Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kẻ liều mạng gặp kẻ điên

Tiểu thuyết gốc · 3086 chữ

Nhìn thấy Trần Phi chạy xuống tầng hầm tòa nhà, con quái vật hơi đảo tia mắt lạnh nhạt về chỗ bọn Mạnh Quân như cân nhắc xem nên dành sự “ưu ái” cho bên nào. Rất nhanh, nó dứt khoát vứt nhóm kia sang một bên, lao thẳng theo hướng Trần Phi vừa khuất dạng. Trần Phi dám cả gan chọc giận nó, nó nhất định phải nhai tươi nuốt sống hắn.

Phát giác thây ma tiến hóa bỏ qua cho mình, đa phần mọi người đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nãy giờ cứ lo bị nó tấn công. Với đẳng cấp mọi người hiện giờ mà đối đầu con quái vật đáng sợ kia thì chắc chắn sẽ toi mạng chỉ trong một đòn. Sau một buổi chém giết thây ma luyện cấp, vốn dĩ trước đó tất cả đang vô cùng tự tin, song sự xuất hiện của nó liền giáng cho họ một đòn tâm lý chí mạng, chợt nhận ra mình vẫn còn vô cùng nhỏ yếu, vẫn phải tiếp tục chật vật trốn tránh để giữ được sinh mạng trong thời cuộc quá hỗn loạn này.

Ngó theo hướng Trần Phi và con quái vật vừa đi vào, Mạnh Quân quát lớn, bất chấp hắn có nghe được hay không:

- Tôi đưa mọi người đi trước, cậu cố gắng cắt đuôi nó rồi sớm đuổi theo nhé. Bọn tôi sẽ chờ.

Đoạn gã quay sang nói với cả nhóm:

- Mau tìm thêm một chiếc xe rồi chạy khỏi đây thôi. Nhanh, kẻo thây ma kia quay lại!

Chiếc xe 16 chỗ đã bị quái vật đâm thủng nắp capo phá hỏng, Lương Nhật vội vàng chạy tới đám ô tô hỗn độn trên đường phố, cố tìm một chiếc còn tốt và có nhiều xăng.

Trong khi đó, Mạnh Quân cầm tay Gia Mỹ leo lên chiếc xe bảy chỗ, nàng hơi ngần ngừ nhưng bị gã lôi kéo nên ngồi vào ghế lái, Mạnh Quân ngồi xuống ghế bên cạnh.

Thanh Hương, Mai Hùng, Trúc Linh cũng hối hả trèo lên, ngồi phía sau xe.

Nhận thấy đám Nguyễn Huy, Bạch Yến, Tiểu My, Lửng Mật và Thiên Lôi vẫn còn đứng đó chưa chịu lên xe, Mạnh Quân kêu:

- Sao thế? Mọi người khẩn trương lên. Hay sợ không đủ chỗ? Chia ra mà ngồi. Một hoặc hai người lên đây đi, còn lại thì chờ Lương Nhật đánh xe tới.

Nguyễn Huy không giấu được vẻ khinh bỉ hiện rõ trên nét mặt, mà có lẽ gã cũng chả cần phải che giấu, bỗng bật cười:

- Anh đang làm gì thế? Trần Phi đang gặp nguy hiểm trong kia kìa, anh không lo vào hỗ trợ cậu ấy mà còn hối thúc mọi người cùng nhau bỏ chạy, là ý gì đây?

Mạnh Quân thoáng ngẩn người, tuy nhiên gã mau chóng lấy lại điềm tĩnh, thản nhiên đáp:

- Cậu hiểu lầm ý tôi rồi. Vừa nãy đâu phải mọi người không tận mắt chứng kiến, Trần Phi không thể hạ được quái vật kia, nhưng nó cũng sẽ không làm gì được cậu ấy đâu. Chúng ta đi theo chỉ tổ vướng tay bận chân, không bằng sớm chạy tới chỗ an toàn rồi ngồi chờ, lát nữa cậu ấy sẽ đuổi theo thôi. Tôi tin Trần Phi vì lo lắng cho an nguy của tất cả mọi người nên mới dẫn dụ con quái vật kia chạy vào trong tầng hầm, chúng ta trì hoãn ở đây không phải đang phụ lòng cậu ấy sao?

