Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thăm Dò

Tiểu thuyết gốc · 1382 chữ

Chiếc nhẫn chuyển hướng, bay ngược về tốc độ quá nhanh, thậm chí so với lúc bắn ra còn nhanh hớn. Không kịp chống đỡ né tránh, Từ Viên Viên vội vàng vận lên linh lực cắn răng.

" Hự....."

Thân ảnh Từ Viên Viên bay ngược về đằng sau. Đập mạnh vào một thân cây gần đó khiến thân cây sau cú va chạm liễn gẫy đổ.

" Nương tử......." Đinh Bá Long phản ứng nhanh nhất, hắn vội vàng chạy lại chỗ vợ mình.

Sau đó những người còn lại cũng mới giật mình tỉnh táo lại chạy qua đỡ lên nàng.

" Làm quá lố rồi " Bạch Võ Nam trong lòng rầu rĩ. Vốn chỉ muốn biểu diễn chút thực lực làm bộ dáng cao nhân. Không nghĩ đến lại làm người ta bị thương.

Hắn trong lòng xoắn xuýt, CMN ai biết đám Đinh gia yếu giữ vậy. Đang định lên tiếng giải thích thì Từ Viên Viên đã lên tiếng trước.

" Tiền bối tha tội "

Nói rồi nàng liền trực tiếp quỳ xuống không nói nhảm thêm câu, mặc kệ khóe miệng vẫn đang tràn ra máu.

Mà Bạch Võ Nam liền mộng

" Chuyện gì xảy ra ? Tôi là ai ? Đâu là đây ....à lộn Đây là đâu...? "

Thấy Bạch Võ Nam không nói gì, sợ hắn còn giận. Đám tộc nhân cũng vội vàng quỳ xuống van xin

" Xin tiền bối thứ tội " Nói rồi tên nào tên nấy đầu cúi sát đất.

Bạch Võ Nam càng không hiểu chuyện gì xảy ra. Đám người này đột nhiên quỳ xuống xin tha tội.

Theo bản năng Bạch Võ Nam muốn đưa tay lên gãi đầu.

Nhưng trong mắt những người khác, Bạch Võ Nam muốn ra tay.

Tiên nhân giận giữ đại lục hủy. Câu nói kinh điển trong đại lục ai ai cũng biết. Tất cả lẩy bẩy run rẩy.

" Mạng ta xong rồi " Từ Viên Viên nhắm mắt im lặng đón nhận cái chết

" Liệt tổ, liệt tông, liệt ông, liệt bà..... Con cháu gia tộc..... Bá Kiến không giữ được Đinh gia, có lỗi với các ngài " Đinh Bá Kiến suy nghĩ trong lòng, lệ rơi đầy mặt.

Đinh Bá Hải quỳ một bên, biết không tránh khỏi họa diệt tộc. Lấy hết dũng khí hắn lên tiếng, điệu bộ cũng kì cung kính.

" Tiền bối, chúng ta biết họa diệt tộc là tránh không qua. Nhưng mong ngài nhìn ở Bá Long là đệ tử. Xin tha cho nó tội chết. Coi như giữ lại cho Đinh gia một tia huyết mạch.

Cầu xin tiền bối, kiếp sau xin nguyện làm trâu làm ngựa báo đáp ân tình "

Dơ tay đến nửa chừng Bạch Võ Nam cũng phải dừng lại. Làm sao ta muốn gãi đầu thôi mà bọn hắn khủng hoảng mức vây. Còn cái gì diệt tộc rồi ?

" Sự phụ, đệ tử biết lần này mẫu thân thăm dò sư phụ là sai.

Nhưng dù sao cũng là tộc nhân của đệ tử.

Đệ tử nguyên kiếp này làm trâu, ngựa. Chỉ xin sư phụ tha cho tộc nhân của đệ tử "

Lúc này Đinh Bá Long cũng vội vàng lên tiếng.

" Còn ta, sao không ai cầu xin cho ta a " Cố Phi Tuyết mếu máo.

Vốn chỉ đi theo hóng hớt. Ai ngờ gặp họa diệt tộc. Mà Cố gia hình như cũng chẳng biết gì về việc này à.

Bạch Võ Nam đến đây cũng lờ mờ đoán ra chân tướng. Nguyên lai lúc nãy Từ Viên Viên muốn thăm dò hắn, nên khi quăng nhẫn cho bắn đã vận dụng tu vi bản thân.

Nếu Bạch Võ Nam không đón đỡ được thì không có gì đáng nói. Cụ thể hơn là chết.

Nếu Bạch Võ Nam đón đỡ được thì cứ nhìn dáng vẻ của hắn mà suy đoán đại khái tu vi. Cảnh giới cách nàng càng xa đón đỡ càng nhẹ nhàng.

