Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đỉnh Cấp Đan Đạo

Tiểu thuyết gốc · 1180 chữ

~. Haizzz

Trường Ca sâu lắng thở dài một hơi, quá khứ, tương lai, bản thân đã bỏ lỡ thời kỳ của bản thân, dù là một kiếp trước không có bao nhiêu huy hoàng, bất quá nghe đến quê nhà không còn cảnh tượng như xưa, đâu đó chỉ còn lại một cái ký ức, Trường Ca sâu lắng đánh vào trong tim một cái phong ấn, những ký ức tốt đẹp cùng những người có quen biết, không thể nói quên là quên, bỏ là bỏ.

~ Hệ thống của ngươi tên gì?

Trường Ca không mấy vui vẻ hỏi lại, nhằm đánh lạc hướng cảm xúc.

~ Hệ thống của ta hắn tự xưng là Đỉnh Cấp Đan Thần. Còn của ngươi là gì?

Bạch Vô Thiên cười khoái chí híp mắt nói, hắn xuyên việt qua tới bên đây có hệ thống chống lưng, cứ như là nằm chơi ăn thật chỉ cần luyện đan thực lực tự khắc sinh trưởng hoả tiễn đi lên, dù là hắn có thể chất trời sinh với Đan Đạo bất quá không thể quan trọng bằng hệ thống ban thưởng.

Hỏi một lúc không thấy Trường Ca nói gì, Bạch Vô Thiên quay qua nhìn thì thấy Trường Ca vẻ mặt nhăn như mướp đắng không có tý hình người, trong lòng Bạch Vô Thiên nhảy bốp một cái, hắn cũng đoán ra một chút rồi, nhưng vẫn buột miệng hỏi:

~ không lẽ Trường Ca huynh không có hệ thống!

Trường Ca càng nghe càng ngứa tai, không giận mà run tức muốn thổ huyết, hệ thống? Hệ thống của ta nằm ở đâu? Có đíu đâu, hệ thống thằng ôn này khẳng định chưa tìm thấy mình, thật sự là rất tức giận, Trường Ca mong ngóng hệ thống như chờ mẹ đi chợ về, đến nằm mơ hắn cũng mơ đến nữa là.

~ khụ khụ… không phải không có đâu, nhất định sau này sẽ có hắc hắc…

Bạch Vô Thiên vỗ vai Trường Ca ho khan an ủi, hắn đâu biết hắn nói một lời lại một lời như xát muối vào tim Trường Ca, khiến Trường Ca đau lòng không dứt.

Trường Ca thì đau lòng nhưng Bạch Vô Thiên lại khác, hắn ngoài mặt thì cười người bất quá trong lòng vô cùng sợ hãi, đến hệ thống của hắn cũng không thể đo lường đến Trường Ca vận mệnh, ngoài biết về Trường Ca cùng quê hắn không thể đòi hỏi hệ thống một câu trả lời khác, giống như một câu trả lời lần nữa hệ thống của hắn sẽ bị thiên đạo áp chế biến mất, vậy Trường Ca là cái gì sinh linh, mang trong người cái gì thiên đại bí mật? Thật sự khiến người khác không thể không đề phòng.

~ nếu đã như thế chúng ta kết bái huynh đệ, Trường Ca huynh thấy được không?

Nếu đã không thể là địch vậy chắc chắn phải là bạn, sau này có khó khăn nhất định sẽ có cái cột chống lưng, Bạch Vô Thiên không dám khinh thường Trường Ca, từ hệ thống hắn biết, bản thân không có nổi một thành đánh bại Trường Ca, cái này mới khiến hắn sợ hãi này, hắn có thể vượt cấp chiến đấu, nhưng Trường Ca thua hắn tận 3 cái tiểu cảnh giới lại khiến bản thân không thể làm gì, cái này là cái gì ý nghĩa?

