Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Haizz, tình cảm tan vỡ (2)

Phiên bản Dịch · 1449 chữ

Chương 219: Haizz, tình cảm tan vỡ (2)

Sau khi bận rộn nửa ngày, đôi sư huynh muội đứng trước nhà cỏ của sư phụ.

Lý Trường Thọ cất cao giọng nói:

"Sư phụ, thi đấu trong môn phái vẫn còn một năm nữa, người có muốn chỉ điểm cho chúng con một chút đấu pháp không?"

Trong nhà cỏ không hề có sự đáp lại.

Thế là, Lam Linh Nga ở bên cạnh khẽ ho hai tiếng, giữ cuống họng hô to:

"A ——

Sư huynh, huynh đừng như vậy mà!

Chúng ta phải nhận được sự đồng ý của sư phụ, không thể làm như vậy được!"

"Này! Nghịch đồ ngừng tay lại!

Các ngươi làm như vậy sẽ làm người khác chế nhạo, đầu tiên đi vào Bách Phàm điện ghi lại!"

Ầm, cửa nhà cỏ lập tức bị đá văng, Tề Nguyên lão đạo giơ phất trần, mang theo một chút cảm ngộ đạo vận còn lưu lại, trực tiếp vọt ra ngoài.

Nhưng khi thấy hai vị đệ tử đang đứng trước mặt, lão đạo này lập tức cười khổ, mắng:

"Chuyện như vậy cũng có thể lấy ra vui đùa? Thật mất mặt!"

"Hì hì." Linh Nga vội vàng làm một mặt quỷ, "Sư phụ! Mau tới đây nếm thử xem, con và sư huynh hùn vốn, không phải hai chúng con liên thủ, làm cả bàn thức ăn ngon!"

Lý Trường Thọ cũng cười nói: "Còn có hai bình rượu ngon mà đệ tử ủ chế mới đây."

Tề Nguyên lão đạo thấp giọng thở dài, lộ vẻ mặt chán nản, ánh mắt nhìn chăm chú về phía xa xa, mái tóc dài xám trắng tung bay.

"Tâm vi sư dã chết, quãng đời còn lại bầu bạn với nước.

Thức ăn ngon rượu ngon, người trẻ tuổi như các ngươi cứ từ từ thưởng thức đi... Haizz, Trường Thọ à, gần đây sư phụ đã nghĩ thông suốt một đạo lý."

"Sư phụ người cứ nói đi." Lý Trường Thọ nghiêm túc lắng nghe.

Tề Nguyên nói: "Trân trọng người trước mắt, đừng nói chuyện sau này. Phong vân biến đổi khó lường, ai có thể nói là phúc hay họa?"

Linh Nga ở bên cạnh khẽ chớp mắt, há miệng nhìn lén sư huynh một chút, khuôn mặt có chút phiếm hồng.

Nàng cũng là người yêu thích vẻ bề ngoài.

Lý Trường Thọ cười nói: "Đệ tử ghi nhớ, sư phụ người cứ yên tâm, con nhất định sẽ cẩn thận bảo vệ sư muội chu toàn."

"Vậy thì tốt." Tề Nguyên khoát tay, "Bản lãnh của ngươi còn lớn hơn ta, trong cuộc thi đấu trong môn phái, ngươi và Linh Nga cứ tự mình quyết định là được.

Sư phụ tiếp tục bế quan tu hành, sớm ngày thấu hiểu cảnh giới Chân Tiên, đi đi làm chuyện lúc trước đã nói.

Về sau quãng đời còn lại, sư phụ sẽ ngóng trông hai người các ngươi thật tốt."

Nói xong, Tề Nguyên lão đạo quay người trở về nhà cỏ, bóng lưng có vẻ hơi đìu hiu, hình như xung quanh bay bổng một tiếng ca...

【Bông tuyết bồng bềnh, gió bấc rền vang...】

Một tiếng cọt kẹt, cửa gỗ nhà cỏ được đóng lại, trận pháp mở ra một lần nữa.

Lý Trường Thọ và Linh Nga liếc nhìn nhau, hai người đều mang vẻ mặt lo lắng.

Linh Nga thấp giọng hỏi: "Sư huynh, phải làm sao bây giờ?"

Lý Trường Thọ ngoài lắc đầu, đáy lòng vẫn có chút may mắn.

Sư bá đối với sư phụ mà nói, không chỉ là tình kiếp, còn là tâm kết, càng là chấp niệm.

Cũng may lúc trước hắn lựa chọn không nói tình hình thực tế cho sư phụ nghe, nếu không thì với tâm trạng hiện tại của sư phụ, đoán chừng chính là 【 treo cổ trên cành cây rồi】...

"Chậc, khó khăn rồi." Đáy lòng Lý Trường Thọ hơi ngẫm nghĩ, tạm thời chưa có kế sách nào tốt.

Linh Nga cảm khái nói: "Một chữ tình này, thật đúng là ma nhân."

"Không." Lý Trường Thọ lắc đầu, bình tĩnh nói, "Nhũng gì bây giờ muội thấy, chưa chắc đã giống như vậy.

