Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Muốn khóc thì cứ khóc đi

Phiên bản Dịch · 772 chữ

Lời nói của người đàn ông như một con dao sắc nhọn, từng nhát từng nhát đâm vào cô, khiến cô mình đầy thương tích. Quả thật, trong cuộc hôn nhân này, cô sớm đã bị tổn thương rồi, bị vô số ánh mắt khinh thường rồi,… mà Cố Thiệu Khuynh vẫn cứ là Cố Thiệu Khuynh ngày trước, thậm chí còn phóng khoáng hơn trước khi cưới.

Đây chính là nỗi bi thương của phụ nữ, ý nghĩa hôn nhân đối với phụ nữ rốt cuộc là gì? Lâm Hoàn Nhĩ bỗng thấy thật mơ hồ.

Thấy người phụ nữ trầm lặng, người đàn ông càng thêm đắc ý. Anh ta giơ tay lấy bản thoả thuận ly hôn trên bàn xé vụn từng mảnh, vứt vào mặt Lâm Hoàn Nhĩ.

Lâm Hoàn Nhĩ nhắm mắt, những mảnh giấy rơi lả tả xuống đất, cả tâm cô cũng như bị giẫm nát.

Dương Vy Vy đứng một bên, hận đến nghiến răng nghiến lợi, ánh mặt lộ vẻ không cam chịu. Nhưng cô ta che dấu đi rất giỏi, đỡ lấy thân thể xụi lơ của mình, bước lên trước quàng lấy cánh tay Cố Thiệu Khuynh:

-Cố tổng, anh đừng tức giận…

Lâm Hoàn Nhĩ lạnh nhạt, Dương Vy Vy này thật nhanh biết gió chiều nào xoay chiều ấy.

-Hôm nay tôi sẽ sắp xếp lại công việc về việc làm giám đốc, ai thích thì làm, dù sao tôi cũng không muốn làm. Đơn từ chức tôi sẽ gửi qua mail cho anh, như vậy đi, tôi có việc đi trước

Lâm Hoàn Nhĩ nói xong liền quay người rời khỏi phòng làm việc.

-Đứng lại!

Giọng nói Cố Thiệu Khuynh cất lên.

Bước chân Lâm Hoàn Nhĩ ngưng lại, quay đầu:

-Xin hỏi Cố tổng còn có việc gì?

Ngữ khí lạnh nhạt của cô như chưa từng xảy ra chuyện gì, lúc nhìn người đàn ông, ánh mắt cô tràn đầy sự khinh thường dường như không còn lưu lại chút tình cảm nào với anh ta nữa.

Cứ cho là anh ta vụng trộm yêu đương, cô cũng không để tâm.

Rõ ràng thái độ như vậy khiến anh ta không vui:

-Lâm Hoàn Nhĩ, cô muốn từ chức thì liền từ chức sao? Tôi đã đồng ý chưa?

Trong mắt Cố Thiệu Khuynh, mọi việc đều do anh ta nắm giữ! Anh nói bỏ thì bỏ, anh muốn giữ người, thì có muốn đi cũng không thể đi.

Lâm Hoàn Nhĩ khinh bỉ:

-Anh tưởng rằng anh muốn giữ tôi lại thì có thể giữ sao? Cố Thiệu Khuynh, đừng xem trọng bản thân mình quá! Anh không ngăn nổi tôi đâu, có thể xin toà án li hôn trong hai năm, dù gì tôi cũng đã lãng phí hai năm, đợi thêm hai năm cũng chẳng thành vấn đề.

-Lâm Hoàn Nhĩ, cô cứ thử xem!

Người đàn ông cười tàn nhẫn, giọng nói càng lộ rõ vẻ tự tin.

Cô muốn ly hôn, chỉ cần anh không đồng ý, cô mãi mãi đừng nghĩ tới việc thoát được.

Lâm Hoàn Nhĩ không đáp lời, trực tiếp rời khỏi nơi khiến cô nghẹt thở này.

Chất lỏng trên bàn, mặt đất bừa bộn, đôi nam nữ đang quấn lấy nhau, còn có cả tâm can đã chết của Lâm Hoàn Nhĩ… Đều ở phòng làm việc này, hai năm qua của cô… biến thành dấu chấm hết.

-----------

Quán bar.

Lâm Hoàn Nhĩ bỗng tu một ly rượu mạnh, nuốt ực xuống. Chau mày lại, đầu óc mơ mơ hồ hồ.

Cô đã không nhớ cô uống bao nhiêu ly rồi, tửu lượng của cô thật sự còn khá tốt. Chỉ là hôm nay uống nhanh, lại còn nhiều hơn mọi khi vì vậy có chút đứng không vững.

Người bạn thân Mễ Á ngồi bên cạnh, Mễ Á biết Lâm Hoàn Nhĩ rất ít khi tới những nơi như thế này. Lần này là trong lòng có áp lực mới tới đây, vì vậy cô cũng không nói gì, cứ yên lặng ngồi đó, cô ấy muốn uống rượu… cô uống cùng.

Lâm Hoàn Nhĩ gục xuống bàn, đôi mắt sưng đỏ. Đã bao lần cô kìm nén nước mắt, vào lúc này, có hơi cồn Lâm Hoàn Nhĩ thật sự không kìm nén được nữa, cuối cùng cũng bật khóc.

Mễ Á khẽ thở dài, cầm lấy khăn giấy nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô

-Muốn khóc thì cứ khóc đi…

--------

Dịch: Chi Chi

Proof - read: Mưa

Team: Con rơi

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 09/04/18

Bạn đang đọc Sủng Hôn Triền Miên: Chồng À, Chậm Một Chút! của Lăng Nhất Cảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 138

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.