Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

C214. Tháp Đuôi Rồng.

Tiểu thuyết gốc · 1964 chữ

Bỏ ra thêm nửa giờ để tìm kiếm, không thu hoạch được quyển sách nào có thông tin đủ giá trị, những con người trong căn phòng dần dần rời đi.

Pháp Đế Ni quay đầu nhìn những quyển sách trong thư phòng, ánh mắt muộn phiền, không nỡ bỏ chúng ở lại nơi này.

Nhưng, không gian nhẫn trữ vật của nàng, của tỷ tỷ có hạn, không thể chứa hết toàn bộ sách, nàng chỉ có thể lấy đi chục cuốn mà thôi.

Đội ngũ nhỏ của hai gia tộc di chuyển qua căn phòng thứ hai, quan sát bên trong thì nắm bắt được thông tin, căn phòng này là một vườn hoa.

Những vườn hoa này đã bị dọn đi sạch sẽ, trừ những giá treo chậu ra thì chẳng còn lại gì, từ đó kết luận được, chậu hoa, chủng hoa,…ở nơi này đều quý giá. Còn quý giá đến mức nào thì không xác định được.

Căn phòng đầu tiên là nơi ấp trứng, đội ngũ đã biết, thế nên không cần đi qua mà di chuyển đến căn phòng thứ tư.

Đội ngũ Cát gia và Môn gia đã thu hoạch xong, hiện đang tiếp tục thu hoạch ở căn phòng thứ tám.

Từ những gì còn sót lại, đội ngũ suy đoán căn phòng này là nơi trưng bày cái gì đó đủ ‘tạp nham’. Trên tường có dấu vết của giá treo, sát tường có dấu vết của kệ vuông ô bàn cờ, ngoài ra còn có dấu vết của các bệ gỗ, phân bố đồng đều ở khắp mặt sàn.

Có thể được trưng bày trong cung điện của Thần Cảnh, xem ra thu hoạch của Cát gia và Môn gia không hề tệ một chút nào.

Căn phòng thứ năm đã được thu hoạch xong, Thanh Đăng đang dẫn người ba gia tộc thu hoạch ở căn phòng thứ chín.

Vì là ‘phòng của mình’ nên đội ngũ không cần xem qua, di chuyển đến căn phòng thứ sáu, chờ Bạch Sọ bộ lạc rời đi thì sẽ tiến vào.

Lần này Bạch Sọ bộ lạc không chửi nữa, bầu không khí ở đây tràn đầy vui vẻ, xem ra có thu hoạch không tồi.

Nhưng Bạch Sọ bộ lạc đã chọc giận hai thế lực ma đạo, làm giận cả Pháp gia và Bình gia, bây giờ có thu hoạch tốt như vậy, tương lai quả thật khó nói đây.

Bình Nhật Tâm nhìn thấy người của Tố gia và Thi Phong bộ lạc, ở căn phòng thứ tám đang âm thầm nhìn Bạch Sọ bộ lạc như sói rình mồi, tương lai, đã hết khó nói rồi.

Thời gian thấm thoát trôi qua, bây giờ cũng tầm hai, ba giờ sáng.

Cung điện hình rồng này có tất cả 12 căn phòng, toàn bộ đã được mở ra, lấy hết tất cả những thứ giá trị.

Căn phòng thứ năm là nơi chứa y phục của hai người nam, nữ, đứng đầu thế lực này. Những bộ y phục đều làm từ vật liệu thượng hạng, đao kiếm bất xâm, nhưng mềm mại như lụa, chạm vào liền cảm giác cực kỳ mát mẻ, tinh thần thoải mái.

Ngoài ra còn có bốn bộ Long Đế Bào, hai bộ của nam, hai bộ của nữ, màu kim sắc óng ánh, có kèm trang sức, phụ kiện, được chứa trong hộp ngọc trong suốt.

Thanh Đăng chỉ mở hé ra một cái thì khí tức bảo vật ào ra như suối, khiến hắn giật mình, nhanh chóng đóng lại.

Bốn bộ Long Đế Bào này, chắc chắn là siêu cấp bảo vật rồi.

Căn phòng thứ sáu là nơi như dược phòng, chứa thuốc, vải băng,…để trị thương. Đám Bạch Sọ bộ lạc không thèm ‘che dấu’, chỉ lấy những thứ dùng được, còn thuốc hết hạn, chúng ném cả bình sứ lại, không hề quan đến những bình sứ đó bị ném cũng không bể.

