Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có Vấn Đề

Tiểu thuyết gốc · 1163 chữ

Thế giới này đan đạo đang trên đà phát triển, cũng có chỗ gọi là đỉnh phong ngời ngợi, Trường Ca nhớ không nhầm ở Thần giới có một thiên địa dành cho người tu luyện đan đạo, ở nơi này đã được phong thành thánh địa.

Một thời gian ngắn sau đó, hắc y nam nhân đi ra, đưa đến trước mặt Trường Ca là mười lọ thuỷ tinh trong xuất, mỗi lọ thuỷ tinh chứa đựng 10 khoả Quang Hoa Đan

Trường Ca mở một lọ ra hương thơm nồng nàn nóng hổi đập vào mặt, hương này thực sự rất thơm, cảm giác như ánh sáng giữa đêm đen, thanh dịu nhẹ nhàng.

~ rất tốt, thành giao.

Trường Ca ném một nhẫn trữ vật qua cho Hắc Y nam tử, phất tay thu hồi mười lọ đan dược cất đi.

~ ta tên Bạch Vô Thiên, đạo hữu tên là?

~ Trường Ca !

~ Trường Ca… ừm tên này nghe quen quen, ta có một thỉnh cầu, không biết Trường Ca huynh có thể cùng ta đến nơi khác bàn bạc không?

Bạch Vô Thiên đứng dậy trịnh trọng hướng Trường Ca chắp tay làm lễ, hắn có một thỉnh cầu muốn Trường Ca trợ giúp, hắn biết chỉ Trường Ca mới giúp được hắn. Điều này không cần hoài nghi, bởi vì hắn có bí mật to lớn.

~ ồ, tại sao ngươi biết ta có thể giúp ngươi, và vì sao ta phải giúp ngươi?

Trường Ca không để ý dựa lưng vào ghế khoanh tay thong dong ánh mắt sâu sắc nhìn thật kỹ Bạch Vô Thiên, Trường Ca có thể đã đoán được Bạch Vô Thiên thân phận ra sao rồi.

~ cái này… khó nói… nhưng lợi ích đôi bên cùng có lợi là điều chắc chắn không thể nghi ngờ.

Bạch Vô Thiên vỗ ngực cam đoan, chỉ cần đưa ra đủ lợi ích, không ai chống cự lại được cám dỗ.

~ các ngươi có gì từ từ nói, những lọ đan dược để lại các ngươi có thể đi.

Đang lúc Trường Ca phân vân âm thanh âm trầm chảy ra nước vác lên, quay người lại thì thấy một nam tử bạch y phía sau hắn có tới mười tên thuộc hạ, đều là cấp bậc Trảm Quyết tu vi, để mà có nhiều như vậy thuộc hạ tên này lai lịch không nhỏ.

~ ý ngươi là?

~ là 10 lọ Đan dược để lại, hoặc quỳ xuống hai tay dâng lên, hoặc là chết.

Không đợi Bạch Vô Thiên nói xong bạch y nam tử lạnh nhạt liếm nhẹ lưỡi dao uy hiếp.

~ Aaaaa…

Dao sắc như thế mà thằng nào hùng hùng hổ hổ liếm như thật, bị một lực từ hư không điều khiến lưỡi bạch y nam tử đi qua lưỡi dao một cách ngọt lịm, lưỡi hắn cứ như thế bị dao hắn cắt rời 1 thành 2, bạch y nam tử hét thảm tiếng hét vang vọng trời đất. Này thì ngựa ngựa bày đặt liếm dao như ngầu lắm, thật thảm.

Bạch Vô Thiên đứng chỗ đó trợn mắt há miệng không nói được lời nào, nhìn qua Trường Ca tên này đang xoa xoa thái dương kiểu bất lực mười phần.

Không sai, Liễu Mộng Như ngứa mắt quá trực tiếp ra tay, làm cho Trường Ca nội tâm thầm than một tiếng tiểu ma nữ, việc tốt không làm cứ đè hắn ra mà hành. Nuôi ong tay áo nuôi báo trong ngực.

