Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Toàn bộ thất bại.

Tiểu thuyết gốc · 1879 chữ

Trong đại sảnh đấu giá.

Sau khi Tiểu Tiểu dùng Hỏa Công Cảm Tử đẩy nó và tên khủng ma nhân kia ra ngoài thì Trần U cũng phát động tấn công.

Linh lực được hắn vận chuyển xuống dưới chân, hắn bước ra một bước, hai bước, thân ảnh hắn lấy tốc độ cực nhanh phóng về phía trước.

Linh nhân kỹ, Đạp Tinh Thất Bộ, nhị bộ, tốc.

Thân ảnh Trần U lướt ngang qua người tên khủng ma nhân cửu cấp kia, Huyết Côn quơ qua liền làm đầu hắn nổ tung, máu thịt văng be bét ra xung quanh.

Gia chủ hai nhà, thiếu gia hai nhà, khủng ma nhân bát cấp, binh lính, đồng thời hít vào một hơi, tốc độ này, là do Dẫn Linh Cảnh thi triển ra sao?

Không để cho chiến đấu có khoảng trống, Trần U thuận lực quơ ngang còn lại của thân côn, xoay một vòng tụ thêm lực rồi đập về phía khủng ma nhân bát cấp. Tên đó rất nhanh phản ứng lại, chụm ba cái đuôi lên đỡ đòn tấn công.

Nhưng đòn của Trần U dễ đỡ như vậy sao?

Trần U vận linh lực, toàn Huyết Côn được bao trong linh lực màu đỏ, khủng ma nhân kia tưởng chừng như đã đỡ được chợt cảm nhận từ thân côn phát ra một lực còn lớn hơn.

Ầm.

Trần U thi triển thêm Bá Thiên Lực, đập văng tên khủng ma nhân vào tường, bụi mù mịt phát ra.

Tên khủng ma nhân đứng dậy, từ cái đuôi truyền đến cảm giác đau nhứt, nhìn qua lại, một cái đuôi của hắn đã bị đánh gãy, xụi lơ không điều khiển được.

Bốn nhóm người cùng nhìn về phía thiếu niên này, tự hỏi, hắn có thật sự chỉ là Dẫn Linh Cảnh?

Khủng ma nhân lần đầu tiên chiến đấu với người cùng cấp bậc mà không có khả năng hoàn thủ như thế này cả, cho dù là đánh với thất cấp hắn cũng chống chọi được một phen.

Khủng ma nhân đưa mắt nhìn sang, hắn và Trần U đều nhìn về phía nữ hầu của Phủ Thành Chủ đang đứng gần đó. Nữ hầu này là người đã đưa túi hạt giống Tử Diệp Thụ cho Trần U lúc nãy.

Thấy ánh mắt của khủng ma nhân hướng về mình, nữ hầu cả người rung lên, khuôn mặt sợ hãi cố điều khiển hai chân mình bỏ chạy, nhưng nó không di chuyển dù chỉ một chút.

Khủng ma nhân chợt lao về phía đó, muốn bắt người, dù làm con tin hay làm bia đỡ đều tốt cả.

Trần U chợt nâng Huyết Côn lên, phóng nó cản trở hành động của khủng ma nhân, tên đó dùng hai cái đuôi cản lại thân côn, thành công đánh bật nó ra nhưng hai cái đuôi cũng tê rần, hắn cũng chậm lại chút thời gian.

Nhưng chút thời gian đó với Trần U là đủ.

Hắn cùng lúc thi triển Bạo Bộ và Đạp Tinh Thất Bộ, cực nhanh đã phóng đến chỗ khủng ma nhân, hai chân Trần U cùng chụm lại, đạp vào thân thể của hắn.

Khủng ma nhân cảm nhận chỗ Trần U đạp vào đã mất đi cảm giác, sau đó đau đớn truyền đến cùng vớt tiếng xương cốt nứt vỡ răng rắc.

Đạp Tinh Thất Bộ, nhị bộ, lực, mang sức mạnh của lưu tinh, đạp tên khủng ma nhân phá vỡ bức tường, đục ra một cái lỗ như Tiểu Tiểu đã làm.

Tiểu Tiểu đang thong thả quay lại thì thấy có gì từ phía trong phá tường bay ra, nó nhanh chóng né qua một bên, nhìn vật vừa đáp đất kế bên cái xác đen xì đó.