Ma nhân nhất không phải chữ tình này, mà ma nhân nhất chính là một thứ gì đó to lớn âm thầm làm loạn...

Thôi, không nói nhiều vấn đề này nữa.

Đợi sau khi tu vi muội cao hơn chút ít, tiếp xúc với Vô Vi kinh sẽ biết."

Linh Nga chớp chớp mắt, không hiểu rõ cho lắm.

Lý Trường Thọ vung tay lên, "Không được lãng phí đồ ăn, muội làm nhiều món ăn như vậy, ta đi Phá Thiên phong mời tiểu sư thúc và vợ chồng Tửu Ô sư bá, muội dọn đồ ăn qua bên phòng đan đi."

"Vâng!" Linh Nga ngoan ngoãn đáp ứng.

"Thuận tiện nấu thêm hai con cá, chuẩn bị một hộp cơm, lát nữa ta phải đi tới chỗ Vạn Lâm Quân trưởng lão để thăm hỏi."

"Nữ đầu bếp trong Tiểu Quỳnh phong đang đợi phân công!"

"Còn nói nữ đầu bếp, đến tạp dề cũng không biết là vật gì."

Lý Trường Thọ đưa tay vuốt đầu Linh Nga, cưỡi mây bay lên độ cao chuyên dụng, chậm rãi bay tới Phá Thiên phong.

Còn Linh Nga thì tiếp tục suy nghĩ, làm thế nào để giúp sư phụ ra khỏi tâm cảnh trước mắt, đi tới bếp lò bên hồ tiếp tục bận rộn...

Làm thế nào mới có thể giúp được sư phụ?

Linh Nga nhớ tới ký ức trong núi của mình một chút, đáy lòng đều là bóng dáng của sư huynh, không có giá trị tham khảo nào về chuyện này.

Lại nhớ tới tình hình trong nhà ở thế tục một chút, ngược lại chỉ mơ hồ nhớ rõ khi còn bé, cuộc thảo luận nào đó của mẫu thân mình và Nhị mẫu.

Lần kia, là một vị thúc thúc làm tướng quân của nhà mình bị mất vợ, vô cùng đau khổ...

Sau đó mẫu thân và Nhị mẫu đã giới thiệu cho ông ấy một vị cô nương xinh đẹp, chưa tới hai tháng... Vị thúc thúc kia lại làm một buổi tiệc cưới.

Mặc dù ý nghĩa giáo dục câu chuyện này nằm ở chỗ —— “Nam nhân đều hoa tâm đại củ cải có mới nới cũ, nhất định phải giám sát chặt chẽ bọn họ mới được”.

Nhưng phương pháp này, cũng có thể tham khảo được nha.

Linh Nga chớp chớp mắt, bắt đầu cẩn thận suy nghĩ, chuẩn bị lát nữa đề xuất cho sư huynh.

Chính nàng cũng không dám sắp xếp lộn xộn những thứ này, cũng không muốn bị phạt chép mấy ngàn lần Ổn Tự kinh.

...

Phá Thiên phong.

Lý Trường Thọ một đường bay đến nơi ở của người bên Tửu chữ Cửu tiên, còn chưa cưỡi mây đáp xuống đã thấy một vở kịch.

Không chỉ có hắn, mấy vị đệ tử tạp dịch, Tửu Cửu tiểu sư thúc và mấy vị tiên nhân Tửu chữ xuất hiện trong cuộc đại chiến Độ Tiên môn cũng có mặt ở đây, đang lén lút nhìn trộm lầu nhỏ của Tửu Ô sư bá...

Vừa nghe...

"Nếu trong lòng ngươi có người khác thì cứ nói! Tửu Thi ta sẽ không quấn lấy ngươi!"

Sau đó liền thấy Tửu Thi bay ra khỏi lầu các, che miệng vội vã bay ra ngoài.

Đầu tiên Lý Trường Thọ ngẩn ra, sau đó chính là cười khổ.

Chậc, trước đó bởi vì nghe chuyện của Hoàn Giang Vũ sư bá, rồi vội vàng theo dõi Tiên Lâm phong, chưa đưa cho Tửu Ô sư bá rượu Độc Long.

Lúc ấy cân nhắc chính là, cách phối chế rượu Độc Long đã sớm đưa cho Tửu Ô và Tửu Thi rồi, không nghĩ tới vẫn xảy ra chút vấn đề...

Lý Trường Thọ trực tiếp đáp xuống trước lầu các của Tửu Ô sư bá, nói một câu: "Đệ tử Trường Thọ, có việc bái kiến Tửu Ô sư bá."

"Trường Thọ à." Bên trong truyền đến tiếng thở dài, "Vào đi."

Lý Trường Thọ cất bước đi vào trong, vào cửa đã nhìn thấy trên mặt đất ném đồ vật lung tung, Tửu Ô sư bá mở trận pháp xung quanh lầu các.

"Chuyện gì vậy?"

Lý Trường Thọ nhỏ giọng hỏi: "Sư bá, đây là thế nào?"

Tửu Ô ngồi bên cạnh, một tay nâng trán, chậm rãi thở ra một hơi...

"Haizz, tình cảm tan vỡ."

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 179

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.