Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

C48. Không mời sao?

Tiểu thuyết gốc · 2055 chữ

Sáng hôm sau.

Hiện tại, danh vọng của Trần U như mặt trời giữa ban trưa, thế nên khi hắn mở cửa buôn bán lại, học sinh đến mua, phải nói là cực kỳ đông.

Mấy ngày trước, mở cửa bảy giờ thì chín giờ hết đồ, bây giờ mở cửa bảy giờ thì chưa đến tám giờ, mọi thứ trong cửa hàng đã sạch bong, làm Thẩm Hàm ghi chép đến toát mồ hôi, may nhờ có Tì Vân (thị nữ tóc xoăn) và Tì Yên (thị nữ tóc thẳng) trợ giúp.

Trong lúc ba người bận thì Trần U cũng không rảnh rỗi. Các học sinh này đến mua là phụ, muốn kết giao với hắn là mười, vì họ là khách hàng nên hắn không thể mặt nặng mày nhẹ, phải tươi cười xã giao, tốn óc đối phó một phen.

"Ưmmmmmm, cuối cùng cũng xong."

Thẩm Hàm đặt bút xuống, vươn vai rướn người giãn cơ rồi nằm đè lên Trần U đang ngồi ghế võng, hôn chụt vào môi hắn một cái.

Tì Vân và Tì Yên cũng đã sắp lại đồ mới lên kệ, quét dọn sạch sẽ. Hai người bước đến chỗ hắn, cung kính hỏi:

"Thưa công tử, còn cần làm gì nữa không ạ?"

"Tạm thời không còn, hai người đi xem Tin Bảng hay đọc sách gì đó, tầm mười giờ rồi nấu ăn."

Hắn nhẹ giọng nói. Hai người vâng một tiếng rồi vui vẻ lên phòng ngủ, phải thử những bộ y phục mới lạ được mua cho vào hôm qua.

Thẩm Hàm nhìn hai người đánh eo rời đi rồi nhìn vào Trần U, mỉm cười ẩn ý nói:

"Công tử, hai muội rất xinh đẹp nha, nước phù sa không nên chảy ruộng ngoài."

Trần U chợt dùng tay tập kích tòa đại sơn của nàng, cười tà đáp:

"Nàng nên lo cho bản thân mình trước đi."

Nàng không những không sợ mà còn giải khai ngực áo, ôm đầu Trần U ‘nhấn chìm’ vào trong hai ngọn núi, sau đó dùng tay phải mon men xuống dưới, vuốt ve làm tiểu đệ hắn lớn rồi rồi cho nó thâm nhập vào u cốc ẩn dưới những lớp váy.

Hai người chiến một hiệp nhẹ nhàng trên ghế võng. Trong lúc Thẩm Hàm đang ôm chặt Trần U, tận hưởng dư vị sau cao triều thì Thoại Tạp của hắn chợt rung lên, là tin nhắn Hoàng Ban Quân gửi đến.

"U đệ, bên Biệt Phủ Diệp Nam Long đã vét hết tài sản có giá trị, nhưng cũng có chút chuyện nhỏ, ta đang đến đón đệ."

Trần U đảo mắt suy nghĩ. Trong Khoa Viện bị quản lý, Dinh Thự của diệp bại cẩu còn có tầng hầm giam học sinh, ở ngoài kia không ai quản hắn ta, khả năng chuyện nhỏ là chuyện này rồi.

Nhét Thoại Tạp vào ngực, hắn đưa tay bóp cái mông căng mịn của Thẩm Hàm, nói:

"Ta có chút chuyện phải rời đi, chắc tầm đúng giờ tiệc sẽ về, nàng với Tì Vân và Tì Yên chuẩn bị nguyên liệu nấu lẩu nướng giúp ta."

Nàng hôn môi hắn một cái, gật đầu nói:

"Công tử yên tâm, nô gia đảm bảo sẽ chuẩn bị tốt."

Hai người âu yếm một chút rồi cùng nhau đi tắm nhẹ. Lúc Trần U mở cửa bước ra cũng là lúc Phi Xa của Hoàng Ban Quân đáp xuống trước cửa hàng, chưa kịp nghỉ đã tiếp tục bay đi.

Phi Xa là Địa Xa có bốn hay sáu bánh xe có thể gập xuống phía dưới, hóa thành động cơ đẩy xe bay lên, rồi để động cơ phía sau đẩy bay về phía trước.

Thấy Trần U ngó nghiêng nhìn quanh, Hoàng Ban Quân cười nói:

"Diệp Cẩu có tổng cộng năm chiếc Phi Xa, đệ sắp có bốn chiếc rồi, không cần soi mói con xe tồi tàn này của ta vậy đâu."

Trần U ngạc nhiên:

"Năm chiếc? Diệp Bại Cẩu để ba chiếc ở Biệt Phủ bên ngoài sao?"