" Đứng lên đi " Hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện sau Bạch Võ Nam thoáng chốc suy nghĩ. Sau đó làm ra quyết định.

Đùa bản thân có bao nhiêu cân lượng. Tự nhiên bị người ta đánh, lần này may mắn tránh khỏi, tuy giận tím mặt nhưng đánh cũng đánh không lại chứ nói gì chuyện diệt tộc.

Nghe Bạch Võ Nam nói. Đám người như được đại xá, trong lòng mừng rõ không thôi. Vội vàng dập đầu sau đó mới đứng lên.

" Quá đáng sợ " Đinh Bá Kiến suy nghĩ trong lòng.

Đừng nhìn Từ Viên Viên quăng nhẫn vậy mà nghĩ đơn giản. Nàng là Kết Đan thất trọng. Bản thân hắn nếu không để ý cũng khó có thể đón đỡ. Huống chi người này thần sắc đạm mạc tự nhiên. Cũng không thấy linh lực ba động.

Có nghĩa là sư tôn của Bá Long không cần vận dụng tu vi cũng khiến Từ Viên Viên bị thương. Vậy nếu hắn dùng tu vi thì sao.

Càng nghĩ Đinh Bá Kiến càng thấy sợ. Sau lưng không biết lúc nào đã ướt đẫm mồ hôi.

Cùng suy nghĩ với hắn còn có những người còn lại. Tất cả đều có cảm giác vừa lượn qua cửa tử một vòng.

" Tội chết có thể miễn, nhưng tội sống khó tha "

Bạch Võ Nam tiếng nói lại tiếp tục vang lên khiến đám người bên dưới hồi hộp chờ đợi

" Chi bằng vậy đi. Văn Lang tông cũng đã xuống cấp. Các ngươi xây dựng lại. Việc này coi như bỏ qua "

Bạch Võ Nam lời nói truyền đến trong tai. Đám người nghe sau vui như bố đẻ em bé.

Trong chuyện này bọn họ hoàn toàn sai. Cho nên nghĩ đến việc Bạch Võ Nam đưa ra sẽ rất khó. Có khi là mất cả Đinh gia.

Bọn hắn đã chuẩn bị tâm lý. Dù là yêu cầu gì cũng phải cố gắng thực hiên. Không nghĩ đến chỉ là xây dựng lại Văn Lang Tông

Với tài lực Đinh gia. Dù xây nhất lưu tông môn cũng dư xài.

" Cẩn tuân tiền bối " Đinh Bá Kiến quyết định để thể hiện lòng thành. Hắn sẽ xây dựng nơi đây cực kì rực rỡ

" Ừm " Sau đó Bạch Võ Nam mô tả đại khái những hạng mục tông môn cần xây dựng. Hắn cứ dựa theo tiểu thuyết kiếp trước mà định dạng lên. Rất nhanh liền hoàn thành.

" Còn vấn đề gì không ? " Bạch Võ Nam hỏi lại. Tránh lúc xây dựng xảy ra sai lầm.

" Tiền bối, có một vấn đề, vãn bối muốn xin tiền bối chỉ điểm " Đinh Bá Hải đứng một bên nãy giờ lên tiếng.

" Có gì cứ nói " Bạch Võ Nam vẻ mặt đầy tự tin.

Đinh Bá Hải liếc nhìn qua hướng Cố Phi Tuyết. Hiểu ý, lập tức nàng liền phong bế một số huyệt đạo thính giác của bản thân.

Xong việc, hắn lúc này mới bắt đầu nói

" Tiền bối, trong tộc có một vị lão tổ. Đã kẹt ở cảnh giới Nguyên Anh cửu trọng đã rất lâu.

Nay thọ nguyên sắp hết, con đường phía trước vẫn mịt mờ. Kính xin tiền bối khai sáng con đường "

" Sư huynh, ngươi nói là lão tổ Bá Đạo " Đinh Bá Kiến đứng một bên lúc này lên tiếng, ánh mắt mang theo thắc mắc.

" Là " Đinh Bá Hải gật đầu

" Ta nhớ lão tổ mới hơn 1500 tuổi, không phải  tuổi thọ còn có thể kéo dài thêm một đoạn thời gian sao " Đinh Bá Kiến theo trí nhớ, Nguyên Anh cảnh đã có thể sống đến 2000 năm. Lão tổ lại là Nguyên Anh đỉnh Phong. Ít cũng phải có thêm 1000 năm nữa.

Đinh Bá Hải vẻ mặt buồn rầu " Lúc trẻ lão tổ chiến đấu qua với người ta, lưu lại ám thương. Cũng nhờ tu vi áp chế mà không bộc phát. Nhưng tuổi thọ bị rút ngắn đi rất nhiều "

Bạn đang đọc Ta Chém Gió Thành Thần sáng tác bởi HaPhong0909
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaGiaPhong1989
Thời gian
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.