Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Livestream

Phiên bản Dịch · 1563 chữ

Trong nhà trọ Bình An chỉ có một người phù hợp với tiêu chuẩn tuổi tác này, chính là ông lão mà chủ nhà trọ ngay cả ăn cơm cũng khó khăn kia.

"Có gì đó không đúng, kết hợp với tin tức, chủ nhà trọ hẳn là một ông lão, nhưng chủ nhà tiếp đãi tôi lại là một người đàn ông trung niên." Trần Ca đứng dậy, đi đến bên tường, nghiêng tai nghe lén.

m lượng TV trên tường rất lớn, hơn nữa đều là quảng cáo không có chút ý nghĩa nào.

"Nếu như xem tivi bình thường, không phải khi gặp quảng cáo thì phải thay đổi kênh trước sao? Nhưng bây giờ bọn họ đã nghe được quảng cáo mấy phút rồi." Trần Ca áp tai vào tường: "Chắc chắn là tôi đã bỏ quên điều gì đó."

Anh bình tĩnh lại, suy tư một lần từ đầu tới cuối: "Sau khi vào phòng, nghe thấy tiếng bát ăn cơm vỡ ở phòng bên cạnh, ngay sau đó chủ nhà bắt đầu tùy ý nhục mạ ông lão, sau đó âm lượng TV đột nhiên tăng cao... Ông lão ngồi trên xe lăn không thể di chuyển, âm lượng cao khẳng định là chủ nhà, nhưng tại sao ông ta lại muốn làm như vậy?"

Trần Ca nheo mắt lại, trong đầu hiện lên một ý nghĩ: "Chủ nhà có phải đang ngược đãi ông lão không? Dùng âm lượng TV để che giấu tiếng đánh nhau?"

Hắn càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng: "Ta vừa vào ở, cách vách liền truyền đến tiếng bát cơm vỡ, thời gian quá trùng hợp, có thể là lão nhân cố ý đụng nát hay không? Dù sao dựa theo lẽ thường mà nói, chẳng qua là đánh nát một cái bát mà thôi, chủ nhà trọ căn bản không cần phải phát hỏa lớn như vậy. Đúng! Hắn là đang sợ, sợ lão nhân hấp dẫn sự chú ý của ta."

"Nhưng tại sao hắn phải sợ? Tại sao ông lão lại tìm kiếm sự giúp đỡ?"

Trong đầu xẹt qua một tia chớp, Trần Ca lại nhớ đến chi tiết trước đó, lúc chủ nhà mắng ông lão, bởi vì quá kích động, trong đó xen lẫn vài câu tiếng địa phương nơi khác.

"Cả nhà ông lão đều là người Hàm Giang, chủ nhà lại là người bên ngoài, ông ta hẳn là không có quan hệ huyết thống quá sâu với ông lão."

"Theo lẽ thường, ông lão không thể giao bất động sản của mình cho một người ngoài quản lý, trừ phi là người đàn ông thọt chân tu hú chiếm tổ chim khách, bắt cóc ông lão! Nếu thật sự là như vậy, thân phận thật sự của ông ta có thể là hộ lý sinh lòng tham, có thể là kẻ trộm vào nhà trộm cắp, cũng có thể chính là hung thủ giết người mấy năm trước!"

Suy nghĩ kỹ càng thì thật đáng sợ!

Trần Ca nắm chặt tay: "Chẳng trách anh ta lại đột nhiên chạy đến cửa phòng của tôi nghe lén, hóa ra là có tật giật mình."

Trán đổ mồ hôi, suy luận như vậy vẫn quá tốn sức đối với Trần Ca, anh chưa từng học qua hệ thống trinh sát hình sự và logic học, chỉ có thể tự mình học từng chút một.

"Bây giờ phải làm gì? Chạy thẳng đến nhà hàng xóm dùng búa đập chết chủ nhà kia? Không được, quá kích động, lỡ như suy luận sai thì hậu quả khó mà lường được." Trần Ca cầm búa, nhét dao gọt trái cây vào túi, đi tới đi lui trong phòng.

"Tìm cơ hội đi xác định một chút? Cũng không được, vạn nhất đánh rắn động cỏ thì làm sao bây giờ? Hung thủ có khả năng có đồng bọn, ta song quyền nan địch tứ thủ, một khi bị bọn họ để mắt tới, vậy tình cảnh của ta liền sẽ trở nên rất nguy hiểm."

"Hiện tại ta không có bất kỳ chứng cứ mang tính thực chất nào, tất cả chỉ là phán đoán vô căn cứ. Huống hồ mục đích quan trọng nhất ta tới nơi này, là tìm ra hung thủ diệt môn án bốn năm trước..."

Trần Ca lại rơi vào buồn rầu, một lát sau, tiếng TV ở phòng bên cạnh đột nhiên dừng lại, yên tĩnh đến mức đáng sợ.

"Chuyện gì xảy ra?" Hắn lặng lẽ mở cửa phòng ra, ngồi xổm trên mặt đất, nhìn theo khe cửa phòng bên cạnh, bên trong một mảnh đen kịt, ngay cả đèn cũng tắt.