~ ô ô ô…

Bạch y nam tử này là bố đời ở cái khu vực này, nhìn biểu cảm mười tên hộ vệ là biết, trảm quyết tu vi mà quỳ rạp nơi đó đỡ lấy bạch y nam tử, đây không phải phục tùng mà là sợ quá nhũn chân ra, đủ thấy sức mạnh sau lưng bạch y nam tử nó đáng sợ ra sao.

~ giết…

Mười tên hộ vệ đồng loạt lao lên, không thể không liều mạng, chuyện đến nước này phải cống hiến sức lực, nếu không khi về cũng sống không bằng chết.

~ hừ…

Bạch Vô thiên hừ lạnh, dám cướp mối làm ăn của hắn, xưa nay không có chuyện ngồi không ăn cỗ, hắn đưa tay lên, từ trên trời mây đen kéo đến, bầu trời tuôn xuống một loại pháp tắc giam cầm, làm mười tên hộ vệ đứng khựng lại đau đớm vì bị đè ép, sau khi một cái chớp mắt qua đi, bầu trời lại giáng xuống một cái cự trảo hoàng kim phô thiên cái địa.

~ ầm ầm ầm…

Nhà trọ bị kình khí cuồng phong oanh tạc không còn mảnh vụn, mười người hộ vệ cùng bạch y nam nhân sau khi bụi tản đi không còn thấy tăm hơi, trong không khí còn vướng lấy mùi máu tanh nồng nặc, sương mù máu đỏ tươi dần dần biến mất, một chiêu oanh đám người không còn mảnh vụn trực tiếp oanh thành bụi phấn.

Trường Ca tê tê hít khí lạnh, cùng cảnh giới với Bạch Vô Thiên cùng là Trảm Quyết kỳ, bất quá Bạch Vô Thiên tên này đã là Trảm Quyết Thất tinh đỉnh phong, siêu việt nơi này cao thủ, cái này không đáng nhắc tới, cái đáng nhắc tới chính là lực lượng của Bạch Vô Thiên tên này có chút tà đạo, phương diện đan thuật đăng phong tạo cực phương diện chiến đấu cũng không có thua kém, là song tu đạo linh, thằng này tốt một cái cường nhân.

Nhìn Bạch Vô Thiên ra tay chỉ như phất tay giết kiến hôi là biết đối phương không có dùng bao nhiêu khí lực, điều này khơi dậy hứng thú của Trường Ca, hắn âm thầm mô phòng Bạch Vô Thiên bên trong thí luyện tràng chiến đấu thử, làm Trường Ca phát hiện tên này vô cùng khó đối phó, phải mất tới 30 phút mới giải quyết được hắn, cái này khác lắm, Trường Ca có thể vượt cấp chiến đấu ngang cơ với Thôn Thiên Cảnh sơ giai, đối phó với trảm quyết cảnh còn như thế khó khăn, quả thực đáng sợ.

~ nơi này không nên ở lâu chúng ta di chuyển đến phía bắc tụ hợp với đội ngũ dong binh, trên đường đi chúng ta bàn tiếp.

Bạch Vô Thiên hướng Trường Ca ngỏ ý, thấy Trường Ca chỉ tỏ vẻ kinh ngạc khiến Bạch Vô Thiên hắn có chút đứng ngồi không yên, sợ Trường Ca chạy mất coi như hắn lỗ mãng quá đà, bất quá khiến Bạch Vô Thiên hắn cũng rất kỳ quái vì sao Trường Ca Trảm Quyết tứ tinh khi thấy hắn bày ra như thế vô song chiến tích lại không một chút hoang mang, có vấn đề trong này khẳng định có vấn đề.

Bạn đang đọc Ta Có Nương Tử Hay Giận sáng tác bởi Sutran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sutran
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.