Đó cũng là một tên giống cái xác đen, chỉ là phần ngang lưng của hắn đã gãy nát, chỗ đó đã hóa thành một lớp thịt bày nhày. Tiểu Tiểu dị ứng với hình ảnh dơ bẩn này liền thổi một quả Hỏa Cầu ngay vào chỗ đó, đốt cho nó cháy thì mới bớt dơ bẩn.

Nó lại thong thả đi vào trong, thông qua cái lỗ mà nó đã tạo ra.

Trần U đạp chết tên khủng ma nhân kia, nhìn nữ hầu hỏi:

"Không sao chứ?"

Nữ hầu như mất hết sức lực, xụi lơ ngã xuống đất, nhưng may mắn Trần U nhanh chóng tiếp lấy, hắn đặt nàng ngồi vào một góc, nhặt lại Huyết Côn, chuẩn bị tiếp tục xử lý hai tên đang thủ hộ trên kia đang được binh lính Thành Chủ bao quanh.

Đám người chỗ cửa lớn lúc này chợt ùa vào bên trong, thông qua hai cái lỗ mà Trần U cùng Tiểu Tiểu phá vỡ bỏ chạy ra ngoài, vì trước cửa lớn là chiến trường của hai cường giải Khải Linh Cảnh, bọn họ không dám chạy ra hướng đó nữa vì sợ dư ba làm bị thương.

Tiểu Tiểu sắp đi tới thì lại thấy đám người kia ùa ra, nó hú hồn né qua một góc, chờ bọn họ chạy hết thì mới thở phào đi vào.

Ầm.

Ầm.

Hai tiếng động lớn đồng thời phát ra, một từ phía cửa. Hộ vệ kia bị khủng ma nhân đánh vỡ tường văng vào trong, trùng hợp thế nào rơi xuống ngay chỗ góc mà nữ hầu kia đang ngồi.

Trần U nhanh chóng phi tới, một tay ôm lấy nữ hầu kéo vào, một tay tiếp lấy hộ vệ kia, tránh anh ta đập vào đất mà càng bị thương nặng. Dư lực của hộ vệ đẩy Trần U trượt một đường ngắn trên sàn, cả hai người đồng thời thở phào, hộ vệ tiếp đất cảm tạ Trần U một tiếng.

Một tiếng động khác xuất phát từ phía trên, tên khủng ma nhân ngô công kia bị Thành Chủ đánh rơi xuống dưới, chỉ là hắn không may mắn có người đỡ hộ, càng từ phía trên rơi xuống nên khi đập xuống liền phát ra tiếng vỡ của xương cốt.

Thành Chủ từ phía trên tiếp tường hạ xuống, ánh mắt nhìn Trần U cảm kích, không có Trần U, cuộc chiến này lão thua thảm rồi, cũng may có hắn nhắc nhở và hỗ trợ.

Thành Chủ ném mạnh Đại Đao đến ngay chỗ cái hố mà khủng ma nhân ngô công tạo ra, chuẩn xác chia đầu và thân hắn tách rời, Thành Chủ sau đó đến nhặt lại đại đao, phóng lên phía trên. Giải quyết Quy Điểu, đám khủng ma nhân này không có cánh để trốn thoát.

Hộ vệ kia tiếp tục phóng đến tiếp tục chiến đấu với khủng ma nhân tay tinh tinh, nhưng tên đó không còn ham chiến nữa vì hắn biết khả năng thất bại là rất cao, tên đó chăm chăm nhìn Trần U như muốn nhớ rõ khuôn mặt của hắn, sau này sẽ báo thù.

Nhưng Trần U nào để cho hắn ta đi dễ dàng như vậy? Đã là kẻ thù thì lưu mạng lại đây.

Trần U cho Tiểu Tiểu mở uy áp nhắm đến khủng ma nhân tay tinh tinh, hộ vệ cũng không tha cho tên đó mà luôn áp sát đánh, tên khủng ma nhân đang dùng tay tinh tinh để chống đỡ thì hai cánh tay truyền đến sự sợ hãi, không còn nghe hắn khống chế nữa, không có cánh tay ma thú cản trở, hộ vệ dễ dàng chặt chém tên khủng ma nhân, cuối cùng tên khủng ma nhân chết trong vũng máu.

