Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị Vả Hai Tát

Tiểu thuyết gốc · 1231 chữ

Hơi Thở Vong Linh kết thúc, rất nhanh đám người Đại Trưởng lão đã trở về, cực lực dò xét khắp nơi, từ một người dần dần đông lên, cuối cùng lên tới 500 người.

~ Đại trưởng lão, Lục Dạ hoàn toàn biến mất, khả năng đã bị Tử khí xâm lấn bị bắt làm nô là chắc chắn.

~ phía Bát trưởng lão để mất Hoả Vân Thạch, toàn quân bị diệt, không phát hiện dấu vết.

Liên tục nhận hai thông báo xấu đả kích toàn bộ mọi người, Hắc Đình làm việc chưa bao giờ thất bại, bây giờ mới đó trong cùng một tháng liên tiếp bị vả mặt tới hai lần, chuyện này chư từng có trong lịch sử, hơn thế nữa hai chuyện này vô cùng trọng đại đối với thế lực bọn họ.

Ầm…

Đại Trưởng Lão hai mắt nổi lên tia máu, nén giận một chưởng đập ra, đánh chết tên vừa đến bẩm báo hôi phi yên diệt không còn một manh áo, Lục Dạ là đệ tử hắn tốn cực nhiều tài nguyên bồi đắp đi ra, vốn muốn nuôi đến trình độ thích hợp sau déo có thể đoạt xác Lục Dạ sở hữu lấy Bá Thể, một bước lên mây như vậy lại thất bại trong lòng bàn tay.

Vốn là để Lục Dạ hoàn hảo phát triển đến Thôn Thiên Cảnh để đoạt xá, vì chỉ Thôn Thiên cảnh cộng với Bá Thể vũ mạch của Lục Dạ mới có thể chứa đựng được linh hồn Độ Kiếp cảnh của hắn.

Hoả Vân Thạch thứ đồ này quá mức quý giá, nếu không phải một lần cơ duyên để hắn gặp phải có lẽ bây giờ nó vẫn còn là bảo vật trấn tông nhà người ta, vốn muốn lợi dục Hoả Vân Thạch sinh ra kiềm chế khống chế Tử Thi Nhân, xây dựng đội quân hùng mạnh, trong vòng trăm năm thống trị Tinh Thần giới là việc hết sức dễ dàng.

Hiện tại thì hay rồi, kế hoạch liên tục bị đảo ngược, hiện tại phải lập tức điều tra chân tướng mọi chuyện, hắn không tin những thứ này sự cố là do ý trời, chắc chắn có người làm ra, không vì như vậy mà tin được .

~ trở về Hắc Đình Trung tâm, triệu tập Thiên Cơ sư toàn bộ Hắc đình đến để bày trận pháp, ta muốn biết là kẻ nào đang âm thầm phá hoại số vận của Hắc Đình ta.

~ tuân lệnh.

Lệnh được ban xuống thành viên Hắc Đình như những bóng ma vù vù biến mất, bọn chúng như những đốm mực phiêu dật bay tá lả, những bóng ma nơi Tử Vong chi địa.

Mất tới nửa tháng tiếp theo Liễu Mộng Như mới có thể rút đi dây liễu, nàng mệt mỏi trở về ngực Trường Ca nghỉ ngơi, mặc kệ sự đời không còn thiết tha cái gì, giờ nàng chỉ muốn đánh một giấc.

Bạch Vô Thiên tiến đến kiểm tra tình hình Lục Dạ, sau khi dò xét một lượt làm hắn kinh ngạc vô cùng, trước đâu Lục Dạ chỉ còn sót lại đúng một tia sinh cơ nho nhỏ, như đèn cầy treo trước cuồng phong, không nghĩ tới đến tay Liễu Mộng Như nàng còn có thể cưỡng chế kéo hắn lại, không những thế còn tỉ mỉ đánh lại bề mặt gân cốt trau chuốt lại kinh mạch, như một phép màu.

Bất quá nghĩ đến Tinh Linh tộc thì không có gì đáng kinh ngạc, bọn họ còn có thể hồi sinh người chết thì mấy việc đoạt mạng từ tay thần chết như này không đáng nhắc tới.

~ lão đại, hắn sắp tỉnh chưa?