Căn phòng thứ bảy là nơi chứa, trưng bày cái gì đó mà đội ngũ hai gia tộc không tìm ra được dấu vết gì, bởi vì hai con cáo già Thi Tán và Tố Tử Liên đã lệnh người ‘dọn dẹp’ sạch sẽ, đến hạt bụi cũng không có.

(ở góc nhìn của đấng) Căn phòng thứ bảy là nơi chứa Tâm Đầu Huyết của ma thú chủng long hệ, trước khi chết thì hiến lại cho Thăng Long Cổ Thành, có thể điều chế làm thuốc hoặc nhiều thứ khác.

Căn phòng thứ tám, chứa những bức họa đủ đề tài, có vẽ ma thú, có vẽ cảnh, vẽ thiên không, vẽ mây,……

Mặc dù chỉ là tranh, nhưng thu hoạch của Cát gia và Môn gia ở căn phòng này không ít chút nào. Thứ giá trị nhất chính là khung tranh, làm từ một loại mộc tài không rõ, nhưng rất bền, có khả năng tự hồi phục tốt, bị đao chém thì chỉ lỏm nông, sau một lúc liền khôi phục về như ban đầu.

Căn phòng thứ chín, chứa đủ loại nhạc cụ, từ nhỏ như đàn tranh, sáo, tiêu,….cho đến lớn như trống lớn, đàn hạc,……

Những nhạc cụ này đều làm từ nguyên liệu bậc cao, kiểu dáng vừa đẹp, sang trọng, thanh âm vừa chuẩn, giá trị rất cao, vừa có thể bán mà vừa có thể làm quà tặng.

Thanh Uyên là người rất thích thổi tiêu, kỹ nghệ không tồi, cũng có chút danh tiếng. Pháp Mạn Mai cùng Bình Kính Tâm đồng ý tặng Bích Ngọc Tiêu cho nàng ta, mà không tính vào tỷ lệ chia thu hoạch, khiến nàng ta cảm kích không thôi.

Căn phòng thứ mười chỉ có bốn cây Xuân Phong Liễu đã héo khô, được trồng ở bốn góc của căn phòng, hoàn toàn không có bất cứ thứ gì khác.

À không, có một thứ khác biệt, đó là sàn của căn phòng này, nếu lau đi lớp bụi thì nó sáng bóng như gương, nhưng chỉ phản hình nhưng không phản ánh sáng mạnh, không biết làm từ gì?

Đội ngũ Bạch Sọ bộ lạc tiến vào nơi này, không thu hoạch được gì thì tức giận, nổi điên chặt đi bốn gốc cây, hầm hầm mà kéo nhau qua căn phòng thứ 11, cùng lúc Cát gia và Môn gia cũng đang định đi vào, thế là hai bên tranh cãi, lâm vào trạng thái dương cung bạt kiếm.

Còn tại sao không đi qua căn phòng thứ 12? Bởi vì đội ngũ hai thế lực ma đạo đã tiến vào bên trong rồi. Bạch Sọ bộ lạc hay hai gia tộc, không ai dám ‘chọc’ vào đám ong vò vẽ này.

Đội ngũ ba gia tộc thấy vậy thì tiến vào phòng 11, nhìn bốn cây Xuân Phong Liễu, Pháp Đế Ni liền biết nơi này có công dụng gì, nhanh chóng giải thích:

"Xuân Phong Liễu có thể điều hòa không khí, biến không khí bình thường trở nên mát mẻ, dịu nhẹ như gió xuân."

"Trồng bốn cây ở bốn góc phòng, mặt sàn lại như kính, trong sách có ghi chú, đây là Phòng Tĩnh Tâm."

"Người tĩnh tâm sẽ ngồi ở giữa phòng, bốn cây Xuân Phong Liễu điều hòa không khí, tạo ra một cơn gió xoáy nhẹ. Người tĩnh tâm nhìn hình chiếu của bản thân ở dưới sàn, từ từ thả lỏng, nhắm mắt lại, đến khi không cảm giác gì với cơn gió bên ngoài, không còn tạp niệm trong lòng là tĩnh tâm thành công."

"Có một số sách nói, mặt sàn này làm từ một loại đá có khả năng kéo ra tạp niệm trong tâm của con người. Còn bốn cây Xuân Phong Liễu, tạo gió xoáy là để cuốn đi những tạp niệm đó, hòa tan, hoặc đế những cơn gió khác mang chúng đi."

