Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quà gặp mặt.

Tiểu thuyết gốc · 2010 chữ

Là vãn bối, phải nên chủ động chào hỏi trước, nên Trần U bước đến chỗ ba người, chấp tay cúi người chào một cái, nói:

"Xin chào ba vị tiền bối, vãn bối Trần U, niên kỷ 15 tuổi, xin ra mắt ba vị."

Ba người hài lòng, nhìn Trần U thuận mắt thêm một chút. Dù trong lòng có nhiều nghi vấn về chuyện này, nhưng như Trần U đã nói, hắn sẽ giải đáp trong lần gặp tiếp theo với Công Chúa, nên ba người cũng không thể muối mặt mà đi ép hỏi Trần U.

Bọn họ là người của Trung Châu Hoàng Triều, là chính phái, không phải đám quỷ kia.

Trì Quan tiến lên một bước, gật nhẹ đầu xem như đáp lại Trần U, đồng thời cũng giới thiệu.

"Ta tên Trì Quan, hôm nay đến đây để đón tiếp Công Chúa trở về."

"Có một số chuyện hai bên ngầm hiểu nên ta không nói nhiều, ta chỉ muốn hỏi xác nhận lại, tiểu hữu ngươi có muốn theo chúng ta trở về không?"

Trần U tất nhiên lắc đầu, chấp tay cung kính nói:

"Ba vị cũng đã biết bản chất của ma thú hệ Tiên như thế nào? Vãn bối thân là Sủng Thú Sư của ma thú hệ Tiên nên cũng như vậy, nơi đó còn nhỏ bé với vãn bối."

Trì Quan gật đầu, Trung Châu dù cực kỳ bao la rộng lớn nhưng so với thế giới vẫn không tính là gì cả, nhất là trong tầm mắt của đám ma thú hệ Tiên lẫn Sủng Thú Sư của chúng.

Nếu Trần U về Trung Châu thì một thời gian sau hắn sẽ lại rời đi, rất hiếm khi dừng lại một chỗ thời gian dài. Trì Quan hiểu chuyện này nên cũng không ép buộc Trần U làm gì, chỉ thở dài tội nghiệp cho Công Chúa.

Cuộc chia ly này, sẽ rất dài.

Trì Quan quét mắt nhìn Trần U một lượt, làm hắn cảm thấy như bản thân hoàn toàn lõa thể trước ánh mắt của lão.

Trì Quan đưa tay vào không gian bên cạnh, nó ngay lập tức xuất hiện một cái ‘cửa’ cho cánh tay tiến vào. Đây là năng lực chỉ có cường giả Thánh cảnh mới làm được, tự tạo một không gian chứa cho bản thân.

Trong lúc tiến hành, Trì Quan cũng âm thâm quan sát Trần U, thấy hắn không bất ngờ gì với hành động của mình, Trì Quan chắc rằng thiếu niên này cũng thấy qua cảnh tương tự, tức là hắn có quen biết, nhận biết cường giả Thánh cảnh.

Khi về đến Hoàng Triều, Trì Quan phải thông báo lại việc này cho Đế Hoàng, để Đế Hoàng đi đến một thế lực khác giúp tạm tra về tình hình của thiếu niên này, thiếu niên này.....quá thần bí.

Nhưng Trì Quan cũng không lo lắng thiếu niên này là người của thế lực chống đối Hoàng Triều. Thứ nhất thiếu niên này vừa mới đủ tuổi nhận sủng cách đây không lâu, nếu là đám thế lực kia sẽ cưỡng ép mang thiếu niên này về chứ không để hắn tự do tự tại.

Sủng Thú Sư có sủng thú hệ Tiên, nếu không cưỡng ép mang về cho mình dùng chẵng lẻ để người khác dùng thay hay sao?

Hơn nữa Trì Quan được xưng Chính Thánh, ánh mắt của ông có thể ẩn ẩn cảm giác được đối tượng đó có gây nguy hại cho Hoàng Triều hay không? Nếu Đế Hoàng trước đó nghe lời khuyên nhủ của ông mà đề phòng huynh đệ mình, thì có lẽ cuộc chiến kia sẽ giảm bớt rất nhiều thương vong.

Trở lại chính truyện.

Trì Quan từ trong không gian của mình lấy ra một cái túi nhỏ màu vàng đệm những hoa văn màu đỏ, sau đó ném cho Trần U. Trần U nhanh chóng đưa tay bắt lấy, theo thói quen vận chuyển linh lực rót vào miệng túi làm nó mở ra.