"Mới hơn tám giờ đã ngủ rồi sao?" Trần Ca cầm búa ngồi xổm trước cửa nhà trọ, anh đột nhiên cảm thấy dáng vẻ của mình có lẽ sẽ khiến người khác hiểu lầm, anh nhanh chóng quay đầu nhìn lại, sau khi phát hiện không có ai, anh mới nhét búa vào trong ngực, trở về phòng mình.

"Chỉ dựa vào tin tức trên mạng cũng chưa chắc đã chính xác, nếu bây giờ có một chuyên gia phân tích giúp tôi thì tốt rồi." Trần Ca nằm trên giường, lấy điện thoại di động của mình ra, trong mục lục liên lạc của anh ngoại trừ Từ Uyển ra, những thứ khác dường như chưa từng nói chuyện.

"Làm người làm đến loại trình độ này của ta, cũng đủ chuyên nhất."

Trần Ca suy nghĩ nửa ngày, trong số những người anh từng tiếp xúc, người duy nhất có thể liên quan đến vụ điều tra vụ án chính là đứa trẻ xui xẻo bị dọa ngất kia - Hạc Sơn.

"Pháp y chắc sẽ mạnh hơn tôi." Anh mở trang cá nhân video ngắn của mình, vừa mới đăng nhập đã thấy có mấy chục tin nhắn nhắc nhở từ phía sau.

Tùy tiện nhấp vào một cái, lại là người phụ trách một phòng làm việc trong bình đài gửi cho hắn, muốn mời hắn gia nhập.

"Người này có được coi là Thám tử ngôi sao không?" Bây giờ Trần Ca cũng không có thời gian để xem, anh vùi đầu vào tìm ID của Khởi Hạc Sơn, hoàn toàn không để chuyện này trong lòng.

Nhưng ai biết, một lát sau, phòng làm việc kia lại gửi tin nhắn riêng.

"Có ở đây không? Chúng ta đã xem video của ngươi, rất có tiềm lực, ngươi có dự định hợp tác với chúng ta hay không?"

"Chúng ta có thể liên lạc với streamer lớn của mình dẫn lưu cho ngươi, tăng lượng người bị lộ cho ngươi."

"Một người đơn đả độc đấu rất khó thành tài, trên bình đài cơ bản tất cả streamer đều sẽ tụ tập, ngươi có thể suy nghĩ một chút."

"Có đó không?"

Trần Ca bật hết cửa sổ đạn, có chút tức giận, bên này anh đang đấu trí đấu dũng với tên sát nhân cuồng ma năm năm trước, nào có lòng dạ nào rảnh rỗi đi thêm phòng làm việc gì, trực tiếp trả lời người nọ hai chữ: "Không có."

"Ha ha, tuổi trẻ khí thịnh, suy nghĩ một chút phòng làm việc chúng ta đi, cậu chỉ cần ghi lại video ngắn của cậu lên dấu hiệu phòng làm việc chúng ta, chúng ta sẽ cung cấp con đường tốt nhất cho cậu, để càng nhiều người nhìn thấy cậu."

"Xin lỗi, tạm thời anh không có hứng thú." Trần Ca cảm thấy mình đã đủ lịch sự rồi, nếu là người khác trong tình cảnh giống nhau, sợ rằng sẽ mắng anh vài câu trước, sau đó lại trực tiếp chặn kéo đen.

"Video ngắn của cậu có khả năng trở thành một khoản tiền bị rơi, nhưng cậu phải biết rõ ràng, đây vẻn vẹn chỉ là khả năng, video bình đài ngày trung bình có một triệu, cậu chỉ là một người có vận khí tốt trong đó. Người hiện đại theo đuổi giải trí càng nhanh hơn, bọn họ không có kiên nhẫn chờ đợi, thế giới này mỗi thời mỗi khắc đều sẽ xuất hiện mánh lới cùng điểm bùng nổ càng thêm hấp dẫn ánh mắt người ta, nếu như không may mắn doanh, video kia của cậu không bao lâu nữa sẽ bị nhấn chìm."

"Đợi mai rồi nói sau, bây giờ anh rất bận." Trần Ca đã tìm được ID của Hạc Sơn.

"Còn có chuyện gì bận rộn hơn kiếm tiền sao? Nếu như anh thật sự không muốn, chúng ta có thể đổi một loại phương thức hợp tác khác, ví dụ như chúng ta bỏ tiền mua phương pháp quay phim của anh..."

Trần Ca không nói nhảm với ông ta, trực tiếp kéo đen nó, sau đó gửi tin nhắn cho Hạc Sơn.

Có chút ngoài dự liệu của hắn là, không đến một giây sau Hạc Sơn đã trả lời tin nhắn: "Lão đại, ta vẫn luôn chờ ngươi đăng video mới đấy!"

"Anh đợi chút đã, tôi có một vấn đề rất quan trọng muốn hỏi anh." Trần Ca lấy số điện thoại của Hạc Sơn, sau khi bấm điện thoại, hạ giọng nói rõ đầu đuôi câu chuyện cho anh.

Bạn đang đọc Ta Có Một Tòa Nhà Ma (Dịch) của Ngã Hội Tu Không Điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy10970131
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.