Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm Thầm Suy Tính

Tiểu thuyết gốc · 1120 chữ

Tên: Trường Ca.

Vợ: Liễu Mộng Như.

Tu vi: Trảm Quyết thất tinh!

Thể chất: Hỗn Độn thể.

Linh Hồn: Bất Tử Luyện Ngục Tinh !

Công pháp chiến đấu: Hỗn Độn Bàn Cổ Khai Thiên Búa ( gồm ba thức chém, bổ, vung), Hỗn Độn Xuyên Vân Bộ, Hỗn Độn Vô Tung Ảnh,

Linh hồn chiến đấu: Phi Tinh Hồn Ấn.

Bất Tử Luyện Ngục Tinh chia làm chín tầng phong ấn, đã mở một tầng được đặt tên:

~ Thí Luyện Tràng.

Trường Ca rời đi khách điếm, dẫn Liễu Mộng Như đi tham quan đó đây, tiện mua ít đồ dùng cá nhân. Quan trọng Liễu Mộng Như ham vui thích thú mọi mặt, nàng nhìn thấy thứ gì cũng kinh ngạc vui vẻ ra mặt.

~ nương tử, chúng ta còn cần sống ở Tinh Thần giới này rất lâu, không có khả năng li khai, để ta phổ cập kiến thức cho ngươi một chút.

Trường Ca đi dạo hướng Liễu Mộng Như truyền âm:

~ Tinh Thần giới có Nhất Châu tam vực, mỗi vực một vẻ, Hoàng Thần quốc gồm đa số tu sĩ tu luyện đến trảm quyết kỳ, hiếm lắm mới gặp một kẻ mạnh mẽ, Thánh Thanh vực nơi này đa số am hiểu kiếm đạo tu sĩ, đi đến nơi đó hết sức cẩn thận, bọn chúng coi kiếm như mạng, ngươi chê kiếm hắn đểu hắn liền cho ngươi cảm giác sống không bằng chết.

~ Mãn Hoang vực, cái vực này có chút kỳ lạ, bên trong là lãnh địa yêu thú sinh sống, có năm tên đứng đầu không biết là gì cai trị, không nên tìm hiểu sâu quá đám này têu thú, nó da dày thịt béo dfanhs không chết giết không được, đoàn kết đến lạ kỳ, chúng không tìm nhân loại phiền phức thế là được rồi.

Mãn hoang vực nơi này pháp tắc thiên đạo lão nhân gia ưu ái, nhân loại đi đến vực này sẽ bị trường trọng lực để ý giáng xuống gấp ba lần lực lượng, thế nhưng yêu tộc ở trong loại pháp tắc này như cá gặp nước, sức chiến đấu bên ngoài là 1 ở Mãn Hoang vực là 5. Đáng sợ không thể tả nổi.

~ có một nơi kỳ lạ như vậy? Trường Ca ta muốn đến đó.

Liễu Mộng Như hứng thú ra lệnh cho Trường Ca, nàng đặc biệt thích những thứ bí ẩn, tò mò đem tội nàng còn chưa có cảm nhận qua mấy lần đâu, huống gì còn có Trường Ca bảo vệ nên là Liễu Mộng Như can đảm không ít.

~ nương tử ngươi thích là được, đợi xử lý xong chuyện nơi đây chúng ta sẽ đến đó.

Trường Ca cười mìm cưng chiều gẩy cằm Liễu Mộng Như một cái, tiếp tục giảng giải tiếp:

~ đáng sợ nhất là Trung Châu, nơi này ngoạ hổ tàng long, không dấu nương tử, ta phát hiện Trung Chấu có 9 tên đã đạt đến tầng cuối cùng thực lực ở giới này có thể tiếp nhận, chỉ cần có cơ duyên bọn chúng khẳng định sẽ rời đi.

~ hiện tại chúng ta thực lực không trêu vào bọn gia hoả đó được, cứ thong thả, trung Châu chúng ta nhất định phải đến bất quá thiên cơ chư tới.

Trường Ca trước đây điều tra qua không ít thông tin, thần thức mạng mẽ lục từng tấc đất phát hiện 9 tên Độ Kiếp giả chuẩn bị phi thăng, bọn chúng ẩn nấp rất tốt, thế lực của họ không gặp nguy cơ sinh tử nhất định sẽ không ló đầu ra bên ngoài, một bộ rùa già thà sống dai quyết không chết oan.

Hơn nữa Trung Châu Trường Ca còn đào một cái hố to cho đám quỷ không ra quỷ người không ra người Hắc Đình kia cơ mà, ngoài cái hố to Trường Ca còn chút bảo khố nhỏ nơi đó cần đên để thu lại, đồ của quan là mạng của quan, quyết không rơi vào tay giặc.

Liễu Mộng Như nghiêng đầu nghĩ mãi không ra Trường Ca như thế nào biết được, dù là hấp thu ký ức cũng không thể nào, Trường Ca giết chỉ là đám kiến hôi còn chưa đủ tư cách biết những người kia nói gì biết đến cùng có bao nhiêu người, bất quá nghĩ không ra nàng cũng không nghĩ nữa, đổ hết cho Trường Ca là tại thiên phú của hắn đi, Trường Ca quá nhiều bí mật nàng không biết, nhiều đến mức Liễu Mộng Như hoài nghi nhân sinh hoài nghi chính mình, bí mật quá nhiều thêm chút cơ bản không sao là gì.

~ tất cả tránh đường, tất cả tránh đường.

Đột nhiên phía xa xa ầm ầm tiếng chân ngựa vang vọng, người thì chưa thấy nhưng giọng đã vang đến tận nơi xa, theo Trường Ca nhìn đến, có một đoàn người chừng 50 mươi người, bọn họ cười ngựa hung hăng phóng nhanh đến trung tâm thành, phía sau có một cỗ xe ngựa với ba con hắc mã kéo đầu, cỗ xe xa hoa trặm khắc long văn tinh tế.

Trường Ca dùng đến Hỗn Độn Nhãn đã nhìn rõ người bên trong xe, đây thằng này nhìn quen lắm, hình như có gớp mặt ở trận chiến lúc trước, hắn đi theo Hoàng thất thế lực sau lưng của Cố Trường Hà đây mà.

~ nghe nói Tam Hoàng tử lần này được Hoàng thượng cử đến tham gia khai quyệt Động phủ tiên nhân.

~ đúng vậy nhìn khí thế uy nghiêm xa ngựa ta không cách nào hình dung đến thế lực khác được.

~ thật hung hăng càn quấy, sớm muộn cũng gặp tai hoạ.

~ ngươi nhỏ tiếng chút, hắn có gặp hoạ cũng có cha hắn chống lưng, trước lúc hắn gặp hoạ ngươi đã chết không biết bao nhiêu lần…

Mọi người nép vào một bên inh ỏi nghị luận, sức hấp dẫn động phủ tiên nhân nói không ngoa chính xác trân quý cấp bậc cao nhất, loại này kỳ ngộ cơ duyên ai chả muốn chia một miếng canh húp một miếng cháo, dù là hít một hơi cùng có thể phong quang đi lên.

~ xem ra ta nên nghĩ cách đột nhập vào bên trong một thế lực nào đó.

Trường Ca âm thầm suy tính, nếu đã thế ra tay từ tên Tam Hoàng tử này đi, dù sao hắn cũng có vặt vây giết Trường Ca hắn, đã đến lúc thu hồi lại chút vốn a.

Bạn đang đọc Ta Có Nương Tử Hay Giận sáng tác bởi Sutran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sutran
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.