Hộ vệ cảm thấy kỳ lạ, tại sao đang chiến đấu nhưng tên khủng ma nhân này không chống trả nữa, chẳng lẽ hắn biết sắp thua nên muốn chết hay sao?

Hộ vệ liền tự phủ định, chuyện này nghe quá hoang tưởng, hắn ẩn ẩn nhìn về sủng thú của thiếu niên kia, đoán rằng nó không thoát khỏi liên quan.

Nhưng cho dù sự thật như thế thì sao? Muốn cướp hay muốn báo lên trên? Hộ vệ khinh thường làm chuyện đó, người ta vừa cứu hắn một nửa cái mạng, không thể ăn cháo đá bát được.

Rất nhanh Thành Chủ cùng hộ vệ cùng sủng thú chém giết hai tên khủng ma nhân còn lại, bắt giữ Tứ Dực Quy Điểu, thay vì giết thì nên bắt nó để sử dụng sẽ tốt hơn.

Hai tên khủng ma nhân thủ hộ kia cũng bị Thành Chủ trảm, chúng chỉ như con rối không có suy nghĩ, nên được phân thủ hộ thì chỉ biết thủ hộ mà thôi.

Phủ Thành Chủ.

Nhìn thấy vị hộ vệ thất cấp kia chạy ra tiếp viện, hai thân ảnh mặc áo choàng nhanh chóng nhảy qua tường, đích đến là tòa lâu của Thành Chủ.

Khủng ma nhân chúng đã điều tra rất kỹ về Hải Sa Thành, biết được thực lực của Phủ Thành Chủ nên tiến hành hai kế hoạch, kế hoạch nào thành công cũng tốt cả.

Nhiệm vụ của hai người bọn chúng là lẻn vào Phủ Thành Chủ, tìm quyển sách ghi lại cổ mộ, nơi khai quật quả trứng ma thú kia, đồng thời cướp đi ấn Thành Chủ. Có quyển sách chúng có thể tìm ra trứng Động Sa Trùng khác, đồng thời cướp ấn Thành Chủ sẽ làm cho Thành Chủ bị phế truất, thay bằng người khác.

Trong lúc hai Thành Chủ chuyển giao thì cũng là lúc chúng đi cổ mộ khai phá, sau khi Thành Chủ mới lên, chưa quen thuộc với Hải Sa Thành thì chúng có thể nhân cơ hội mà cướp bóc một phen.

Hai người bọn chúng thành công lẻn vào tòa lâu, đi đến phòng làm việc của Thành Chủ, nhưng khi mở cửa ra, hai người bọn chúng liền giật mình. Bên trong có một lão già đang ngửa ra sau ghế, lấy sách úp trên mặt, hai chân gác lên bàn, trong có vẻ đang ngủ rất ngon.

Nhưng nhìn vào lão già, hai người bọn chúng có cảm giác bị đè nén rất khó chịu, biết tình báo có sai lệch, hai người bọn chúng quả quyết rút lui.

"Đến rồi, đừng đi nữa."

Lão già ngỡ đang ngủ nhàn nhạt lên tiếng, linh lực lão ngưng tụ thành hai thanh kiếm màu lục phóng cực nhanh về phía hai người đang bỏ chạy, mỗi thanh kiếm mở một cái động lớn trên ngực của cả hai rồi tan biến.

Trước khi chết trong đầu hai người chỉ kịp thốt lên một câu:

"Cường giả lục cấp, Linh Cương cảnh."

Lão già phất tay, hai cánh cửa liền đóng lại, để cho hai cái xác thong thả đứng ngoài kia, lão già nói nhỏ:

"Tiểu tử này liệu sự tốt đấy chứ, không uổng công gia gia ta đào tạo hắn làm Thành Chủ."

"Ủa mà ta đọc đến chỗ nào rồi nhỉ? Đúng rồi, đến chỗ trung niên mỹ nhân đang tắm rửa, hí hí hí."

(Chương chiến đấu, free, ae đọc thấy hay hoặc dỡ thì vào cm cho tác nhé.)

Bạn đang đọc Sủng Thú Sư sáng tác bởi storm-yy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi storm-yy
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 146

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.