Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chung cư Phú An

Phiên bản Dịch · 1625 chữ

Vương Kỳ vẫn luôn khuyên Trần Ca rời đi, từ góc độ của một người xa lạ mà nói, anh thể hiện quá nhiệt tình.

Trần Ca không đồng ý ngay, sau khi nghe câu chuyện của Vương Kỳ xong, anh mơ hồ cảm thấy hình như đối phương đang che giấu điều gì đó.

"Có thể nói với anh, em đã nói hết rồi, bây giờ đi còn kịp, đợi đến rạng sáng nửa đêm, tòa nhà chung cư sẽ biến thành một bộ dạng khác." Nói xong câu đó, Vương Kỳ phủi bụi trên người, xoay người đi ra khỏi tòa nhà chung cư.

Mãi đến khi bóng lưng của Vương Kỳ biến mất trong màn đêm, Trần Ca mới phản ứng lại, ban đầu anh định tìm người thuê nhà trong tòa nhà chung cư để tìm hiểu tình hình, nhưng bây giờ nghi ngờ không những không giảm bớt mà ngược lại còn nhiều hơn.

"Người này có vấn đề rất lớn, rốt cuộc anh ta có phải là kẻ điên không?" Nhớ lại đôi mắt đục ngầu của Vương Kỳ, Trần Ca có chút không thoải mái, trong mắt người nọ tràn đầy mệt mỏi và đau khổ, không ngụy trang ra được: "Xem ra, anh ta nhất định rất yêu vợ của anh ta."

Trần Ca đi về, lúc đi ngang qua phòng của người phụ nữ ở tầng một, anh do dự một chút, thử gõ cửa.

"Này, mới tới." Cửa phòng của người phụ nữ không nhúc nhích, ngược lại cửa phòng sau lưng Trần Ca mở ra một nửa, có một người đàn ông cao gầy đang dựa vào cửa.

Trông hắn ta khoảng hơn ba mươi tuổi, lôi thôi lếch thếch, tóc và râu gần như dính liền với nhau, mu bàn tay lộ ra bên ngoài còn xăm một đóa hoa mẫu đơn.

"Anh là?" Trần Ca cảnh giác xoay người.

"Cái tên vừa nãy phát thông báo tìm người không phải là người thuê nhà chúng ta, chỗ hắn có chút vấn đề." Nam nhân cao gầy điểm huyệt Thái Dương của mình: "Hắn nói bất cứ lời gì ngươi cũng không nên tin, đi quá gần với hắn, sẽ xảy ra chuyện."

Đây là lần đầu tiên Trần Ca nhìn thấy người đàn ông cao gầy, mặc dù đối phương trông rất lôi thôi nhưng giọng điệu lại bình thường nhất trong số những người anh từng gặp: "Hành vi cử chỉ của người đó rất kỳ lạ, nhưng có thể là vì vợ mất tích nên anh ta bị đả kích quá lớn."

"Có phải anh ta nói vị hôn thê của anh ta mất tích gần khu chung cư không?"

" n."

"Có phải anh ta còn nói đây là cảnh sát nói cho anh ta biết, cho nên anh ta mới luôn tới nơi này tìm kiếm?"

"Không sai."

"Ha ha." Người đàn ông cao gầy nở nụ cười: "Ta ở nơi này chín tháng, chưa từng thấy cảnh sát tới, tên điên kia đang lừa gạt ngươi, còn nói cái gì quỷ quái oan hồn, quả thực là nói bậy nói bạ."

Anh lấy từ trong túi ra một điếu thuốc lá kém chất lượng ngậm trong miệng: "Làm sao trên thế giới này có thể có quỷ được? Nhiều nhất chính là có người đang giả quỷ, được rồi, trời không còn sớm nữa, cậu mau về phòng mình đi."

Trần Ca nói cảm ơn với người nọ, rồi xoay người rời đi.

Hắn đi trên cầu thang, trong lòng không quyết định được: "Trong hai người bọn họ nhất định có một người đang nói dối, người kia sẽ là ai?"

Có thể là do suy nghĩ quá tập trung, đợi đến khi Trần Ca lấy lại tinh thần, anh đã đi lên tầng ba.

Con số sơn rơi xuống góc tầng trệt, đèn điều khiển âm thanh trên đỉnh đầu tỏa ra ánh sáng mờ ảo. Trần Ca nhìn sang hai bên, tầng này chưa được sửa chữa, mặt đất dơ dáy bẩn thỉu, khắp nơi đều có dấu vết bị đốt cháy, lớp tường bong tróc nghiêm trọng, giống như những vết sẹo đan xen.

"Vì sao chỉ có lầu ba không có đổi mới? Tài chính không đủ, hay là bởi vì nguyên nhân khác?"

Đèn điều khiển bằng âm thanh nhanh chóng tắt, toàn bộ chung cư đột ngột chìm vào bóng tối.

Trần Ca quanh năm làm việc ở nhà ma, cũng coi như quen với bóng tối, anh cũng không hoảng loạn, lấy điện thoại di động của mình ra, vừa định bật đèn pin lên thì bỗng nhiên nhìn thấy có một bóng người bước nhanh qua hành lang tối đen.

"Ai ở đó?" Ánh đèn pin điện thoại chiếu sáng lầu ba, nhưng bóng người kia đã không thấy đâu.