Nguyễn Huy cười nhạt:

- Nghe hợp lý lắm. Những lời mị dân này hẳn là thói quen trước kia của anh nhỉ? Tôi đương nhiên hiểu Trần Phi có ý đó, nhưng tôi càng tin chắc cậu ấy đang rất cần sự giúp đỡ từ anh, người duy nhất ở đây có đủ năng lực. Nếu phải chạy, bọn tôi sẽ chạy, còn anh nhất định phải ở lại trợ giúp cậu ấy thoát khỏi nguy hiểm, chứ không phải là người đầu tiên hối thúc bạn gái cùng mình leo lên xe.

Mắt Mạnh Quân hơi nheo lại, giống như đang chịu đả kích từ những lời nói quá thẳng thắn không chút nể nang của Nguyễn Huy.

Gia Mỹ ngồi cạnh khẽ bóp bàn tay gã, cứ sợ bạn trai sẽ nổi giận. Thế nhưng, khác với nàng và những người khác lo ngại, Mạnh Quân bỗng đứng dậy, nhảy khỏi xe:

- Cậu nói đúng. Xin lỗi, do tôi sợ mọi người di chuyển lại chạm trán mấy con quái vật khác sẽ nguy hiểm nên mới muốn đi cùng. Được rồi, tất cả mau lên xe rời đi, còn tôi sẽ vào trong đó xem tình hình Trần Phi thế nào.

Dứt lời, Mạnh Quân hơi vẫy tay chào Gia Mỹ rồi phóng nhanh vào trong tầng hầm tòa nhà, để lại sau lưng không ít ánh mắt ngơ ngác.

Nguyễn Huy lừ mắt ngó theo. Hành động của Mạnh Quân nằm ngoài suy đoán của gã, bắt đầu cảm thấy tên thiếu tá cảnh sát này khó chơi hơn mình nghĩ. Vừa rồi chỉ là tức giận muốn xả một bụng tức khí thay cho Trần Phi, không ngờ Mạnh Quân lại quay ngoắt thái độ nhanh như vậy, cũng chẳng biết gã ta có âm mưu gì.

Nguyễn Huy đương nhiên rất lo cho Trần Phi, nhưng lý trí sáng suốt của gã lại đang nhắc gã phải hành động thật đúng đắn vì đại cuộc, không nên lãng phí cơ hội được Trần Phi tạo ra. Vậy nên, gã nói với cả nhóm khi thấy Lương Nhật đã tìm được một chiếc xe 16 chỗ khác và đang chạy tới:

- Đi thôi. Chúng ta nán lại đây không giúp ích được gì, chẳng may con khốn kia quay ngược trở ra thì toi hết. Cả nhóm chia ra hai xe mà ngồi.

Tám người nhanh chóng nhảy lên hai chiếc xe. Trong đó, Bạch Yến và Tiểu My dù lo lắng cho Trần Phi nhưng cũng rất thức thời hiểu chuyện, yên lặng cùng mọi người rời khỏi nơi này, chỉ hi vọng hắn sẽ sớm an toàn tìm đến.

Trần Phi không hề hay biết những gì xảy ra ngoài kia, lúc này hắn đang cắm đầu cắm cổ chạy như bay vào trong tầng hầm tòa nhà, vừa chạy vào đảo hai mắt nhìn khắp xung quanh, cố tìm biện pháp cắt đuôi con quái vật đang đuổi rát phía sau.

Cảnh tượng giống hệt đợt hắn bị thây ma tiến hóa bậc 1 truy đuổi trong trường đại học Hàm Nghi, chỉ khác một điều, đây là thây ma tiến hóa bậc 2 mạnh hơn gấp bội. Một điều bất lợi khác là con quái vật vẫn còn rất sung sức, trong khi hắn đã tiêu hao khá nhiều năng lượng sau mấy lượt giao thủ cùng nó.

Có lẽ vẫn phải dùng biện pháp cũ thôi.