Hoàng Ban Quân gật đầu, cười rất tươi:

"Không chỉ vậy, ngoài Biệt Phủ còn có tám chiếc Địa Xa đời mới nhất, Phi Toa sáu chiếc, Phi Chu nhỏ ba chiếc, lớn sáu chiếc, sân vườn trồng gần cả trăm loại mộc tài, dược tài giá trị,…."

"Theo người của ta ước tính, tổng thu hoạch lần này có thể đạt đến sáu tỷ linh nguyên, đó là mới tính tài sản chứ chưa chạm vào bất động sản."

"Người ta nói Diệp gia cưng chiều Diệp Cẩu đến hư đốn, đúng là không sai mà."

………

Đại Viên Thành là một trong những tòa thành lớn nhất thuộc ‘lãnh thổ’ của Khoa Viện, rộng tầm hơn sáu trăm dặm, giáp ranh với rìa phía Tây Học Khu.

Kiến trúc trong thành vừa hiện đại vừa cổ kính, với khung làm từ đất hoặc cây, cửa làm bằng thủy tinh trong suốt, chỉ có tầm nửa phần kiến trúc có kiểu dáng thuần hiện đại.

Gần Khoa Viện, nồng độ linh lực tầm 1.6 lần Kinh Nam Đảo, không khó hiểu khi đất ở Đại Viên Thành có giá trên trời. Nhưng dù vậy, Diệp Bại Cẩu vẫn có một tòa Biệt Phủ với khuôn viên rộng đúng sáu dặm, tọa lạc ở khu phía Bắc thành, xung quanh gần đó là các bất động sản khác, bao gồm một tòa Đại Tửu Lâu, một tòa Đại Thực Lâu, hai tiệm vải lớn, một tiệm y phục xa xỉ, và đặc biệt là một trạm bơm Linh Nhiên.

Nghe thì hơi ‘mắc cười’, nhưng theo Hoàng Ban Quân nói, Diệp Nam Long mua những bất động sản này chỉ để phô diễn cho ‘sự giàu có’, thể hiện địa vị, thân phận của hắn.

Nhưng, không phải vì vậy mà hắn ngó lơ, chỉ cần có tháng nào ‘lỗ’, ít khách, có chuyện xì xào bàn tán làm hạ danh tiếng, hắn sẽ ‘thay máu’ toàn bộ người làm ở bất động sản đó.

Đồng thời, tiền lương hắn trả cho người làm cũng rất ít ỏi, hầu hết họ phải làm vì ‘mạng sống’. Thế nên khi hay tin Diệp Nam Long gặp chuyện, gần như tất cả người làm nhanh chóng nhân cơ hội chạy trốn trong đêm, biến những nơi kia thành ‘bất động sản chết’.

"Ta đã cho người canh gác ở các bất động sản đó rồi, sẽ không để kẻ nào nhân cơ hội ăn trộm hay phá hoại."

Trần U gật gật đầu cảm tạ Hoàng Ban Quân, sau đó vỗ vỗ vai, cười nói:

"Kết giao với huynh, thật đúng là hành động khôn ngoan nhất trong đời đệ mà, ha ha…"

"Ha ha, ta cũng cảm thấy vậy."

Hai người bước vào Biệt Phủ xa hoa, hướng thẳng đến chỗ cửa hầm mà thủ hạ đang canh gác.

………..

Trần U về lại cửa hàng vào lúc ba giờ chiều, Thẩm Hàm cùng hai thị nữ đã rửa rau và sơ chế thịt xong, hắn chỉ còn làm sốt ướp thịt, nước chấm cùng nước lẩu.

Nhìn Trần U bắt tay vào nấu ăn, động tác còn thuần thục như vậy, Tì Vân và Tì Yên cảm giác vô cùng ngạc nhiên, bởi đây là lần đầu tiên hai người ‘nghe’, thấy một vị nam thiên kiêu vào bếp, đồ nấu ra còn thơm như vậy?

Không trễ không sớm, đúng bốn giờ chiều là Chiêu Mẫn gõ cửa, Trần U nhìn nàng mà hai mắt sáng rực như sao.

Hôm nay Chiêu Mẫn ăn mặc rất chỉnh chu, váy hai dây bảng to màu hồng nhạt dài hơn gối, mang dày búp bê màu hồng bóng, môi tô son hồng, mắt đánh phấn hồng, tóc buộc đuôi ngựa bằng dây nơ hồng, làm nàng trông trẻ trung hơn, cảm giác có gì đó ‘ngây thơ’, trong sáng như tiểu thư khuê cát.

"Làm gì nhìn tỷ chăm chăm vậy, tiểu quỷ dẻo miệng?"