Rất hiển nhiên, Trường Ca không mang trong người hệ thống, nhưng hắn nắm giữ thứ càng đáng sợ hơn hệ thống.

Hạ xuống một bãi đất trống, cả hai cắt máu ăn thề, lời thề độc nhất vô nhị, từ thiên đạo bầu trời hạ xuống một sợi dây trói buộc, khiến cả hai bị ràng buộc bởi vô tận pháp tắc, đồng sinh cộng tử mãi mãi không hai lòng với huynh đệ.

Bạch Vô Thiên lấy Trường Ca vi tôn huynh trưởng, bởi vì Trường Ca đi trước thời đại với hắn rất nhiều, một con số không thể đong đếm, biết là ở tu chân giới không phân tuổi tác chỉ xem thực lực, bất quá trường hợp này ngoại lệ, Trường Ca xét về phương diện nào cũng là vượt trội Bạch Vô Thiên.

Liễu Mộng Như từ đầu tới cuối đầu óc một mảnh trống không, nàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, từ đầu đến cuối hai tên không nói một lời, Trường Ca cảm xúc thay đổi thất thường, cuối cùng còn nhảy đi kết bái loạn xạ, Liễu Mộng Như tự nghĩ bản thân lẽ nào nàng thật sự não ngắn không thể hiểu nổi thế sự nhân gian rồi? Cuối cùng Liễu Mộng Như chỉ kết một ý nghĩ, ta không sai, hai tên kia là kẻ điên không chấp. Suy nghĩ của kẻ điên chắc chắn người bình thường sẽ không thể hiểu được.

~ lão đại, thế ngươi nghĩ tặng ta tiểu đệ chút lễ gì a…

Bạch Vô Thiên xoa xoa hai tay cười híp mắt, ánh mắt ti hí không thể che được ánh lửa rực rỡ trong lòng mắt bắn ra, dường như hắn đang mong chờ một điều gì đó từ Trường Ca.

~ cũng đúng…

Trường Ca gật gù vô cùng hài lòng, phàm là có hệ thống nhân vật chắc chắn sau này sống rất thảm, à không, sống rất thảnh thơi mới đúng, chỉ có hắn mới là thảm, nhưng không sao, kết bái với Bạch Vô Thiên cũng nằm trong tính toán của Trường Ca, sau này có một cái cường giả dưới trướng tuyệt đối trung thành, như vậy mới đã mới yên tâm.

~ nương tử, tặng hắn cửu u sinh linh điệp thế nào?

~ tuỳ ngươi!

Trường Ca truyền âm thăm dò hỏi nhỏ Liễu Mộng Như, mấy bữa nay Trường Ca thấy nàng cũng thích chơi với tiểu sinh linh này, biết ngay là cho đi khiến nàng không vui, Trường Ca chỉ biết cười khan dỗ:

~ sau này ta tìm thật nhiều thảo mộc linh quả ngon hơn thứ này cho nàng, được không?

~ coi như ngươi không phải là kẻ lòng lang.

Liễu Mộng Như bây giờ mới bớt giận không thèm tính toán Trường Ca nữa, khổ thân tâm hồn mỹ nữ chịu uỷ khuất. Muốn nữ nhân không giận cứ nấp đầy cái dạ dày nàng là xong, đảm bảo không sai, thành công 100%

Bạch Vô Thiên luyện chính là con đường đan đạo, tặng hắn lễ vật này chính là tốt nhất một trong, Trường Ca dù sao cũng không cần đến loại nào đan dược để tiến cấp thực lực, hắn phải tự thân am hiểu áo nghĩa từng bước đi lên không phụ thuộc bất cứ ngoại vật nào, Liễu Mộng Như cũng thế, dù nàng muốn cũng không được, Trường Ca không cho phép, tu luyện vấn đề của Liễu Mộng Như Trường Ca sẽ tự thân cải tạo từng chút.

Bạn đang đọc Ta Có Nương Tử Hay Giận sáng tác bởi Sutran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sutran
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.