Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trường Ca Nội Tâm Sụp Đổ

Tiểu thuyết gốc · 1173 chữ

~ cái gì tư cách theo đuổi? Ngươi là ta nương tử định rồi, chỉ thiếu bái đầu nhạc phụ nhạc mẫu mà thôi, theo đuổi cái gì mà theo đuổi, mệt lắm không làm.

Trường Ca lắc đầu nguầy nguậy, cái này không có khả năng, hắn còn chưa từng tán gái, theo đuổi nàng thì văn đâu mà tán, kiếp trước cũng không có am hiểu văn học mấy, có mỗi cái mồm này muốn sao thì nói.

~ ta đã hạ mình lắm rồi, ngươi không chịu thì thôi.

Liễu Mộng Như lạnh lùng đi qua Trường Ca muốn rời đi, làm cho Trường Ca hết hồn, biết là nàng không thể phá cấm chế của hắn đi ra ngoài, cũng biết là nàng chỉ mạnh miệng nhưng sẽ làm tình cảm giữa hắn và Liễu Mộng Như rạn nứt, sẽ có khoảng cách nhỏ như vậy là không được.

Đành thôi, nam nhân mà, nữ nhân cao ngạo nội tâm thà chết chứ quyết không mất mặt, đây còn một cái tính cách vạn năm nữ Đế thành quen, muốn thay đổi là điều không thể nào.

~ được được ta sẽ theo đuổi nương tử, được chưa?

~ ngươi có ý gì, ta ép ngươi à?

~ không không không …

Trường Ca cạn lời chả buồn đấu võ mồm với nàng, nữ nhân mà, một chút thiếu xót nàng liền có thể cãi nhau với ngươi cả ngày.

Trường Ca nắm tay Liễu Mộng Như kéo lại, tay gõ nhẹ lên trán nàng yêu thương một cái, đang tính yêu thương nói vài câu, nhìn mặt Liễu Mộng Như đỏ bừng bừng khiến hắn nhức cả cái đầu, ánh mắt kia sát khí kia là cái gì vậy?

~ Trường Ca ngươi luôn mồm kêu ta nương tử, cái gì yêu thương cái gì yêu mến, ngươi lại dám đánh ta, ngươi lại đánh ta.

Liễu Mộng Như giận đùng đùng thở phì phò tay ngọc giơ lên, trong sự ngỡ ngàng của Trường Ca đang cạn lời một cái bàn tay đã in trên mặt hắn, lực kình rất mạnh đánh cho Trường Ca như cung ra khỏi dây bắn thẳng vào tường đá ầm ầm dính luôn trên tường.

Trường Ca đến bây giờ chính là hoài nghi bản thân, có phải hắn lực lượng mạnh mẽ quá gõ cho Liễu Mộng Như váng đầu rồi hay không? Đâu có a nhẹ nhàng như thế chạm vào lập tức ăn đại bác vào mặt, cái này là gì? Trường Ca không hiểu, hắn trong đầu bây giờ còn chưa phân tích được chuyện gì xảy ra, trong đầu một mảnh trống không , cái gì logic cái gì đạo lý, đừng áp dụng lên người nữ nhân, đặc biệt là nữ nhân có thực lực.

Đợi Liễu Mộng Như nguôi giận Trường Ca hèn mọn cười hắc hắc đi về phía sau lưng nàng nhẹ hết sức nhẹ nhàng bóp vai cho nàng.

~ coi như ngươi biết điều!

Liễu Mộng Như cảm giác khí đã xả rất nhiều, từ trước đến giờ bị Trường Ca chọc sắp phát điên đến nơi, bây giờ đánh được cái trong lòng nàng khí nóng không còn một tia, chỉ cảm giác đã cái tay thoải mái tinh thần đến linh hồn.

Trường Ca chính xác là tình nguyện đến phê pha, được rờ mó đã cái tay cảm giác mềm mại đó nó mới rân rân sướng làm sao.