~ cút.

Trường Ca còn không bận quan tâm đến Lục Dạ, hắn đưa lòng bàn tay nắm Liễu Mộng Như lên trước mặt tỉ mỉ lau mặt nàng, cái gì cái gì hắn có chết hay không thì cứ kệ nó đi, quan tâm làm cái gì.

~ chịu rồi…

Bạch Vô Thiên nhún vai bất lực, vỗ vai Lục Dạ hai cái tỏ vẻ ta hiểu ngươi mà, dứt khoát ngồi xuống tiếp tục hấp thụ Hoả chi ý.

Thời gian như chó chạy qua đường, hai ngày tiếp theo không có chuyện gì xảy ra, Lục Dạ tỉnh dậy một cách nặng nhọc, hắn đánh giá xung quanh một vòng, khi thấy hình ảnh Trường Ca và Bạch Vô Thiên đối diện hắn lập tức nhảy lên thủ thế đề phòng.

~ sao rồi, tỉnh dậy lại muốn lấy ơn báo oán muốn giết chúng ta?

Bạch Vô Thiên nhìn Trường Ca sau đó cười nhẹ Lục Dạ một cái, tên này đề phòng quá mức.

Lục dạ đánh giá hai người Trường Ca một vòng, sau đó nhìn thấy Liễu Mộng Như đang ngồi ở trên vai Trường Ca lười biếng ngáp một cái, hắn vội vã tiến lại gần quỳ xuống dập đầu cúi sát đất đối với Liễu Mộng Như thật sâu.

~ cảm tạ tiền bối cứu mạng.

~ ta cũng không muốn giúp ngươi đâu, chỉ là hắn muốn ta cứu ngươi thì ta cứu, vậy thôi.

Liễu Mộng Như lạnh nhạt không buồn liếc Lục Dạ nửa cái, càng nhìn Lục Dạ nàng càng không ưa nổi, vẫn là Bạch Vô Thiên là nhất, còn biết luyện đan hai tay dâng lên cho nàng, Lục Dạ tu luyện Hắc Ám kị với Thần thánh lực lượng của nàng, vì thế nàng không có mấy hảo cảm với hắn.

~ ta ra tay trục xuất tử khí cho ngươi cũng không phải nguyện ý, nhân tiền làm việc là tên này muốn ta cứu ngươi.

Trường Ca nhún vai đổ hết trách nhiệm cho Bạch Vô Thiên, mấy cái loại trả ơn đáp nghĩa hắn không làm được, còn chưa biết tính cách của Lục Dạ này ra sao cho nên Trường Ca không có mấy thân cận.

~ thôi được rồi, ngươi đứng dậy đi, nói cho chúng ta biết vì sao Đại Trưởng lão Hắc đình muốn truy sát ngươi?

Bạch Vô Thiên cười khổ đỡ Lục Dạ ngồi lên một cục đá đối diện, hắn muốn nghe Lục Dạ có chuyện gì khó khăn lỡ rồi giúp luôn, tương lai của Lục Dạ vô cùng sáng lạn hắn muốn dính chút nhân quả.

~ chuyện này không có gì đáng dấu, là như thế này…

Lục Dạ thở dài một hơi trầm mặc chút sau khi liền đem chuyện của hắn kể cho mọi người nghe, sau khi hắn biết được Đại Trưởng lão muốn lấy mạng hắn đoạt xá nhục thân, một lần xin ra ngoài giác ngộ lịch luyện hắn âm thầm bỏ trốn, sau vài trăm lần trốn chạy không thót hắn dứt khoát trốn đến Tử Vong Chi Địa, ai mà biết được đám Đại Trưởng lão còn có thể đánh đên tận đây.

~ cuộc đời thật thảm.

Liễu Mộng Như có một chút đồng lòng với Lục Dạ , nàng may mắn được Trường Ca chống lưng, nếu không với thân phận Thảo Mộc Tinh Linh còn chết thảm hơn Lục Dạ nhiều, nghĩ tới đây Liễu Mộng Như không dám nghĩ tiếp nữa, nàng thật sự không dám tưởng tượng.

Bạn đang đọc Ta Có Nương Tử Hay Giận sáng tác bởi Sutran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sutran
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.