Bên trong miệng túi là một không gian cực kỳ rộng lớn, kích thước 50x50x50 thước, lấp lánh chứa rất rất nhiều Linh Nguyên muốn sáng mù cả mắt của Trần U.

Đây là túi trữ vật, một vật phẩm hiếm có, ở Nam châu cũng chỉ có một số lượng ít ỏi người sở hữu được, Kinh Nam Đảo càng không có ai có.

Túi trữ vật được làm từ những nguyên liệu rất đặc biệt, giá thành rất cao, đồng thời cần Thánh cảnh cường giả áp súc không gian để nén vào túi, thế nên độ hiếm và giá trị không phải bàn cải.

Túi trữ vật này Trần U nhìn sơ qua đã biết làm từ nguyên liệu rất giá trị, không gian lại lớn như thế này thì chỉ có thể từ cường giả Thần cảnh áp súc ra.

Dù Trì Quan không chủ động tặng Trần U đi nữa thì hắn vẫn hướng đến người ta mà xin, bởi vì có túi trữ vật, con đường ngao du của hắn chắc chắn sẽ đỡ đi nhiều vấn đề, nhất là trong sinh hoạt.

Hơn nữa, Trì Quan còn tặng linh nguyên chất thành đống núi kia, ra đường mà không có tiền thì sao mà tốt được? Lễ vật này, đủ mạnh.

Trần U nhanh nhét túi trữ vật vào túi như sợ Trì Quan giành lại, hắn nhanh chóng chấp tay cúi người, cảm ơn:

"Cảm ơn tiền bối đã tặng lễ."

Thấy Trần U như sợ mình đòi lại, Trì Quan hai mắt giật nhẹ. Xong lão một lần nữa kinh ngạc đối với Trần U, túi trữ vật ở Trung Châu không hiếm, nhưng chắc chắn ở hòn đảo này sẽ không có, không ngờ thiếu niên này có thể mở ra một cách lô hỏa thuần thanh như vậy.

Nhưng hơn nữa là hắn vẫn đang là Nhập Linh cảnh, nhưng lại có thể di dẫn linh lực thì thật sự phải nói hai chữ ‘tài’.

Trì Quan thu lại tâm tình, thiếu niên này vốn đã thần bí rồi, thêm vài biểu hiện nữa cũng không sao. Lão nhin Trần U nói:

"Đây là túi trữ vật, là món quà mà phụ thân của Công Chúa tặng cho ta, nay tặng lại cho ngươi thì cũng không có gì."

"Trong túi là hai mươi triệu linh nguyên, ta vì đi gấp quá nên không mang theo nhiều, nhưng nhiêu đây đủ cho người dùng rồi."

Hai mươi triệu linh nguyên, một con số đối với Trì Quan thì không là gì, nhưng ở Kinh Nam Đảo, nó là hai lần gia tài của gia tộc giàu có nhất ở đây. Trần U rất cảm kích Trì uan, với số tiền này, hắn có thể càng quét, làm rất nhiều việc ở Kinh Nam Đảo thẳng tay.

Có tiền có thể sai khiến ma quỷ, thậm chí biến kẻ thù thành đồng minh cũng không phải là gì khó.

Trì Quan lại ném cho Trần U một viên đá, hắn chộp vào tay liền cảm thấy bàn tay tê nhẹ, nhìn xuống thì thấy lôi điện vờn quanh phía ngoài của viên đá.

Cảnh nhìn của Trần U lại hiện lên dòng chữ của Tiên Thú Điển.

"Lôi Thức Thạch, có thể cho sủng thú sử dụng để thức tỉnh thêm hệ Lôi, bất kể giống loài. Nếu cho sủng thú hệ Lôi sử dụng sẽ cường hóa thú kỹ, phẩm chất của sủng thú rất mạnh, tuy nhiên sẽ mãi không thể thức tỉnh thêm một hệ nào khác."

Trần U ngạc nhiên tột độ, nếu phần lễ trước đủ mạnh thì phần lễ này phải nói là rất nặng, một viên Thức Tỉnh Thạch đã nói là cực hiếm, một khi lộ ra là sẽ gây lên phong vân, cho dù là ở bất cứ đâu, đều sẽ làm mọi Sủng Thú Sư ở mọi đẳng cấp điên cuồng.

