Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xanh chín

Tiểu thuyết gốc · 1166 chữ

~ Trường Ca, thứ này thật ngon, uống vào rất bắt vị, ta thích!

~ haha được được…

Liễu Mộng Như uống hết một lọ Dưỡng Thần Dịch hai mắt mê li như say rượu, thích chí cười vui vẻ hướng Trường Ca đánh cái vấn đề, ý là ngươi sau này bảo tên huynh đệ này của ngươi luyện thêm nhiều một chút thứ đồ chơi này, nương tử ngươi thích uống có được hay không .

~ Vô Thiên cho ta đan phương Dưỡng Thần Dịch.

~ được.

Trường Ca muốn Bạch Vô Thiên đương nhiên không hỏi nhiều, lập tức đưa ra một bản sao chép đan phương cho Trường Ca.

~ ừm chờ ta chút.

Trường Ca lập tức soạn ra linh dược bên trong nhẫn trữ vật của hắn, sau đó lôi ra ba mươi loại linh dược để luyện chế Dưỡng Thần dịch.

~ đây là một ngàn phần linh dược luyện chế Dưỡng Thần dịch, ngươi luyện xong ta một nửa công của ngươi một nửa. Đại tẩu ngươi rất thích loại này đồ ngọt.

~ không thành vấn đề.

Bạch Vô Thiên còn lo không biết đi đâu kiếm linh dược, không nghĩ đến Trường Ca cư nhiên phất tay phóng ra một ngàn phần nấu lên Dưỡng Thần dịch, cộng vào thiên phú luyện đan của hắn mỗi một phần ít nhất có thể luyện ba ba lọ dưỡng thần dịch, quen tay nhanh mắt có thể luyện tới một phần năm bình, trong một thời gian dài hắn sẽ không cần lo đến Dưỡng Thần dịch thiếu hụt.

Liễu Mộng Như nàng bây giờ nhìn Bạch Vô Thiên rất ưu mắt, thích ý cười nghiêng thành rạng rỡ lâm vào ngủ say.

~ không ổn, có nguy hiểm, chúng ta mau đi.

Trường Ca vội kéo cổ áo Bạch Vô Thiên di chuyển đi về hướng bắc, hơi thở mang theo sát ý khiến cho Trường Ca không rét mà run vội vã kéo Bạch Vô Thiên bỏ chạy.

~ haha các ngươi chạy? Chạy đi đâu?

Trước mặt Trường Ca bị chặn bởi một lam y trung niên, hai mắt của hắn long sòng sọc, nhìn là biết hoạ từ đâu tới liền, khẳng định giết con cha đến, giờ giết cha mai mốt cụ kị nhà nó đến, quy luật tự nhiên rồi.

~ ta đối phó hắn ngươi đối phó đám đằng sau.

Trường Ca hướng Bạch Vô Thiên ra lệnh, người đến có thực lực Thôn Thiên cảnh trung giai, hắn cũng muốn thử một chút thực lực hiện giờ giới hạn.

~ không được lão đại ngươi để ta đối phó hắn!

Nói xong Bạch Vô Thiên không chờ đợi tiến lên, mặc kệ Trường Ca nghĩ gì hắn không thể để Trường Ca gặp nguy hiểm, hắn là Trảm Thiên cảnh, không lẽ để lão đại trảm quyết đi đối phó Thôn Thiên cảnh, như vậy đùa à.

Ầm ầm…

Hai bên không muốn đôi co, Bạch Vô Thiên tung ra một khoả đan dược huyết sắc, đây là Bạo Huyết Đan, Bạo Huyết Đan nổ tung, phương viên năm mươi dặm hoá thành huyết khí sương mù, thứ này như một trường lĩnh vực cho chủ đan , chiến đấu bên trong vừa có thể bổ sung chân nguyên vừa có thể bạo phát thực lực 120%.

Quyền kính đánh ra, hướng về đỉnh đầu trung niên lam y bổ xuống.

