Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Đình Người

Tiểu thuyết gốc · 1211 chữ

Nếu như đã như vậy Trường Ca sẽ không còn lo ngại tử khí này, chỉ cần không có gì đáng sợ xảy ra không có một tia tử khí nào có thể xâm nhập vào cơ thể Trường Ca.

~ nếu như vậy ta cần phải nhanh chóng mở ra không gian Bất Tử Luyện Ngục Tinh thứ 3, dùng năng lượng chân nguyên áp súc trước đó nhanh chóng bồi bổ tia Hỗn Độn khí này.

Nghĩ trong đầu là vậy, nhưng Trường Ca biết không thể nóng vội, chỉ khi đột phá giới hạn cuối cùng ở giới này phi thăng đi mới có thể đột phá không gian thứ 3, đáng mong đợi nhất vẫn là trước mắt đang tiếp cận không gian thứ 2, nơi này rất tốt có nhiều thứ Trường Ca cần.

Cảm nhận cơ thể có một luồng thanh khiết tươi mát khí tức đang tuần hoàn, Trường Ca cười khổ lắc đầu, là Liễu Mộng Như nàng đang dùng chân nguyên của nàng thăm dò bản thân coi có bị thương hay không.

~ yên tâm, ta tính cả rồi!

~ ngươi tính? Ngươi tính cái quỷ gì? Ngươi chết rồi còn gì gì nữa không? Còn ta ai lo? Ngươi không có trách nhiệm à.

Liễu Mộng Như nước mắt hai hàng chảy dài, đừng tưởng nàng yếu đuối, loại tử khí này có thể giết chết cấp bậc đại Đế đấy, liều lượng đủ nhiều còn có thể khiến cho Đế cấp hôi phi yên diệt không còn mảnh vụn, Liễu Mộng Như nàng không biết cái gì đi chăng nữa nhưng nàng biết thứ tử khí này rất nguy hiểm, và nàng cũng không cần biết thứ đáng sợ như vậy tại sao lại xuất hiện ở nơi này một cái tinh cầu yếu đuối, nàng chỉ biết Trường Ca không được xước một tý da.

~ nàng lo cho ta à?

~ không lo thì sao? Ta lúc nào cũng lo cho ngươi, nhưng ngươi thì hay rồi, lúc nào cũng muốn tìm chết.

Haizzz, chuyện gia đình lục đục nội bộ, kệ đi, bỏ qua Trường Ca đang đau đầu vắt óc suy nghĩ, chuyển đến Bạch Vô Thiên.

~ Hệ thống, ngươi xác định được thứ tử khí này đến từ đâu không?

Bạch Vô Thiên nội thị nhìn về phía hệ thống không gian hỏi hệ thống, có gì khó cứ hỏi hệ thống, nó biết nhiều hiểu rộng, không cần vắt óc nghĩ nhiều.

~ tử khí này liên quan đến cấp bậc quá cao, ký chủ chưa đủ tư cách biết đến, khẩn xin ký chủ không cần để ý đến chi tiết nhỏ này, có quang hoa đan nội thị vòng ngoài tuyệt đối không sao.

Bạch Vô Thiên nghe xong mặt đen như đáy nồi, nếp nhăn dày như mướp đắng, đã nói rồi đã nói rồi, những lúc quan trọng thằng hệ thống này tuyệt đối không đáng tin cậy, cái gì không đủ tư cách? Cái gì chi tiết nhỏ? Hai câu này không có một chút họ hàng xa gì.

~ thế ta hỏi ngươi vòng ngoài Tử Vong Chi Địa ta có khả năng chết không?

~ khấu trừ 3 năm tuổi thọ.

~ con mẹ m tính hố lão tử à, bữa giờ ta tốn hơi bị nhiều tuổi thọ rồi đấy, nhiều như vậy giao dịch ngươi không có ưu đãi một lần được à?

~ 3 năm tuổi thọ có chấp nhận không?

~ có!