……

Căn phòng thứ 11, bên trong treo nhiều cờ hiệu, cỏ đỏ, xanh, vàng, cam,….có đảo, cây cối, sinh vật,…..có hình tam giác, hình vuông, hình chữ nhật,……

Căn phòng này, thể hiện mối quan hệ giữa Thăng Long Cổ Thành và các thế lực khác trên khắp Tây Châu. Có nhiều thế lực, đến bây giờ vẫn còn tồn tại.

Nhìn những cờ hiệu kia, Bạch Sọ bộ lạc e ngại, Cát gia và Môn gia cũng e ngại, không dám lấy xuống, mặc dù cờ hiệu cũng là một loại bảo vật, làm từ nguyên liệu bậc cao.

Cái này, liên quan đến bộ mặt của các thế lực, các quy tắc trong đó, không tiện đề cập đến ở đây.

Căn phòng thứ 12 là phòng ngủ, bài bố không khác những phòng ngủ khác là bao, chỉ là cấp độ vật liệu được nâng tầm lên bậc cao mà thôi.

Thi Tán măm me cái giường đầu tiên, bởi vì nó cực kỳ êm ái, vô cùng thích hợp cho hắn lăn lộn với mỹ nhân. Đáng tiếc, Tố Tử Liên hoàn toàn không nể mặt hắn, thu cái giường vào nhẫn trữ vật mà trên mặt chẳng có tý cảm xúc nào.

Xong 12 căn phòng, hiện, trừ Cư gia ra, tất cả đội ngũ đang tập trung ở trước Tháp Đuôi Rồng, không ai dám tiên phong đi mở cửa cả.

Từ đầu đến giờ, càng quét hết 12 căn phòng, nhưng thứ quan trọng nhất gọi là Long Châu thì chẳng thấy đâu. Tất cả suy đoán, tám, chín phần mười là nó đang ở trong này.

Cũng vì suy đoán như thế nên không ai dám tiên phong, cũng không dám mở cánh cửa đó ra.

Mọi chuyện đang theo chiều hướng ‘tốt’, biết đâu mở cánh cửa đó ra, tất cả lập tức gặp nạn?

Cứ vậy mà tất cả đứng nhìn nhau suốt cả tiếng đồng hồ. Vào lúc ba giờ sáng điểm thì chợt….

Gào…..

Rống…..

Gầm…….

Tám con ma thú nhị cấp kia đồng thời rống lên, tỏa ra uy áp hướng đến bọn họ, thể hiện sự cảnh cáo.

Tố Tử Liên như chỉ chờ như vậy. Nàng ta lập tức ra hiệu cho người Tố gia, bắt ép đám Sa Nhân tiến về phía trước.

Dưới sát uy nồng nặc như vậy, những Sa Nhân một lần nữa bất đắc dĩ nghe lên, run run bước đến, hợp sức cùng nhau đẩy mạnh cánh cửa, sau đó nhanh chóng lách qua hai bên.

Cạch…cạch…..ầm….

Hai cánh cửa nặng nề đập vào bức tường, phát ra âm thanh trầm đục, đám người bên ngoài cũng theo đó mà tiến vào trạng thái đề phòng.

Trong bóng tối tĩnh lặng phía sau cánh cửa, những âm thanh cơ quan cạch cạch phát ra, theo đó mà bóng tối cũng dần tan đi, được ánh sáng rực rỡ của những viên Minh Châu thay thế.

Tầng hai, tầng ba, tầng bốn,…..cũng phát ra âm thanh cơ quan tương tự, ánh sáng theo đó mà xuất hiện, trào ra bên ngoài qua những khe nứt, chỗ hở.

Tiếp tục kêu đám Sa Nhân đi vào trong, sau một lúc mà chúng vẫn không bị sao, Tố Tử Liên liền dẫn người Tố gia tiến vào, Thi Tán cũng nhanh dẫn người theo sau.

Tiếp đó là Bạch Sọ bộ lạc, đến đội ngũ ba gia tộc, cuối cùng là đến đội ngũ của Cát gia và Môn gia.

Vừa bước qua khỏi cánh cửa, mùi rượu nhạt lập tức xộc vào mũi của Môn Huệ, khiến hai má nàng ta đỏ rực lên, hô hấp nặng nề, cả người khó chịu, đi đứng không vững, lập tức dựa vào người của Cát Tây đi bên cạnh.

Bạn đang đọc Sủng Thú Sư sáng tác bởi storm-yy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi storm-yy
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.