~ hừ, còn muốn phản kháng, một tên Trảm Thiên nhỏ nhoi còn đòi chống đối bổn toạ.

Nam tử lam y bàn tay chấn động, một cái cường đại lực lượng chuỳ đinh xuất hiện trong lòng bàn tay, hắn gương cao bổ xuống đụng chạm với quyền kình của Bạch Vô Thiên.

Oành…

Bạch Vô Thiên bị cường kình đánh bay miệng không ngừng thổ huyết, một đòn giao hữu khiến cho Bạch Vô Thiên rơi vào hạ phong.

~ ồ, không ngờ 5 thành lực lượng của ta chỉ có thể đánh bay ngươi, ngươi lấy dũng khí như vậy để giết con trai ta đúng không, ngươi liều lắm.

Nam tử gầm giận phóng lên, từ chuỳ gai lao ra chân nguyên nồng đậm hòng phá huỷ không gian quanh người Bạch Vô Thiên, chỉ có từ Thôn Thiên cảnh trở nên mới có thể tiếp xúc đến loại này pháp tắc, pháp tắc phá hư không gian, loại này pháp tắc vô cùng điên rồ, chỉ cần nằm ở bên trong lĩnh vực chỉ định, một tảng băng cũng sẽ bị đánh thành tuyết trắng, gần giống với huỷ diệt nhưng không phải.

Bạch Vô Thiên cũng là bị doạ sợ, hắn linh hoạt chạy đi gần trong gang tấc không gian chuỳ gai nên xuống, không khí có nhiều vết rạn nứt chỉ một chút sau đó lại khôi phục lại, bất quá vạn vật bên trong không gian này đã bể nát thành vô số đoạn nhỏ, thử nghĩ mà xem, bị một quyền phá hư không gian này nện lên người, có trời mới biết bị toái thành bao nhiêu đoạn.

Không gian có thể tự hồi phục nhờ pháp tắc duy trì cân bằng, thế nhưng sinh linh vạn vật lấy đâu ra loại đó biến thái hồi phục a.

Bạch Vô Thiên sợ tái mặt vội vã cách xa trung niên ra, loại này biến thái công kích lực không phải cái thân đan sư như hắn chịu được .

~ mày ngon, bố liều với mày!

Bạch Vô Thiên sợ quá hoá giận, hắn tế ra một cái đỉnh rỉ sét nhè nhẹ, dùng sức lực lượng nhục thân, mạnh mẽ quăng cái đỉnh về phía nam tử đang ngỡ ngàng.

Coong….

Tiêng chuông chùa thanh thuý vang vọng trời đất, Trường Ca đang chiến đấu nơi xa xa chấm hỏi quay qua ngó, chỉ thấy nam tử kia bị Bạch Vô Thiên dùng đỉnh luyện đan mạnh mẽ nện vào đầu trung niên nam tử.

~ lưu manh hỗn đản, lão tử giết ngươi.

Trung niên nam tử một đầu toàn máu chảy ròng ròng hai mắt đỏ sòng sọc muốn xé nát Bạch Vô Thiên, bây giờ không phải thù con hắn nữa rồi, bây giờ là thù của hắn, không gian quanh thân hắn điên cuồng nứt vỡ sụp đổ, hơi thở đáng sợ từ cơ thể hắn bùng phát đi ra.

~ thằng chó mày bơi vô đây.

Bạch Vô Thiên lau huyết nơi khoé miệng cũng là không giận tự uy, hắn lôi ra một nắm đậu đen đậu đỏ cắn xuống nhai như đậu phộng, đều là đan dược hắn luyện được, đan nhà trồng được không lo lãng phí.

Trường Ca nuốt một cục nước bọt to, hai thằng kia chơi xanh chín rồi, hắn cũng xuất lực thôi, bao vậy Trường Ca có tới hơn một trăm tên trảm quyết mười tên trảm thiên cảnh, số lượng đè chết chất lượng.

Bạn đang đọc Ta Có Nương Tử Hay Giận sáng tác bởi Sutran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sutran
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.