Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 786 chữ

“Con đừng gắng gượng. Nếu không thoải mái thì đi khám đi, sức khỏe vẫn quan trọng hơn.”

“Không được, hôm nay con phải đến đơn vị báo cáo mà! Nếu con không đến, chủ nhiệm Hách sẽ giận đấy.” Từ trí nhớ của nguyên chủ, cô biết chủ nhiệm Hách cực kỳ coi trọng thể diện. Nếu hôm nay cô dám không đến, kiểu gì ông ấy cũng cho rằng cô không biết điều.

Nhất định sẽ gây khó cho cho cô.

Muốn không bị làm khó dễ, vậy thì chẳng còn cách nào khác ngoài hạ cái tôi xuống.

“Con thật sự ổn đấy chứ?”

“Con không sao đâu, thật mà.”

Quan Tễ Bạch cố gắng nâng dây cót, rời giường đi đánh răng rửa mặt. Cô nhúng khăn lông vào nước lạnh, sau đó áp lên mặt. Một lúc sau, tinh thần cuối cùng đã khá hơn nhiều.Hôm nay cô không tết tóc mà thay vào đó chỉ tết hai lọn nhỏ ở hai bên, sau đó dùng cặp tóc kẹp lại ở sau tai.

Thoạt nhìn vửa trẻ trung lại xinh đẹp.

Trong lúc Quan Tễ Bạch đánh răng rửa mặt, Quan Vãn Vãn đã nấu xong chỗ mỳ còn thừa đêm qua để ăn sáng.

Ăn sáng xong vẫn còn dư dả thời gian, nên hai người đi bộ đến đơn vị.

“Mẹ không đợi chị Phượng Quân à?”

“Hôm nay chúng tới báo cáo nên phải đến sớm, không cần đợi cô ấy. Cô ấy chắc phải ngủ thêm một lúc nữa.” Quan Vãn Vãn giải thích.

“À!”

Quan Tễ Bạch cũng không hỏi nhiều, hai người sóng vai đi trên đường, chẳng ai nói câu nào. Nhất thời bầu không khí có chút xa cách, có lẽ là bị cuộc trò chuyện đêm qua ảnh hưởng.

Gần đến đại viện văn nghệ, Quan Vãn Vãn mới lên tiếng: “Tiểu Bạch, con thích Yến Tân.”

Không phải câu nghi vấn, mà là câu khẳng định.

“Vâng!” Quan Tễ Bạch cũng không ngượng ngùng xoắn xít. Chuyện gì cô cũng có thể diễn, có thể nói bừa qua loa cho xong. Nhưng chỉ duy việc thích Yến Tân là cô không muốn giả vờ, hay nói dối.

“Con biết, thích hắn là một chuyện rất rất khó.”

Thật ra cho đến bây giờ cô vẫn không biết những lời Yến Tân nói đêm qua có phải là thật hay không. Cô luôn có một loại cảm giác không chân thật.

Cô chỉ sợ đó là ảo giác hoặc là ảo tưởng của chính mình.

Quan Vãn Vãn có chút kinh ngạc, rất khó ư?

“Đêm qua lão Ngũ kể với mẹ rất nhiều chuyện của Yến Tân.”

“Hả? Chú ấy nói gì với mẹ thế?”

“Nói là tiểu thiếu gia bọn họ là người rất tốt, từ nhỏ học hành đã giỏi giang, tính cách tốt, quan trọng là chưa từng yêu đương.”

Biểu tình Quan Tễ Bạch biểu tình có chút một lời khó nói hết: “Mẹ đừng bị lão ngũ lừa.” Cô cứ có cảm giác lão Ngũ không phải người tốt.

Lần này đến lượt Quan Vãn Vãn không biết nói gì cho phải: “Con nói như thế, mẹ càng không dám đồng ý để các con ở bên nhau.”

“À…… Cũng không phải thế, Yến Tân thật sự rất tốt!” Quan Tễ Bạch nở một nụ cười ngọt ngào. Cô khen ngợi từ tận đáy lòng: “Anh ấy rất thông minh, rất ưu tú, nhân cách cũng chẳng có điểm nào để chê. Đêm qua anh ấy nói đồng ý rồi.”

“…… Đồng ý cái gì?” Quan vãn vãn có cảm giác con nhà mình bị người lừa đi.

Con gái lớn thật sự không giữ nổi!

“Đồng ý để con làm bạn gái. Mẹ, đêm qua mẹ cũng ở đấy, mẹ có nghe được không?” Hai mắt Quan Tễ Bạch tỏa sáng lấp lánh nhìn bà.

Tính tình Quan Vãn Vãn có dịu dàng đến đâu cũng không khỏi tối sầm mặt lại: “Mẹ cách khá xa, bên trong lại ồn ào quá nên không nghe được.”

“À!” Quan Tễ Bạch có chút thất vọng, nhưng cô nhanh chóng xốc lại tinh thần, vui vẻ nói: “Không sao hết, tan làm con sẽ đi tìm anh ấy hỏi một chút.”

“Con đi đâu tìm?” Quan Vãn Vãn âm thầm siết chặt tay.

“Đến nhà anh ấy ạ! Anh ấy sống ở căn biệt thự số số 7 đường Hoa Kiều ấy mẹ.”

Quan Vãn Vãn hít sâu một hơi, tận tình khuyên bảo: “Tiểu bạch! Con còn nhỏ, con mới mười chín, mà cậu ta đã 24 rồi. Mẹ thấy các con không hợp lắm đâu.”

Bạn đang đọc Siêu cấp trà xanh xuyên đến thập niên 80 một lần nữa làm người của Giang Sơn Nhất Cố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sammiee
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.