Trông thấy lối vào thang bộ xuất hiện phía trước, Trần Phi lập tức chạy đến, nhanh chân phóng thẳng lên. Sau lưng hắn, những âm thanh ồn ào do thây ma kia gây ra liên hồi dội đến. Con khốn này vô cùng bạo lực, mọi chướng ngại vật ngáng đường đều bị nó vung móng vuốt dọn sạch, chẳng buồn né tránh chút nào.

Sau đợt thử lửa chóng vánh vừa rồi, biết mình chưa đủ trình độ đối kháng thây ma tiến hóa bậc 2, hiện giờ trong đầu Trần Phi chỉ có một ý nghĩ là tìm cách chạy thoát khỏi nó, chẳng hề muốn dây dưa thêm nữa. Hai thứ ỷ trượng nhất của hắn là thanh Katana sắc bén và khẩu AK đều đã lấy ra dùng cả rồi, chẳng làm gì được thây ma, trừ phi đánh trúng phần đầu yếu nhược của nó, nhưng việc đó còn khó hơn lên trời. Đây cũng chính là lý do vì sao từ khi chui vào tòa nhà này, Trần Phi tuyệt nhiên chỉ cắm đầu chạy và chạy, không buồn lấy súng ra rung cây dọa khỉ, chỉ tổ phí mớ đạn dược quý giá.

Thế nhưng không phải hắn muốn chạy là thoát, so tốc độ hắn vẫn còn kém thây ma tiến hóa bậc 2 không ít. Mặc dù đã khẩn trương chạy trước một đoạn, song chỉ chốc lát sau nó đã bám tới gần, chỉ còn cách hắn tầm chục bậc thang.

Chết tiệt!

Con quái vật này quá nhanh, nhanh tới mức đáng sợ, cứ tiếp tục chạy thế này không phải cách hay.

Trần Phi lạng người qua chiếu nghỉ giữa cầu thang, bàn tay trái vươn ra phóng một chùm lưới nhện kín đáo giăng ngay khúc quanh, không hề chậm trễ chạy tiếp lên phía trên.

- Grào!!!

Phía sau có tiếng thây ma gầm lên giận dữ, có lẽ vừa dính phải lưới nhện do hắn giăng bẫy.

Trần Phi thở ra, tạm đỡ lo được một chút, bất quá hai chân hắn vẫn duy trì tốc độ chạy lên cực nhanh. Lưới nhện kia cùng lắm chỉ giúp hắn kéo dài thời gian thêm vài giây mà thôi, chả sao, một lưới không đủ thì nhiều lưới sẽ phát huy tác dụng.

Với đẳng cấp Trần Phi lúc này, sử dụng kỹ năng Phun Tơ không mất quá nhiều năng lượng, cứ sau mỗi đoạn chiếu nghỉ hắn lại ném ra một tấm lưới nhện nhằm câu kéo thêm chút đỉnh thời gian để chạy trốn. Tuy nhiên, thây ma kia đã có chút trí tuệ nên không dễ bị lừa, trải qua vài lần dính bẫy, về sau nó chủ động vung móng vuốt chém loạn trước mỗi đoạn cầu thang quanh co.

Lưới nhện bền chắc là thế nhưng bị móng vuốt bén nhọn của nó chém phải lập tức rách toang, dù vậy, hành động múa may quay cuồng ở mỗi đoạn rẽ cũng khiến tốc độ thây ma chậm đi đôi chút, nhờ thế mà Trần Phi sau một lúc chạy điên cuồng cuối cùng vẫn giữ được mạng leo lên tới sân thượng tòa nhà.

Đây là tòa nhà cao đến 10 tầng, cách mặt đất hơn 30 mét. Từ khoảng cách này nếu nhảy xuống mặt đất thì Trần Phi chết chắc, bất kể hiện giờ cơ thể hắn đã cứng cáp ra sao, phòng ngự mạnh cỡ nào cũng không thể chịu nổi lực tác động tới mức đó.

Đương nhiên Trần Phi không điên lao lên đây để tự dồn mình vào đường cùng. Trước khi chui vào tòa nhà này, hắn đã quan sát kỹ địa thế xung quanh, nhận ra sát cạnh còn có một tòa nhà khác chỉ cách vài mét mà thôi, hắn có thể tận dụng điều đó làm phương án trốn chạy thây ma.

