Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2

Tiểu thuyết gốc · 1435 chữ

“Này cậu mau đi theo tôi.”

Chiều hôm ấy, khi mà đồng hồ điểm 6 giờ tối, khi tất cả đã sẵn sàng để kết thúc một ngày làm việc thì từ bàn bên cạnh, cô đồng nghiệp lạnh lùng kia sắp xếp lại hồ sơ và dẫn Hoàng Duy đi cùng cô ta đến một nơi nào đó bên trong công ty MN.

“Dạ, chị đợi em một lát.” - Duy đáp lại với sự hối hả.

Sắp xếp lại hồ sơ trên bàn làm việc, Duy theo chân cô gái ấy đến kho hàng của bộ phận sản xuất để tiến hành kiểm tra và ghi chép lại các số liệu cần thiết cho việc tổng hợp hàng tồn kho để báo cáo trong cuộc họp vào sáng ngày mai.

Gần cả một ngày tiếp xúc nhưng Duy vẫn phần nào cảm nhận được sự lạnh lùng của cô gái kia với mình toát ra từ ánh mắt, cử chỉ và cả lời nói của cô ta đối với mình nên bản thân anh cũng chẳng dám ngỏ lời để bắt chuyện mà chỉ chăm chăm vào công việc của mình.

“Này sao không nhanh đi, sao còn đứng đó, có biết mấy giờ rồi không?” - cô gái kia quát lớn khiến cho Duy giật mình và những ánh mắt hiếu kì đang hướng về phía cậu.

“Dạ, em đến ngay đây.” - Duy bây giờ có chút xấu hổ, cúi gằm mình bước thật nhanh về phía cô ta.

“Thứ người có người chống lưng như cậu, chả biết vào đây để làm gì.”

Và lúc này, Duy mới nhận ra được vì sao cô gái kia lại có thành kiến với mình nhiều đến như vậy. Phải chăng người dẫn cậu đến nhận việc không phải là người của phòng nhân sự mà chính là trợ lí Kiên của chú mình.

Bất chấp sự chỉ trích ấy đến từ người hướng dẫn của mình, Duy chẳng giận dỗi hay phản ứng thái quá của mình mà vẫn giữ sự bình tĩnh vì anh biết rằng cô gái kia đang có sự hiểu lầm về mình và việc mình cần làm bây giờ là giải thích cho cô gái ấy hiểu chứ không phải cố gắng làm lớn chuyện để giải quyết sự hiểu lầm ấy.

“Dạ, dường như chị hiểu lầm về em thì phải. Em vào đây không phải dựa vào mối quan hệ với bất kì ai cả.”

“Vậy cậu biết người đàn ông sáng nay đưa cậu đến nhận việc là ai không?”

Hoàng Duy không biết trợ lí Kiên thực sự là ai, anh chỉ biết người đó là trợ lí của chú Tư mà thôi, có nghĩa là Duy hoàn toàn không biết chú Tư đang đảm nhận chức vụ gì bên trong công ty MN này.

“Ông ta là ai?”

“Xem kìa, xem kìa, cậu cứ diễn tiếp đi. Không biết ai mà cậu dám theo ông ta vào đây cơ á.”

“Thực sự em không biết ông ta là ai? Chỉ là…”

“Cậu không cần giải thích nữa đâu, mau làm việc của mình đi.”

Không để cho Duy có thời gian giải thích về cuộc gặp tình cờ của mình với chú Tư, cô gái kia đã cắt ngang ngay khi vừa đặt chân đến cửa nhà kho của phòng sản xuất và lần này Duy cảm nhận được sự khó chịu thể hiện ra trên gương mặt của cô gái này.

Phòng sản xuất là một bộ phận có số lượng hàng hóa thuộc nhiều nhất của cả công ty MN và tuần nào vào thứ sáu đều phải thống kê và tổng hợp lại cho cuộc họp diễn ra vào sáng mai của trưởng phòng với cấp trên.

“Khánh Hà đến đấy à? Chà, nay có thêm lính mới à?”

Khánh Hà - cô gái khó chịu với sự xuất hiện của Hoàng Duy, khẽ gật đầu với câu hỏi thăm của bác bảo vệ nhà kho rồi bước vào bên trong nhà kho, Hoàng Duy đi theo và vô tình nghe được câu nói sau đó của bác bảo vệ.

“Con bé này hôm nay sao lại vậy nhỉ? Ngày thường vui vẻ lắm mà, tội nghiệp, chắc công việc áp lực quá.”

Công việc áp lực hay là do sự xuất hiện của mình khiến cho Khánh Hà cảm thấy khó chịu như vậy. Tạm gác chuyện đó sang một bên, Hoàng Duy bắt tay vào việc kiểm kê số lượng hàng hóa bên trong nhà kho.

