Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên thạch.

Tiểu thuyết gốc · 1967 chữ

Chậm rãi đi đến chỗ sạp hàng, Trần U ngồi xuống cầm lên một viên đá, tay hơi run run ngắm nhìn nó.

Trong tầm nhìn của hắn hiện lên thông tin từ Tiên Thú Điển.

"Hỏa Thức Thạch, có thể cho sủng thú sử dụng để thức tỉnh thêm hệ Hỏa, bất kể giống loài. Nếu cho sủng thú hệ Hỏa sử dụng sẽ cường hóa thú kỹ, phẩm chất của sủng thú rất mạnh, tuy nhiên sẽ mãi không thể thức tỉnh thêm một hệ nào khác."

Kiếp trước, hắn đạt được cơ duyên này trước khi lễ trưởng thành diễn ra ba ngày.

Nhớ lại lúc đó, khi ngồi xuống quầy hàng thì hắn liền chú ý đến viên đá, thấy cảm giác này rất lạ nên hắn quyết định mua nó.

Về sau, hắn chọn trứng ma thú Hỏa Hồ Ly, nhận nó làm sủng thú đầu tiên, sau khi về đến trạch viện thì Hỏa Hồ Ly như thèm khát điên cuồng, không nghe lời hắn mà chạy vào phòng ngủ ăn lấy viên đá.

Từ một ma thú Hoàng phẩm, phẩm cấp liền thay đổi lên cấp Thống Lĩnh, trở thành ma thú thuần Hỏa rất mạnh, giúp hắn có thêm chút thực lực du ngoạn ở Kinh Nam Đảo.

Sau nhiều lần cơ duyên khác thì Hỏa Hồ Ly cũng nhập phẩm Đế Vương, trở thành sủng thú đầu tiên của hắn có thực lực Nhất cấp ma thú.

Đây là cơ duyên đầu tiên của hắn, cũng là căn cơ cho hắn phát triển được rộng hơn, ma thú Thống Lĩnh phẩm ở Kinh Nam Đảo thật sự rất hiếm.

Trần U nhàn nhạt mở miệng:

"Giá?"

Chủ sạp là một trung niên mập mạp, quần áo lam lũ ngước nhìn hắn, từ tốn báo ra một cái giá:

"Năm kim đồng."

"Chốt."

Trần U lấy ra năm đồng hoàng kim sáng loáng cho chủ sạp, làm hai mắt hắn mở to, cực kỳ mừng rỡ thu lấy.

Viên đá này chủ sặp hắn tiện tay nhặt được, không ngờ lại bán được giá hời như vậy, chiều nay có thể đi Trà Lâu ngắm mấy nữ nhân xinh đẹp của Hải Nguyệt Lâu rồi.

Trần U thu lấy Hỏa Thức Thạch bỏ vào trong áo, cầm lấy viên đá còn lại lên ngắm nghía.

Còn nhớ cơ duyên mà những Tiên thú không có hậu đại sẽ truyền cho ma thú cùng giống loài không ?

Đây chính là nó.

"Tiên Thạch, có thể cho sủng thú sử dụng thức tỉnh hệ Tiên, bất kể giống loài, không thể dùng cho ma thú hệ Tiên khác, có thể loại bỏ tác dụng phụ của khi phục dụng những Thức Tỉnh Thạch."

Kiếp trước, hắn sau khi mua Hỏa Thức Thạch thì liền rời đi, bởi vì viên đá này không gây cho hắn cảm giác muốn mua nó, nó không thuộc về hắn, dạng vậy.

Trước khi Kinh Nam Đảo bị hủy diệt, bằng một cách nào đó mà viên đá này đến được Nam châu, được một trung niên mua lấy, muốn tặng cho đứa con mới sinh của mình.

Đứa trẻ đó như Khí Vận Chi Tử, sau khi hắn trở thành thiếu niên, viên đá trên dây chuyền phát sáng, ma sủng thân thiết hắn nuôi từ nhỏ liền hóa hệ Tiên, nó ký Sinh Tử Khế với thiếu niên, biến thiếu niên từ một người bình thường trở thành một Sủng Thú Sư, nhưng thiếu niên chỉ mãi có thể có một mình nó làm sủng thú.

Đây cũng là một cách để biến một người bình thường trở thành Sủng Thú Sư, nhưng Ma thú phải cực kỳ thân thiết với nhân loại mới có thể làm Sinh Tử Khế, đồng thời cần phải biết cách vẽ Sinh Tử Khế.