Ngay khi lên tới sân thượng, Trần Phi tăng nhanh tốc độ chạy thẳng đến mép tường rồi tung người phóng thẳng qua tầng thượng tòa nhà bên cạnh, cách đó chừng 3 mét.

Vút!

Khoảng cách này đối với Trần Phi hiện giờ quá đơn giản, chỉ cất người một cái liền nhẹ nhàng đáp sang phía bên kia, thậm chí không cần thiết phải lăn người vài vòng để giảm bớt lực va chạm như trước kia.

Hắn vừa đáp xuống, ở đằng sau, thây ma tiến hóa bậc 2 cũng đã xông lên tới nơi. Nó gầm gừ cuồng nộ, hộc tốc lao đến phóng qua chỗ hắn, quyết không để sổng con mồi.

Chính lúc này đây.

Sau khi đáp xuống, Trần Phi không tiếp tục chạy đi mà chọn nán lại, triệu hồi khẩu AK cầm sẵn trên tay. Thời điểm con quái vật nhảy qua, hắn lập tức khai hỏa, băng đạn còn lại bao nhiêu viên đều bắn ra sạch sẽ không giữ lại chút gì.

Tạch tạch tạch tạch tạch tạch!

Đang hùng hục lao qua, thân mình to cộ còn lơ lửng giữa không trung, phát hiện mấy chục đầu đạn như cuồng phong bạo vũ cuộn đến, con quái vật gầm lên một tiếng, cặp móng vuốt gấp rút che kín đầu.

Toàn bộ đạn được Trần Phi bắn ra ở cự li rất gần, vì vậy dễ dàng bắn trúng mục tiêu, va phải móng vuốt cứng chắc và thân mình như thép nguội của nó đều văng loạn ra xa, chẳng gây được chút tổn hại. Bất quá, Trần Phi không hề có hi vọng bắn chết con quái vật, mục đích của hắn khác hoàn toàn.

Soạt!

Nã xong băng đạn, hắn cất khẩu AK vào lại trong nhẫn, triệu hồi thanh Katana ra, súc lực lao tới.

Lực xung kích từ những đầu đạn rất mạnh, bất chấp trọng lượng và tốc độ nhảy qua của con quái vật vô cùng kinh khủng, nhưng dính phải một đống đạn vào người khiến cơ thể nó hơi khựng giữa không trung. Nó đã quá khinh thường đối thủ nên không chút đề phòng, quên béng đi việc nó đang bay trên trời và cách mặt đất tận hơn 30 mét, tràn ngập bất lợi.

Thân hình quái vật chấp chới sắp rơi xuống, nó quẫy mạnh người cố gắng chồm tới, nỗ lực sau cùng giúp nó bám được hai bàn chân với móng vuốt dài sọc xuống tầng thượng bên này, dù chỉ là ngay mép tường chênh vênh.

Trần Phi đã chực sẵn, khoảnh khắc quái vật đáp xuống còn chưa kịp trụ vững thân mình, hắn như cơn lốc lao tới, một chiêu Chớp Giật phóng ra khiến nó tê liệt toàn thân, tiếp theo là một nhát Katana toàn lực chém thẳng vào ngực nó.

Lẽ ra, hắn định chém xuống đầu quái vật, nhân cơ hội nó bệnh xử lý nó luôn, nhưng móng vuốt nó vẫn còn bưng kín phần đầu, đành phải bỏ qua ý định. Đáng tiếc, phạm vi công kích của Chớp Giật quá ngắn, bằng không khi nãy nó còn lơ lửng giữa không trung, ném cho nó một phát Chớp Giật thì mọi thứ sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Keng!

Quái vật đang tê cứng toàn thân, trúng thêm một nhát Katana chém bồi rốt cuộc bị hất văng từ mép tường rơi thẳng xuống mặt đất, miệng nó tê dại tương tự, ngay cả một tiếng gầm lên phát tiết cơn phẫn nộ cũng không thể.

ẦMMMMM!!!

Tiếng động kinh khiếp vang dậy, dù ở cách rất xa, ai cũng có thể nghe thấy.

Con quái vật va mạnh xuống mặt đất từ khoảng cách hơn 30 mét, khoét thành cái hố sâu hoắm trên mặt đường, bụi mù bốc lên dày đặc.