Chiêu Mẫn mỉm cười, đưa tay lên nhéo nhéo má Trần U. Hắn cũng ‘thật thà’, cười đáp:

"Chẳng phải vì Mẫn tỷ xinh như tiên giáng trần sao? Kẻ phàm phu mời tiên nữ vào nhà."

Nàng cười tươi như hoa, lại nhéo nhéo má hắn:

"Giỏi cho cái miệng dẻo, tỷ đi gặp Hàm muội đây."

Chiêu Mẫn vừa bước vào trong, chưa đầy một phút sau thì Sở Linh Lung đến. Y phục trên người vẫn là bộ váy công chúa, nhưng hôm nay đã chuyển qua màu xanh nhạt.

Nàng tết tóc thành hai bím, buộc lại bằng nơ lụa màu trắng, môi tô chút son bóng, hai tay cầm hai hộp bánh kem trứng, chính là ‘thủ phạm’ làm Nhạn Tinh Toa no bụng nên không đến được.

"Chào Trần U Học Huynh."

Sở Linh Lung dùng giọng ngọt ngào, gật đầu nhẹ chào hắn một cái. Hắn cũng gật đầu chào lại, mỉm cười đáp:

"Linh Lung Học Muội đến chơi là được rồi, chỉ lần này thôi nha, lần sau không được mang quà đến đâu."

"Hì hì, hôm nay Linh Lung làm bánh cho Toa tỷ, thuận tiện làm cho huynh cùng mọi người thưởng thức luôn."

Trần U nhận lấy hai hộp bánh, chưa mở hộp nhưng hương thơm đã ngào ngạt, làm mồ hôi lưỡi của hắn túa ra, bảo sao Nhạn Tinh Toa lại ăn nhiều như vậy.

Sở Linh Lung không vào trong mà dạo quanh tủ kệ, bởi vì những lời chú thích vật phẩm của Trần U thật sự rất cuốn, đọc mà hiểu thì rất khó để dứt ra được.

Tầm năm phút sau, Địa Xa của Hoàng Ban Quân tấp vào lề trước cửa hàng. Hắn cùng A Quyên khoác tay nhau bước xuống.

Vị huynh đệ này không thích chưng diện nên y phục, phong thái vẫn như thường ngày. A Quyên vận một thân váy đen quá gối kín đáo kiểu hiện đại, tóc búi dùng trâm phượng để cố định, toát ra vẻ đẹp kiêu sa, thanh lịch.

Ngoài ra, còn có một người khác bước xuống xe, nhưng lại dựa xe chứ không bước vào, chính là Ất Giang Hi.

Nàng ta vận một bộ váy đỏ ôm sát cơ thể hoàn mỹ, phía dưới ngang đùi, phía trên hở vai, hai ống tay áo dài ôm sát cánh tay thon thả, vẫn còn kết nối với thân váy.

Đôi chân dài cực phẩm được phủ lên một lớp tất chân đỏ, sau đó là đôi giày da màu đỏ cao tới gần gối. Đôi môi được tô son đỏ bóng, mắt đánh phấn kẻ đuôi, tóc dài tết để bên vai phải, bồi thêm một vài món trang sức tỉ mỉ.

Tổng hợp lại, vẻ đẹp quyến rũ, vưu vật, có chút ‘mạnh mẽ’ của Ất Giang Hi được nâng lên một tầm cao mới, gợi lên ham muốn chinh phục của nam nhân, bảo sao có cơ số người theo đuổi nàng ta.

Không cần Hoang Đao, Trần U cũng biết tại sao nàng ta lại ăn mặc như vậy? Lại xuống xe rồi dựa xe như vậy? Muốn hắn dính bẫy ‘mời lơi’, mơ đi thôi.

Chỉ là…..

"Không mời ta vào sao?"

Thấy Trần U không mời lơi, cũng không quan tâm đến mình, Ất Giang Hi hỏi một cách vô cùng trực tiếp và thẳng thắn.

Nàng ta đã nói vậy rồi, với còn có Hoàng Ban Quân ở đây, hắn không thể không cho mặt mũi được. Thế là hắn chợt giả vờ ngạc nhiên ồ lên, chấp tay cười nói:

"Xin lỗi xin lỗi, mắt ta hơi mờ nên không thấy Ất Học Tỷ đến. Mời vào mời vào."

Ất Giang Hi không chút ‘ngại’ mà bước vào, thậm chí là cố tình dừng lại trước Trần U vài chục giây để chỉnh giày, phô diễn những đường cong lả lướt cùng hương thơm tự nhiên của cơ thể, sau đó mới tiếp tục bước vào trong.

Trần U âm thầm ‘giận’ trong lòng. Nếu không phải đánh mông nữ nhân này sẽ tạo ra chuyện, hắn đã đánh hai cái mông đó sưng to rồi.

……

Bạn đang đọc Sủng Thú Sư sáng tác bởi storm-yy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi storm-yy
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.