Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bế Lâm Hoàn Nhĩ đi

Phiên bản Dịch · 767 chữ

Cuộc hôn nhân làm cô đau khổ cô vẫn trân trọng, kiên trì với hy vọng cuộc hôn nhân sẽ khiến cô hạnh phúc vui vẻ.

Nhưng cuộc hôn nhân hạnh phúc ấy lúc nào mới tới đây? Có lẽ cả đời này cô chỉ có thể mộng tưởng.

Dưới tác dụng của men rượu, Lâm Hoàn Nhĩ thấy thế giới của bản thân ngày càng đen tối, càng ngày càng bi quan. Dường như trước mắt cô là một thế giới đầy u ám, không nhìn thấy một tia sáng hy vọng nào.

Cô giống như đang rơi xuống đáy vực, càng ngày càng nghẹt thở, muốn nắm bắt điều gì nhưng cuối cùng lại không nắm nổi.

Lâm Hoàn Nhĩ hít sâu một hơi, nói:

-Bỏ đi, mình không muốn gì nữa. Tất cả đều là ước mơ xa vời, tất cả đều là ước mong xa vời…

Cô lảo đảo đứng dậy, Mễ Á lập tức giữ lấy cô:

-Hoàn Nhĩ, cậu muốn làm gì?

-Mình đi vệ sinh.

Lâm Hoàn Nhĩ thấy đầu mình quay cuồng, cần bình tĩnh một lát.

-Tớ đi cùng cậu!

Mễ Á nói.

-Không cần.

Lâm Hoàn Nhĩ lắc đầu,

-Tớ tự đi cũng được, tớ chưa say đến mức bất tỉnh đâu. Để tớ một mình đi!

Mễ Á vẫn cứ không yên tâm, lúc Lâm Hoàn Nhĩ đi về phía trước, cô liền khẽ đi theo sau. Cô không thể để cô ấy uống say đấu đá lung tung trong quán bar này được, quán bar loạn như vậy, ngộ nhỡ gặp phải người xấu thì sao?

Nhưng vừa đi được hai bước thì đột nhiên cả người Lâm Hoàn Nhĩ ngã gục xuống bên cạnh.

Mễ Á giật mình, lao tới trước đỡ nhưng đã không kịp.

Vào lúc này, bên cạnh Lâm Hoàn nhĩ bỗng xuất hiện một người đàn ông, kịp thời giữ lấy cô, ôm cô vào lòng.

Lâm Hoàn Nhĩ có thể do say, mà cô say thật rồi… đến cả bước đi cũng không vững, trong nháy mắt ngã bị người đàn ông ôm vào lòng, lại càng thêm hôn mê, cứ ngã hẳn vào lòng anh ta.

Mễ Á lao tới trước, hét lớn:

-Hoàn Nhĩ, Hoàn Nhĩ…

Cô cũng lập tức cúi đầu:

-Tiên sinh, cảm ơn anh!

Lâm Hoàn Nhĩ uống say rồi, cô phải dìu cô ấy về thôi.

Nhưng Mễ Á ngẩng đầu lên, nhìn rõ người đàn ông liền kinh ngạc:

-Anh anh anh... Là anh sao?

Mễ Á dụi mắt, cô thất kinh… Một lần nữa quan sát lại tướng mạo người đàn ông, đích thực là anh ta rồi!

-Sao lại là anh? Thật sự là anh rồi!

Mễ Á kinh ngạc, lắp bắp nói:

-Lãnh... Anh là Lãnh... Lãnh... Là ông chủ rất giàu…

Mễ Á nói có hơi đứt quãng, cô quá kích động, người có tiền giống như Lãnh Hách Thành lại tới quán bar bình dân? Nơi này anh ta có phải là không nên tới không?

Giọng nói người đàn ông lạnh lẽo, có chút bực:

-Tâm trạng cô ấy không tốt, cô còn đưa cô ấy đi uống rượu? Yên tâm nổi không?

Mễ Á kinh ngạc, càng thêm hoài nghi:

-Tâm trang không tốt dĩ nhiên phải đưa cô ấy đi uống rượu giải sầu rồi?! Mà hơn nữa, liên quan gì tới anh?

Tuy người đàn ông này vừa đẹp trai vừa giàu có, nhưng không có nghĩ anh ta được vô cớ nổi điên với cô. Vì vậy Mễ Á thấy vô cùng bực bội, người đàn ông mím chắt mội không nói, sắc mặt u ám khó coi.

Anh liền ôm Lâm Hoàn Nhĩ vào lòng. Nằm trong lòng anh, Lâm Hoàn Nhĩ cảm thấy ấm áp kỳ lạ.

Mễ Á kinh ngạc, la lên:

-Anh làm gì vậy?

Người đàn ông không để ý tới cô, trực tiếp bế Lâm Hoàn Nhĩ đi.

Mễ Á đuổi theo sau, không ngừng la mắng:

-Này này này, anh làm gì vậy? Sao anh lại bế bạn tôi đi? Anh buông cô ấy xuống! Rốt cuộc anh muốn làm gì???

Việc Lãnh Hách Thành xuất hiện ở nơi này đã khiến Mễ Á vô cùng kinh ngạc rồi, mà anh ta giờ lại còn đường hoàng bế bạn cô đi. Đây là điều càng làm cô ngạc nhiên hơn.

-Lẽ nào anh biết Lâm Hoàn Nhĩ? Anh với cô ấy có quan hệ gì?

----------

Dịch: Chi Chi

Proof - read: Mưa

Team: Con rơi

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 13/04/18

Bạn đang đọc Sủng Hôn Triền Miên: Chồng À, Chậm Một Chút! của Lăng Nhất Cảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 184

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.