Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mặc kệ cho bất kỳ ai thao túng

Phiên bản Dịch · 857 chữ

Chỉ có trời mới biết, lúc Lâm Hoàn Nhĩ nói ra những lời này tim đập rất nhanh, trong lòng cũng có nhiều khủng hoảng hơn. Nhưng trên mặt chỉ có thể gắng gượng che giấu.

Người đàn ông từ nãy đến giờ vẫn giữ tư thế nằm đè trên người cô. Lâm Hoàn Nhĩ nằm ở dưới tỏ vẻ hết sức bình tĩnh để cố giấu đi sự hoảng hốt trong đôi mắt.

Thân thể anh rất cao to, làm cho cô nằm bên dưới tim cũng đập loạn nhịp.

Lâm Hoàn Nhĩ không thể phủ nhận người đàn ông này rất mê người. Nếu không phải cô đã kết hôn được hai năm, nếu như cô vẫn còn là thiếu nữ mới biết yêu; hoặc là không có Cố Thiệu Khuynh. Khi cô gặp được người đàn ông như Lãnh Hách Thành, tất nhiên cũng sẽ không cách nào làm chủ được.

-Lâm Hoàn Nhĩ… không ngờ em lại giả dối như vậy!

Người đàn ông nói ra những lời này không có chút tức giận, ngược lại còn nở một nụ cười tươi giống như mới phát hiện ra được thứ gì đó mới mẻ, lại có chút thoải mái.

Cô gái này, không giống như trước kia nữa… Trong lòng Lãnh Hách Thành thầm nghĩ.

Lâm Hoàn Nhĩ của năm đó, tâm tư dường như không có kín đáo như vậy, vô tư hồn nhiên…

Cô ấy lúc đó, chính là một cô bé chỉ biết lặng lẽ trốn ở góc phòng khóc nhè. Bị bắt nạt cũng chẳng thèm lên tiếng.

Anh cảm thấy cô bé năm đó chẳng khác gì bùn nhão không bám tường. Nhưng nhiều năm không gặp như vậy, cô đã hoàn toàn lột xác rồi.

Còn Lâm Hoàn Nhĩ cảm thấy người đàn ông này rất kỳ quái, cô khẽ nhíu mày nói:

-Lãnh tổng, nếu như anh đã nghĩ kỹ những lời tôi nói rồi thì mời anh đứng dậy cho! Anh cứ đè lên tôi như vậy, không được hay cho lắm!

-Không hay?

Người đàn ông khẽ cười. Rồi đột nhiên cởi đồ của cô ra, theo khe hở luồn tay vào, nắm chặt khối mềm mại trên ngực của cô.

Cả người Lâm Hoàn Nhĩ như bị điện giựt, mở to mắt nhìn anh rồi khuôn mặt dần dần đỏ ửng lên.

Bàn tay người đàn ông vẫn không biết ngượng mà không ngừng xoa nắn chỗ đó. Cô cắn răng xấu hổ, giận dữ; theo bản năng vươn tay muốn đẩy anh ta ra, thanh âm có chút tức giận nói:

-Anh muốn làm gì?

-Lâm Hoàn Nhĩ…

Thanh âm của người đàn ông truyền đến xen lẫn trầm thấp với mê hoặc:

-Tôi nói cho em biết… cho dù tôi có đụng chạm thân thể em như thế nào, cũng không có gì là không thỏa đáng cả! Em không có tư cách ra điều kiện với tôi, cũng càng không có tư cách để đàm phán với tôi!

Thanh âm của Lãnh Hách Thành trở nên nghiêm túc hơn, bình tĩnh ưu nhã. Không giận không ra uy nhưng vẫn không cách nào làm người ta phản bác được.

Trong lòng Lâm Hoàn Nhĩ cảm thấy trở nên lạnh lẽo hơn, càng thấy xấu hổ và giận dữ.

Sự lộ liễu của người đàn ông này làm cô vô cùng xấu hổ!

Lẽ nào hôm nay cô thật sự không thể chạy thoát sao?

Con người trong giờ khắc nguy hiểm, cái gì có thể nói đều nói ra hết; chuyện gì cũng có thể làm được, cũng giống như cô lúc gặp nguy hiểm. Tình nguyện cùng người đàn ông này trao đổi điều kiện, làm tình nhân của anh ta chỉ cần người đàn ông này có thể cứu cô.

Nhưng bây giờ an toàn rồi. Cô lại do dự, lại từ chối thậm chí còn muốn thay đổi ý định.

Lâm Hoàn Nhĩ thầm trút tiếng thở dài, có chút ảo não. Tự mình đẩy mình đến hoàn cảnh này!

Cô nhắm mắt lại, buông lỏng cả cơ thể. Không cứng đơ, không chống cự lại người đàn ông này. Tay đặt trên bả vai của anh ta cũng buông xuống, toàn thân vô lực; đôi mắt mở to trống rỗng không còn sự tức giận nào trong đôi mắt cô cũng không có chút tia cảm tình nào.

Thôi vậy, cứ để như vậy đi. Cuộc đời của cô coi như cũng đã nát bét rồi! Hôn nhân của cô, tình yêu của cô đều như vậy cả! Thậm chí khi cô gặp nguy hiểm trước mắt, chồng của cô… Rõ ràng biết cô bị bắt cóc, vậy mà vẫn nói ra những lời đó… Thậm chí còn để cho bọn bắt cóc muốn làm gì cô thì làm.

Vào giây phút đó tâm cô đã chết rồi! Hoàn toàn chết rồi! Một trái tim đã chết, thì chỉ biết mặc kệ cho kẻ khác thao túng, cũng đâu khác gì nhau đâu?!

------

Dịch: Mưa

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 06/03/18

Bạn đang đọc Sủng Hôn Triền Miên: Chồng À, Chậm Một Chút! của Lăng Nhất Cảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 160

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.