Và với sự nhanh nhẹn của mình, chẳng mấy chốc Hoàng Duy đã cùng với cô gái kia hoàn thành xong công việc kiểm kê của mình một cách nhanh chóng. Nhưng vẫn còn số lượng hàng phía bên trong một góc của căn nhà kho, số hàng mà công ty MN mới nhập vào sáng nay cũng phải được kiểm kê.

“Chị Khánh Hà, hay là chị về trước đi, tôi sẽ kiểm kê số lượng hàng này và tổng hợp nó vì dù sao trời cũng đã tối rồi.”

“Được, cậu cứ làm đi, tôi về phòng đợi cậu để tổng hợp số liệu, mấy tên công tử bột như cậu phải để cho lăn xả như này thì mới mau thành người được.”

Nói tới đây, chẳng đợi Hoàng Duy phản ứng, Khánh Hà dúi sắp tài liệu vào cậu rồi nhanh chóng rời khỏi căn nhà kho. Hoàng Duy chỉ biết thở dài, vươn vai rồi sẵn sàng cho công việc của mình.

“Chả hiểu sao lại nghĩ mình là công tử bột. Có công tử bột nào da đen thui, chân đầy phèn như mình không có chứ. Haizzz.”

Nhưng số lượng hàng hóa bên trong này là nhiều hơn so với tưởng tượng của cậu, vừa kiểm kê, vừa ghi các thông số khiến cho Hoàng Duy tốn khá nhiều thời gian mới có thể hoàn thành công việc của mình.

“Cuối cùng cũng xong, chưa gù cũng đã 8 giờ tối. Đói bụng quá.”

Ghé đến căn tin của công ty trên đường trở về, Hoàng Duy mua vội một tô mì ăn liền rồi trở về phòng sản xuất để hoàn tất công việc của mình. Vừa đi mùi thơm từ tô mì ăn liền khiến cho bụng cậu muốn sôi sùng sục lên vì đói và bây giờ cậu chỉ muốn thật nhanh trở về phòng làm việc và thưởng thức tô mì nóng hổi ấy mà thôi.

“Mọi người đã về hết rồi. Chẳng còn ai bên trong công ty nữa.”

Công ty MN bây giờ chẳng còn ai ở tầng làm việc của phòng sản xuất, tất cả đều đã tan ca và trở về nhà nên cả hàng lang bây giờ chỉ còn là một bóng tối bao trùm, chỉ còn ánh đèn phát ra từ phòng sản xuất mà thôi.

“Không lẽ chị ta vẫn còn ngồi đó đợi hay sao?”

Quá đúng như vậy, Khánh Hà vẫn đang ở bên trong phòng sản xuất nhưng không phải là đang làm việc mà là chờ Hoàng Duy trở về đến mức gục trên bàn và thiếp đi từ lúc nào không hay.

Hoàng Duy nhẹ nhàng bước về phía bàn làm việc của mình, vì máy lạnh bây giờ cũng đang phả ra mỗi lúc một lạnh nên Hoàng Duy khẽ lấy chiếc áo khoác của mình và choàng lên người của Khánh Hà và tránh làm cô tỉnh giấc.

“Cậu về rồi đó à. Sao mà…”

Và thứ đã đánh thức Khánh Hà lại chính là mùi thơm tỏa ra từ tô mì ăn liền của Hoàng Duy và với người chưa ăn gì như cô thì mùi thơm ấy là điều mà cô chẳng thể nào cưỡng lại được.

“Dạ. chị nghỉ ngơi tiếp đi, số liệu này để em nhập giúp cho.”

“Cũng được, nhưng mà tô mì này…”

“Dạ, chị cứ ăn đi.”

Hoàng Duy đẩy tô mì còn nóng hổi sang cho Khánh Hà, còn mình thì bắt đầu “chiến đấu” với đống số liệu mà mình mới kiểm kê được từ nhà kho. Tiếng xì xụp và mùi thơm phát ra từ bát mì khiến bản thân Hoàng Duy thấy đói bụng.

“Này, ăn cùng đi.”

Và khoảnh khắc cả hai cùng ăn bát mì ấy cũng là lúc sợi dây liên kết của cả hai cũng dần dần được hình thành và cũng là thời khắc đánh dấu sự thay đổi bên trong con người của Khánh Hà với sự xuất hiện của Hoàng Duy.

Bạn đang đọc Sự Trở Về Của Kẻ Tử Tù sáng tác bởi huynhu1007

Truyện Sự Trở Về Của Kẻ Tử Tù tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhu1007
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.