Bạch Vô Thiên ngậm đắng nuốt cay nuốt vào trong bụng, ai nói có hệ thống là sướng, cái loại đoán trước tương lai này dùng lần không sao lần thứ 2 là nghiện đấy, mà nghiện là hết cứu.

~ 30% chết!

~ 30 cơ à, thế 30% này là nguyên nhân gì?

~ khấu trừ 5 năm tuổi thọ

~ được!

~ Đứng im chịu chết.

Bạch Vô Thiên trực tiếp hoá đá, hai mắt đỏ ngầu nghiến răng toé ra lửa, được được cái hệ thống này, lão tử nhớ mày, dám hố ta 8 năm tuổi thọ, ở trong không gian hệ thống Bạch Vô Thiên không biết lấy đâu ra một cái trường đao, hắn điên cuồng vung đao hướng về hệ thống bổ tới, dù biết không làm gì được nhưng Bạch Vô Thiên chịu không nổi thứ con lợn này nó hố, quá sức chịu đựng của hắn, tinh thần của hắn bị hệ thống hố nhiều quá không thể không dần dần chấp nhận.

~ mọi người nhanh chóng thu thập Quang Hoa thảo, tập chung ở nơi này 10 ngày sau.

Trong đầu tất cả mọi người xuất hiện một giọng nói, là lão Quỷ truyền âm diện tộng cho mọi người.

Nơi này bị tử khí che mắt như màn đêm vô tận, phải thị lực cực tốt mới có thể nhìn thấy, Trường Ca có thể dùng đến hỗn độn nhãn, Bạch Vô Thiên có thủ đoạn riêng, mỗi người nơi đây có thủ đoạn khác nhau để nhìn xuyên qua tử khí đi sâu vào bên trong thu thập Quang Hoa thảo, quang hoa thảo là phụ, phần lớn mọi người sẽ thu thập cơ duyên trên đường đi.

~ chúng ta đi hướng bên này.

Trường Ca dẫn đầu di chuyển về một hướng tách biệt đội hình, dù là đoàn đội nhưng lợi ích là trên hết.

~ lão đại, ngươi có phát hiện trong đoàn dong binh có một số kẻ đáng nghi hoặc hay không?

Bạch Vô Thiên hướng Trường Ca xem ý kiến, hệ thống nhắc nhở không muốn chết thì nên để ý một số người đáng chú ý!

~ cái gì một số đáng nghi? Là một nửa đáng nghi, đều là người của Hắc Đình.

Trường Ca khịt mũi khinh bỉ, hắn liếc mắt là có thể thấy, trên thế gian này cặp mắt của hắn là đáng tin cậy nhất, không gì có thể qua được mắt hắn, không muốn đả thảo kinh xà nên im lặng xem kịch biến.

~ vậy vậy phải làm sao giờ?

Bạch Vô Thiên sợ hết hồn, Hắc Đình bọn này có phải là đồ tốt gì đâu, sơ xuất một cái là bị câu hồn đi tẩm bổ cho bọn chúng như chơi.

~ hướng chúng ta đi đến là hướng của đám đông Hắc Đình đang đi phoá trước, muốn biết chúng có mục đích gì thì phải đi theo quan sát, đồ tốt thì cầm hộ bọn chúng.

~ lão đại anh minh.

Bạch Vô Thiên thiếu điều không ôm đùi Trường Ca yêu thương, đúng là vậy a, hắn không sợ có quỷ giữa đường không sợ địch mạnh, chỉ sợ Trường Ca không ra tay, Trường Ca đã ra tay chắc chắn đồ tốt sẽ có.

~ đi thôi, phía trước có sơn cốc, nơi đó có khoảng hơn trăm tên Hắc Đình, cẩn trọng.

~ được, lão đại dẫn đường.

Trường Ca trợn trắng mắt nhìn Bạch Vô Thiên, thằng này đồ tốt chắc chắn sẽ nhận việc không biết sẽ oanh oanh liệt liệt trốn sau lưng, nhân phẩm không được uy tín lắm.

Bạn đang đọc Ta Có Nương Tử Hay Giận sáng tác bởi Sutran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sutran
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.