Hoặc một cách khác là ma thú phải là phẩm Đế Vương trở lên, không cần thân thiết với nhân loại, chỉ cần chúng muốn thì có thể ký Sinh Tử Khế bất cứ lúc nào.

Mà đã là ma thú Đế Vương thì nào chịu trở thành sủng thú của nhân loại, trừ một vài trường hợp hắn đã gặp qua như bị trọng thương, ký Sinh Tử Khế với người bình thường để trốn vào không gian sủng thú.

Hoặc là hậu đại của sủng thú Đế Vương, nghe lời sủng thú mẹ mà ký Sinh Tử Khế,…

Ma thú hệ Tiên phẩm cấp cơ bản đã là Đế Vương, chỉ cần là người nó chọn thì có thể ký Sinh Tử Khế dễ dàng.

Thiếu niên có sủng thú hệ Tiên, một đường càng quét khắp Nam châu, tiến về Trung châu trở thành một phương cường giả khi chưa đến 40 tuổi.

Nhưng chuyện này không liên quan đến việc tại sao hắn biết viên đá này là Tiên Thạch.

Phải nói đến lúc hắn gặp Điệp Tố, bà đã nói từng có một ma thú hệ Tiên chết vì tuổi thọ ở Đại Hải, trước khi chết không tìm được ma thú cùng loại nên chuyển hóa ra Tiên Thạch, đồng thời bọc thêm một lớp bảo vệ không để ma thú khác loài, lẫn nhân loại nhận ra.

Rất lâu về sau Tiên Thạch hóa đá, được một người vớt lên đem bán, qua tay nhiều người mới đến tay thiếu niên kia.

Tất cả ma thú hệ Tiên đều ẩn ẩn có cảm giác lẫn nhau, sau khi ma thú thiếu niên kia dùng Tiên Thạch thì có thêm hệ Tiên, cũng là một loài ma thú khác.

Những ma thú hệ Tiên cổ xưa kia tò mò, không biết ‘bạn mới’ này như thế nào nên vượt xa xôi ngàn trùng đến gặp, thông qua thú kỹ Hồi Ức thi triển lên ma thú đó mà biết được số phận của Tiên Thạch này.

Trần U sau khi hỏi rõ xuất phát điểm của Tiên Thạch thì được Điệp Tố trả lời là ở sạp hàng này.

Khi nghe được tin đó, người hắn đờ ra một lúc, rồi thở dài tiếc nuối, lúc đó Tiên Thạch với hắn không có duyên, không cầu được.

Nhưng ở kiếp này, hắn cầm được Tiên Thạch trên tay, nó hoàn toàn không bài xích hắn, không làm cho hắn cảm giác nó không phải là của hắn.

Nó hoàn toàn là viên đá bình thường đến không thể nào bình thường hơn, nếu Tiên Thú Điển không hiện rõ thông tin của nó, Trần U ẩn ẩn cảm giác hắn có thể bỏ qua nó lần nữa.

Hắn lại hờ hửng nói:

"Giá?"

Trung niên mập kia trong lòng thầm vui mừng, viên đá này hắn kéo lưới được, tiện thể đem theo bán, bây giờ lại bán được giá hời.

"Như cũ năm kim đồng."

Trần U lấy ra sáu kim đồng, một cái xem như tặng thêm cho chủ sạp.

Chủ sạp trong lòng nở hoa, đưa tay nhận lấy sáu kim đồng.

Trần U đứng dậy, rảo bước quay lại đầu hẻm, đi trở về cửa tiệm của Trần gia.

…….

Trước lúc Trần U đứng dậy.

Đâu đó, Nam châu.

Trong một thôn trang yên bình, xung quanh là ruộng lúa xanh mát, những cơn gió thổi lên ruộng lúa phát ra âm thanh xào xạc.

Giờ này đã điểm ban trưa, người trong thôn đã quay về nhà ăn, nghỉ chuẩn bị cho công việc buổi chiều.

Trong một ngôi nhà phía rìa thôn.

Nam nhân khuôn mặt bình thường, tuổi cỡ 26, quần áo thấm đẫm mồ hôi sau công việc ban ngày.

Nam nhân mở cửa nhà, một mùi thơm liền xông vào mũi, bàn ở giữa nhà đã bày ra thức ăn nóng hổi, tuy đạm bạc nhưng nhìn rất ngon.

Nam nhân nhìn thẳng vào trong, nơi dựng bếp, nơi đó đang đứng một nữ nhân bình thường, mồ hôi nhễ nhại, đang cố sức vắt những trái gì đó.

