.

~ nguỵ biện.

Liễu Mộng Như cười hì hì, nàng kéo gối lại gần Trường Ca tiếp tục ngủ, tay không ôm vòng qua eo Trường Ca, dù sao thì nàng ngủ cũng là tu luyện, có tu luyện thì cũng như vậy.

~ có lẽ không thể luyện được Phá Hư Không Gian ở Cửu tinh Trảm Quyết. Vậy Thập Tinh thì sao?

Nghĩ trong đầu là vậy, nghĩ là làm Trường Ca không cần biết hậu quả, nhất định phải làm là điều tiên quyết.

~ nương tử, dậy đi, ta có cảm giác mình cần đột phá, giúp ta hộ pháp.

Trường Ca xoay người lại mạnh mẽ bế Liễu Mộng Như thân thể mềm như sợi bún vào lòng, lắc lắc một hồi không có thấy Liễu Mộng Như biểu hiện gì, mới đấy đã lâm vào ngủ say.

Nhân cơ hội tốt, Trường Ca vươn tay đặt lên đôi gồ bông cao ngất khiêu gợi bóp bóp hai cái, cái cảm giác này đúng nó, chính nó, đã mấy kiếp ngươi chưa được cảm nhận, mềm mại dù là cách vài lớp áo, tự nhiên trong lòng phấn chấn hẳn lên.

Không khí trong phòng đang ấm áp tự cũng tự nhiên thấy lạnh lạnh nổi da gà, Trường Ca nhìn xuống ngực chỉ thấy Liễu Mộng Như hai mắt trợn to biểu thị không thể tin nổi nhìn Trường Ca không chớp mắt, sát khí muốn giết người của nàng đến Lục Dạ ở xa xa mấy gin nhà cũng cảm thấy ớn lạnh.

~ nương tử ta thề với trời ta không có ý khinh nhờn nàng, đặc biệt nói chung không có ý gì khác, chỉ là ta không kiềm chế được.

~ ngậm miệng.

Không khí trong phòng có chút ngại ngùng, hai người xưa giờ còn chư có môi chạm môi đâu, Trường Ca thế nhưng lại dám tiến tới mấy bước sau rồi, đây là cái gì, là không theo tiết tấu làm việc.

Trường Ca không nghĩ nhiều được nữa, cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của Liễu Mộng Như, than lam hôn thật lâu sau, có vẻ như Liễu Mộng Như chịu quá nhiều đả kích cùng một lúc khiến nàng chưa kịp load.

Một hồi lâu sau đó Trường Ca chậm rãi dừng lại, hai tay đẩy Liễu Mộng Như ra, đôi mắt của nàng mê li sóng nước chập chờn mà lung linh.

Hai bàn tay ép lại hai má Liễu Mộng Như khiến môi nàng chu lên khả ái dễ thương, Trường Ca hôn một cái nữa sau đó thắm thiết nói:

~ nương tử, ngươi đừng từ chối tình cảm của ta nữa, đừng có ương ngạch mạnh miệng, đời này kiếp này nàng nhất định phải lấy ta, không ai có thể cản được, ta hứa ta sẽ kiềm chế bản thân đến hết ngọc Hư cảnh, cùng nàng trải qua thời gian ngọt ngạo bạn nữ, sau Ngọc Hư Cảnh ta muốn dẫn nàng về Tinh Linh tộc ra mắt mẫu thân nàng.

Trường Ca có thể nói là vận dụng hết mọi loại kế sách mưu mô, đầu tiên nhân lúc Liễu Mộng Như đang đắm đuối mơ hồ rải cho nàng chút kẹo ngọt, sau đó dụ nàng trải hoa hồng đoạn đường tiếp theo, sau đó bày ra tương lai sáng lạn, Trường Ca biết Liễu Mộng Như tối ngày ngủ miên man chắc chắn rất thích mơ mộng, đánh thẳng vào tâm lý nàng như vậy hết sức, mục đích cuối cùng là không để nàng giận rồi một quyền đấm bay hắn đi.

~ ngươi nói lời giữ lời, ta nhiều lúc cũng tự hỏi bản thân thật sự có thích ngươi không, sau đó so sánh rất nhiều, ta cũng rất yêu ngươi, Trường Ca, ngươi sau này không được phụ bạc ta, ta tuy cứng miệng nhưng nội tâm ta ngươi cũng biết mà, ta không chịu được đả kích đâu. Huhu…

Nói xong ôm ngực Trường Ca khóc thút thít, Liễu Mộng Như nàng thật sự đã xa vào lưới tình, bất chi bất giác bị Trường Ca bắt luôn trái tim, nhìn nàng ương ngạch không chịu khuất phục văng thanh ngọc nữ, nữ Đế uy nghiêm cao cao tại thượng thế, nhưng mà Trường Ca biết, bề ngoài là vậy, nếu so sánh với nữ nhân khác Liễu Mộng Như còn thua xa, thua từ vòng gửi xe là cao nhất.

~ được rồi được rồi, mới sáng sớm đừng khóc nữa, nàng thấy ta có gan bỏ rơi một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành như nàng hay không? Quan trọng là ta thích nàng trường tồn.

Trường Ca vỗ lưng an ủi, bao lần không chừa cái tội trêu hoa, rõ ràng biết nàng nội tâm bé bỏng cứ như vậy đả kích, mấy lần trước thề thốt đứt lưỡi giờ vẫn cứ như vậy chứng nào tật đấy.

~ ừm…

Kiếp trước vì gánh vác trên vai quá nhiều sứ mệnh cùng tộc loài Liễu Mộng Như lúc nào cũng phải lạnh lùng với thế gian, kiếp này nàng mới là sống thật với bản tâm chính nàng, thích làm gì thì làm, thích gì được đấy không phải tranh giành với bất kỳ ai. Có lẽ rằng kiếp trước quá tịch mịch kiếp này ông trời ưu ái ban cho nàng một đấng lang quân, khả năng cao lắm, bởi vì tinh linh tộc sống tới bây giờ mà không bị diệt tộc chắc chắn là kỳ tích, là ông trời thiên đạo ưu ái.

Bạn đang đọc Ta Có Nương Tử Hay Giận sáng tác bởi Sutran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sutran
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.