Nhưng không ngờ, Trì Quan lại tặng không cho hắn thế này, đã vậy còn là viên Thức Tỉnh Thạch hệ Lôi cực hiếm.

Trong tất cả các hệ của ma thú thì ba hệ Long, Lôi, Hỏa chủ công phạt, nếu Tiểu Tiểu dùng viên Lôi Thức Thạch này kết hợp với hệ Hỏa thì mức độ công phạt phải nói là rất kinh khủng, Trần U còn biết nơi có một viên Long Thức Thạch, kết hợp cả ba hệ lại thì không còn gì nói nữa.

Trần U nhìn Trì Quan, không cần hỏi lão tại sao, chỉ cúi đầu cảm ơn sâu một cái, như vậy là được rồi.

Trì Quan nhu hòa thu hết biểu hiện của Trần U vào mắt, trong lòng mỉm cười. Trì Quan không biết những người khác ra sao, nhưng lão không chèn ép nhân tài, trái lại càng muốn bồi dưỡng, mà Trần U, xứng đáng cho lão xuất viên Lôi Thức Thạch đã nằm yên hơn 40 năm từ trong túi ra.

Trì Quan nhận lời cảm ơn của hắn, đưa tay vào không gian lấy ra một quyển trục đen như mực, quang cảnh tuyết rơi làm cho nó nổi bật đến kỳ lạ.

Trì Quan mở lời:

"Đây là Phá Không Trục, có thể phá vỡ tất cả mọi không gian cầm cố, đưa ngươi đến một chỗ an toàn bất kỳ cách nơi cũ một khoảng xa."

"Nhưng lão hủ khuyên ngươi cố gắng đừng nên dùng nó sớm, thứ này sẽ dùng tốt nhất là khi ngươi vượt khung."

Trần U đưa hai tay nhận lấy, Phá Không Trục là tạo tác mà chỉ cường giả Thần cảnh mới có thể tạo ra, có thứ này thì tương ứng với một mạng, đồng thời là một con đường cực kỳ an toàn và nhanh chóng vượt qua Đại Hải ngăn cách giữa các châu.

Trần U lấy túi trữ vật ra, mở miệng túi cất hai vật phẩm quan trọng vào, cúi đầu cảm ơn Trì Quan lần nữa. Chính Thánh, dù ở nơi đâu vẫn có người kính trọng.

Trì Quan quay qua hai bên, nhìn hai hắc y nhân nói:

"Hai người có gì muốn tặng cho tiểu tử này không?"

Hai người được đào tạo làm hộ vệ ẩn thân trong cung, vật phẩm cũng không có gì quá nhiều, chủ yếu là những vật phẩm được Đế Hoàng thưởng cho mà không dùng thôi.

Hai người đưa tay vào không gian của mình lấy đồ, một người xuất ra một cái thẻ tử sắc ném về phía Trần U. Hắn dễ dàng bắt lấy, nhìn xem.

Tấm thẻ bằng kim loại gì đó, sờ vào cảm thấy ấm dù nhiệt độ bên ngoài khá lạnh, bên trên có khắc dòng chữ ‘Vạn Thành Thương Hội’ cùng một con số biểu thị giá trị 50 triệu.

Đây là Linh Nguyên Tạp, là vật phẩm của riêng Vạn Thành Thương Hội, đồng thời là một không gian để chứa Linh Nguyên. Nó cũng là biểu tượng địa vị cho người sở hữu khi ở Vạn Thành Thương Hội, tùy vào màu sắc mà biểu thị số lượng Linh Nguyên chứa được và địa vị của người sở hữu tấm tạp.

Tử sắc Linh Nguyên Tạp là màu cao thứ hai sau Kim sắc, địa vị ngang với trưởng lão trong Vạn Thành Thương Hội, số lượng Linh Nguyên chứa được lên đến hàng ức.

Đây là vật phẩm mà Đế Hoàng tặng cho hắc y nhân kia, lúc đầu trong đó có ức Linh Nguyên, đã được hắc y nhân tiêu hết còn chừng này.

Hắc y nhân cũng không chuẩn bị cái gì, trong không gian của y đây là vật phẩm giá trị nhất rồi.

Trần U cất tấm tạp, trịnh trọng cảm ơn hắc y nhân, tổng cộng 70 triệu Linh Nguyên, mua cả Kinh Nam Đảo chắc còn hơi thiếu một chút.

Bạn đang đọc Sủng Thú Sư sáng tác bởi storm-yy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi storm-yy
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 401

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.