Trần Ca có lòng muốn đi vào điều tra, nhưng không may lúc này dưới lầu truyền đến tiếng bước chân.

"Là chủ nhà sao?" Nếu để cho chủ nhà thọt tính tình nóng nảy kia nhìn thấy mình đi dạo trên tầng ba, không tránh khỏi bị răn dạy vài câu, Trần Ca suy nghĩ một chút, cất điện thoại đi, lặng lẽ lui về tầng hai.

Đi xuống từ góc cầu thang, Trần Ca nhìn thấy một người đàn ông trung niên béo lùn bưng chậu rửa mặt bước ra từ một căn phòng nào đó trên tầng hai. Người đàn ông vốn đang ngâm nga bài hát nhỏ, tâm trạng khá tốt, nhưng sau khi nhìn thấy Trần Ca, lập tức nghiêm mặt, cúi đầu bước nhanh qua.

"Ý anh là sao? Trông anh đáng sợ như vậy sao?" Trở lại phòng của mình, Trần Ca ôm ba lô nằm trên giường: "Trong chung cư này không có một người bình thường nào, ai nhìn cũng giống như hung thủ giết người..."

Nghĩ đến đây, Trần Ca đột nhiên ngồi dậy: "Trong nhiệm vụ mà điện thoại đưa ra chỉ yêu cầu tôi tìm ra hung thủ, nhưng lại không nói cho tôi biết rốt cuộc có mấy hung thủ. Nếu muốn như vậy, có thể hung thủ giết người không chỉ có một người! Dù sao cũng liên quan đến vụ án diệt môn, khả năng gây án của băng đảng rất lớn. Không được, tôi phải nhanh chóng điều tra vụ án năm đó."

Trần Ca lấy điện thoại ra, cuộc trò chuyện của anh và Vương Kỳ cũng không phải hoàn toàn không có thu hoạch gì, ít nhất anh hiểu rõ một điều, chung cư Bình An được gọi là chung cư Phú An từ rất lâu trước đây.

Sau khi nhập mấy chữ nhà trọ Hàm Giang Phú An vào cột tìm kiếm, lướt vài trang sau đó, từng chữ nhìn thấy mà giật mình chui vào hốc mắt Trần Ca.

"Một nhà bốn người bị diệt môn! Kẻ giết người biến mất trong hư không?!"

"Là ngoài ý muốn? Hay là mưu sát! Vì sao nhà trọ Phú An lại cháy lớn như vậy?"

"Trong lầu giấu thi thể, dẫn ra án trong án!"

Trần Ca lật xem tất cả thông tin liên quan đến chung cư Phú An, cảm thấy cơ thể hơi lạnh, sự thật còn đáng sợ hơn cả Diễn Nghĩa, bởi vì đây là những gì thực sự đã từng xảy ra, thậm chí có một ngày nó sẽ rơi xuống người anh.

Năm năm trước, có thôn dân nhìn thấy chung cư Phú An cháy, liền báo cảnh báo.

Đội cứu hỏa sau khi dập tắt lửa lớn, bắt đầu điều tra nguyên nhân hoả hoạn, xác định hỏa hoạn tổn thất.

Vốn là làm theo phép, nhưng theo điều tra tiến triển, càng ngày càng nhiều địa phương kỳ quặc bắt đầu nổi lên.

Bê tông nứt ra, cửa sổ thủy tinh có diện tích nhỏ, vết tích hun khói mờ nhạt, điều này nói rõ thế lửa không chỉ thiêu đốt mãnh liệt mà nhiệt độ rất cao, khuếch tán rất nhanh.

Hiện trường hoả hoạn có rất nhiều điểm nổi lửa, không liên quan đến nhau, đây cũng là đặc trưng điển hình của việc cố ý phóng hỏa.

Tính chất vụ án thoáng cái đã xảy ra thay đổi, bộ phận công an địa phương tham gia, sau đó tìm ra bốn thi thể trong đống đổ nát của tòa nhà, vừa vặn là một nhà bốn người đang kinh doanh chung cư.

Vụ án này lúc ấy gây ra chấn động không nhỏ, cảnh sát cũng toàn lực ứng phó, chỉ là bởi vì lửa lớn phá hủy hiện trường, bọn họ tìm khắp tất cả mọi nơi đều không tìm được dấu vết người thứ năm tồn tại, chứ đừng nói là bắt được hung thủ.

Khi chung cư bị phong tỏa cả năm, sau đó dựa theo luật pháp liên quan, chuyển giao cho cha của chủ nhân cũ, chung cư Phú An cũng đổi tên thành chung cư Bình An từ lúc đó.

"Một nhà bốn người bị thiêu chết, hung thủ đến nay vẫn ngoài vòng pháp luật, cũng khó trách nơi này sẽ có truyền thuyết ma quái." Biết rõ vụ án năm đó, trong lòng Trần Ca ít nhiều có nắm chắc, anh nhìn trang web trên điện thoại di động, bỗng nhiên chú ý tới một chi tiết: "Trên báo nói khi chủ nhân chung cư chết bốn mươi mốt tuổi, sau đó chung cư chuyển giao cho cha của chủ cũ, tính toán tuổi tác, hiện tại chủ nhân thật sự của chung cư phải sáu, bảy mươi tuổi mới đúng."

Bạn đang đọc Ta Có Một Tòa Nhà Ma (Dịch) của Ngã Hội Tu Không Điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy10970131
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.