~ nương tử, người chờ thêm ít ngày, chịu khó ở nơi này củng cố nền móng Trảm Quyết nhất tinh, ta cảm giác nơi này có cơ duyên.

~ sao ngươi biết?

~ cái này nàng cứ cho là thiên phú đi.

Trường Ca chuẩn bị dọn dẹp sạch sẽ một chỗ, để Liễu Mộng Như nơi đó an tĩnh tu luyện, Trường Ca muốn đi ra ngoài tìm hiểu thế sự một hồi. Tình hình bây giờ cần phải có tình báo, tình báo rất quan trọng, tình báo sai vạn kiếp bất phục.

~ nương tử ngươi nơi này chờ, ta ra ngoài một thời gian sẽ trở lại.

Trường Ca nhẹ giọng vỗ về Liễu Mộng Như đang tu luyện, Trường Ca vừa quay người liền cảm giác lạnh lạnh sống lưng, quay người lại thấy Liễu Mộng Như mắt phượng to tròn lạnh lùng nhìn hắn, cái này lại chuyện gì nữa? Không phải đến tháng nóng giận bất chợt nắng mưa thất thường?

~ ngươi không đưa ta theo bên người, có phải hay không ta không cho ngươi phát tiết muốn ra ngoài tìm nữ nhân khác?

Nghe tới đây Trường Ca nội tâm sụp đổ luôn, đến bây giờ hắn có thể khẳng định, hắn không sai, sai chính là lòng dạ nữ nhân.

~ nương tử, ngươi quốc sắc thiên hương đi ra ngoài sẽ bị chú ý, ta không muốn người khác say đắm ngươi đâu nha.

Trường Ca tìm đại lý do, chủ yếu nịnh nàng vỗ mông ngựa, đối với Liễu Mộng Như thì Trường Ca bất chấp tất, hắn ăn không ít đau khổ mới rút ra được ít kinh nghiệm xương máu a.

Liễu Mộng Như không nói hai lời, nàng loé lên một cái biến thành vản thể tinh linh, làm cho Trường Ca tròng mắt tý rớt ra ngoài, Liễu Mộng Như biến thành một cái tiểu tinh linh cao không tới một găng tay, cái đầu bé xíu hai mắt to tròn lấp lánh ánh sao, sau lưng hai đôi cánh đập nhẹ tôn lên vẻ kiêu xa khả ái.

~ nàng đây là…

~ là ta bản thể, tinh linh chúng ta vốn là hình thù như này.

Liễu Mộng Như giải thích một câu sau đó chui vào ngực Trường Ca nấp sau vạt áo, tay nhỏ nhiều ngấn báo lấy vạt áo ló đầu ra ngoài, ánh mắt to tròn chớp chớp khiến trái tim Trường Ca như muốn chảy thành nước, như vầy thì quá là khả ái rồi a.

Trường Ca nhìn vẻ mặt tận hưởng của nàng liền cười sảng khoái một tiếng, hắn hiểu rồi, đây là không nỡ rời xa hắn còn gì, không có hơi thở của hắn nàng trong lòng cảm giác không an toàn, sợ hắn bỏ đi mặc kệ nàng đây mà, nội tâm yếu đuối chỉ là cái miệng rất mạnh, vịt chết không sợ sấm rền đấy.

~ hmmm…

Liễu Mộng Như bị Trường Ca bắt bài hừ nhẹ chui vào vạt áo trốn đi, ngại đỏ mặt đến gót chân, bất quá nàng cũng kệ, ngồi trong một phòng Trường Ca ngồi xa nàng một chút nàng đã thấy khó chịu trong lòng rồi, cái thằng này còn đòi đi vài ngày, như vậy nàng sống làm sao, Liễu Mộng Như là bất chấp theo, bản năng kêu nàng thế nào nàng làm theo thế vậy, nội tâm khó chịu không cách nào kìm lòng được.

Bạn đang đọc Ta Có Nương Tử Hay Giận sáng tác bởi Sutran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sutran
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.