Thấy nam nhân mở cửa, nữ nhân nói vọng ra:

"Lang về rồi à? Nhanh vào ăn cơm đi, còn nóng, để Phụ vắt nốt cho Lang, chiều mang theo mà uống."

Nam nhân nhìn Phụ của mình khổ cực như vậy liền cảm động, bước vào nhà, đi ngang qua bàn đồ ăn, thẳng về phía bếp.

Nam nhân từ phía sau ôm lấy nữ nhân, dịu dàng nói:

"Phụ vất vả rồi, để Lang thưởng cho Phụ."

Nam nhân ôm lấy nữ nhân, kệ ăn, kệ uống, bế đặt lên chiếc giường tre cũ trong nhà.

Nữ nhân cũng không ngăn cản, hai mắt cảm động.

Trong làng này, nếu Lang chịu làm với Phụ khi trời sáng thì chứng tỏ Lang yêu Phụ rất nhiều, kệ những quy định thường thức của con người, hay còn gọi là phá luật.

Quần áo nam nữ nhanh chóng giải khai, nam nhân xách thương ra trận.

Hai người bọn họ cưới cũng đã hơn 4 năm nhưng chưa có hậu đại, biết đâu hôm nay lại có?

Những thớ cơ trên người nam nhân dần căng, hơi thở càng nặng.

Khi mọi thứ lên đỉnh điểm thì lúc này, Trần U ở Kinh Nam Đảo liền đứng dậy.

Bên này, như có chuyện gì đó cưỡng ép thay đổi, nam nhân lúc căng người nhất liền trượt ra, bắn pháo hụt ra ngoài lên trên bụng nữ nhân.

Hai người cũng không để ý đến, khi cảm xúc qua đi liền mặc lại quần áo, vui vẻ ăn cơm bình thường.

…..

Trần U về lại cửa tiệm, Tiểu Cửu thấy môi hắn bị thương liền phát hoảng làm mọi người cũng hoảng theo, thiếu gia Trần gia đi ra ngoài bị thương, không hoảng mới là lạ.

Trần U bảo bà chủ cửa tiệm không cần chuẩn bị thuốc, chút điểm vết thương nhẹ không đáng kể mà thôi.

Hắn ngồi nhấp một ngụm trà nóng, dù biểu thị không sao nhưng mắt Tiểu Cửu bên cạch cứ nhìn chăm chăm vào vết thương của hắn. Trần U đưa tay ôm eo nàng ta kéo ngồi lên đùi, hai đôi môi liền chạm vào nhau, nói với nàng ta đây là cách trị thương tốt nhất.

Tiểu Cửu má hiện rõ áng mây hồng, thẹn thùng nói với Trần U:

"Nếu phương pháp này trị thương tốt như vậy, thì xin thiếu gia làm nhiều hơn một chút ạ."

Nghe vậy, Trần U cười tà, chỉnh Tiểu Cửu ngồi đối diện vào lòng mình, hai tay hắn ôm chặt eo thon, kéo sát nàng ta vào người, bộ ngực đầy đặn của Tiểu Cửu chạm vào ngực của hắn.

Tiểu Cửu nóng mặt, từng hơi nóng phả vào thẳng mặt Trần U, hắn đưa môi mình nhanh chóng ngặm lấy đôi môi đỏ mọng như trái cây chín kia.

Người làm trong tiệm lãng đi nơi khác, giả vờ làm công việc của mình, Đại Khuân thì đi ra trước cửa tiệm, khuôn mặt hảo sảng đã được thay bằng vẻ nghiêm nghị, nhìn hắn như hung thần ác sát đứng trước cửa tiệm nên những người có ý định đi vào liền né ra ngoài.

Sau một lúc, hai người tách nhau ra, một sợi ngân tuyến còn đang nối giữa đôi môi hai người.

Tiểu Cửu e thẹn, không dám ngẫng đầu nhìn thiếu gia, thấy nàng ta ngại ngùng như vậy, Trần U nở nụ cười, vỗ nhẹ lên bờ mông căng tròn vài cái rồi ẳm nàng ta ra ngoài cửa tiệm.

Thấy thiếu gia đã ra, Đại Khuân liền đi lấy xe, ba người sau đó đi theo đường ngoài, hướng về phía Tây thành khi trời đã ngã về chiều.

Bạn đang đọc Sủng Thú Sư sáng tác bởi storm-yy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi storm-yy
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 303

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.