Trần Phi chưa vội rời đi, đứng trên tầng thượng nhìn xuống, lắc đầu ngán ngẩm khi thấy con quái vật đã thoát khỏi trạng thái tê liệt và nhảy chồm lên khỏi miệng hố. Hắn không trông mong nó chết dễ dàng như thế, nhưng ít ra cũng phải bị thương một chút chứ, đằng này… nó chỉ hơi lắc lư lảo đảo như say rượu mà thôi, rõ ràng chẳng hề hấn gì.

Khác với Trần Phi dự đoán, sau khi ăn phải thiệt thòi, con quái vật không lồng lộn vội vã lao lên tiếp tục truy đuổi hắn, mà nó chỉ đứng đó ngẩng đầu lên, hai đồng tử hệt mắt loài rắn độc chằm chằm ngó hắn chẳng mang theo chút biểu cảm, tựa như đang nhìn người chết.

Một người, một quái vật, một trên cao, một dưới đất cứ thế đứng nhìn nhau tầm chục giây. Con quái vật bỗng há to miệng, một tia chớp sáng lóa thoát khỏi miệng nó, bằng tốc độ kinh khiếp lao thẳng tới mặt Trần Phi.

Viu!

Không ngờ tia sáng đánh xa tới vậy, Trần Phi cả kinh vội ngả người ra sau, kịp thời thoát nạn, nhìn theo tia chớp kia vẫn bay tít tắp lên bầu trời cao rồi biệt dạng mà gai ốc nổi khắp người. Uy lực của thứ quái quỷ đó hắn vẫn còn nhớ chưa quên, có thể dễ dàng đánh sập một tòa nhà cấp 4, chỉ không ngờ lực bắn và tầm xa của nó khủng bố đến thế, còn hơn cả viên đạn bắn ra.

Ầm! Ầm! Ầm!

Hàng loạt tiếng động vang dội bay tới tai Trần Phi, có cảm giác tòa nhà hắn đứng đang đang rung chuyển dữ dội như bị địa chấn. Hắn vội bật người dậy, chạy tới sát mép sân thượng ngó xuống quan sát tình hình.

Không nhìn thì thôi, vừa nhìn xuống, toàn thân Trần Phi liền chìm ngập trong luồng khí lạnh toát.

Bên dưới, thây ma chết tiệt kia đang điên cuồng há miệng liên tục phun ra những tia chớp đánh vào phần cột trụ và móng của tòa nhà hắn đang đứng. Nó muốn đánh sập tòa nhà 10 tầng này, kéo hắn té xuống.

Chưa khi nào Trần Phi muốn lớn tiếng chửi thề như bây giờ. Đánh sập một tòa nhà 10 tầng cơ đấy, liệu trên đời này còn có kẻ nào điên cuồng hơn con quái thú dưới kia hay không đây?

Quan trọng hơn cả, nó lại có đủ năng lực làm chuyện đó. Bằng chứng là lúc này hai chân Trần Phi đang hứng chịu những cơn rung lắc dữ dội. Không còn nghi ngờ gì nữa, những tia sáng kia với sức nóng khủng khiếp đang đốt chảy kết cấu thép bên dưới tòa nhà. Chỉ trong chốc lát nữa thôi, tòa nhà này rất có thể sẽ đổ sập xuống và tan nát thành vô số mảnh vụn, chôn vùi luôn hắn nếu vẫn còn chần chừ không mau chạy.

Không thèm nghĩ nữa, Trần Phi xoay người chạy ngược trở về phía bên kia, tung người nhảy thẳng qua tòa nhà khi nãy, trong lòng cầu mong con quái vật đang mải mê đánh sập tòa nhà nọ sẽ tạm quên đi hắn, cho hắn chút thời gian kịp thoát ra. Bằng không, nếu nó tiếp tục công kích tòa nhà bên này, hắn sẽ chết không có đất chôn.

P/s: Mn lên fb tìm kiếm từ khóa Sinh Tồn Ký để theo dõi fanpage của truyện sẽ được đọc nhiều và nhanh hơn nhé.

Bạn đang đọc Sinh Tồn Kí sáng tác bởi TranDongTran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TranDongTran
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.