Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận Pháp Tấn Công: Cửu Liên Phủng Sơn Trận

Tiểu thuyết gốc · 1519 chữ

Phí Kiều Nhan hừng hực chiến ý, không để ý ba cái quy tắc lằng nhằng gì gì đó;

Quyết đoán trực tiếp tung người phóng lên Nhân Trung Long Đài luôn.

Oànhhhhh

Oaaaaa

Húuuuu

Đám đông nghìn nghịt người đứng bên dưới quảng trường lập tức kinh ngạc ồ lên, điên cuồng hò hét gào thét, vô cùng hưng phấn kích động vạn phần, ngoác mồm gầm rú.

Đám quý nhân của các đại môn phái gia tộc đang ngồi trên Đài Quan Chiến cũng bật người đứng dậy, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi không biết chuyện gì đang xảy ra.

Thường thường, sau khi bốn chủ lực ra mắt, thì phải để cho các đệ tử Nhân cấp cùng cao thủ Địa cấp đánh nhau đầu rơi máu chảy, yên ổn ở vòng ngoài;

Thì bốn vị chủ lực mới được ra tay;

Tranh đoạt Nhân Trung Long Đài phải là tiết mục sau cùng của mỗi kỳ Luận Võ Đại Hội mới đúng.

Đây chính là quy tắc ngầm của Tứ Đại Môn Phái bao đời rồi.

Thế nhưng lần này thì sao, Phí đại tiểu thư tự chủ trương đánh vỡ quy tắc ngầm này, ngang nhiên, điên cuồng, nổi loạn,...;

Hung hăn chiếm đoạt Nhân Trung Long Đài ngay ngày đầu tiên luôn.

Này cũng thật quá hung mãnh, khí thế bức người, không đem Kỳ Linh Sơn cùng Thảo Dược môn để vào mắt đi.

- Phí đại tiểu thư tất thắng, húuuu.

Đám người ủng hộ nàng khàn giọng hét lớn, gào hú ầm ầm.

- Hừ.

Đứng trên Nhân Trung Long Đài cao nhất ở đây, Phí Kiều Nhan vươn tay ra sau lưng, chậm rãi cầm lên trường thương của nàng.

Toàn thân trường thương phủ một màu đen kịt, hấp thụ toàn bộ ánh sáng xung quanh không phản xạ lại một tơ hào nào.

Giống như nàng đang cầm một vết nứt hư không vậy.

Trông cực kỳ đáng sợ, túc sát vạn phần.

Thế nhưng, dưới đôi mắt sắc bén của Tiểu Chiêu cùng thần thức cường đại của Diệc Vân Tuyết, hai nàng có thể ẩn ẩn nhìn thấy từng đường hoa văn quỷ dị được khắc trên thân trường thương.

Vừa trông thấy những đường văn kỳ dị kia, tròng mắt của Tiểu Chiêu cùng Diệc Vân Tuyết lập tức co rụt lại;

Càng nhìn kỹ trường thương trên tay Kiều Nhan, đôi mắt các nàng không khỏi lóe lên từng tia sáng đầy vẻ ngưng trọng;

Nhịn không được mà cùng run giọng lẩm bẩm:

- Pháp...Khí...Pháp...Trận...

- Ngươi, có được nó từ đâu?

Tiểu Chiêu nhìn chằm chằm Phí đại tiểu thư, mày phượng nhíu chặt lại, trầm giọng truy hỏi.

Mộc Chân Chiêu sõi đời hơn nhiều, trước kia nàng đã đối đầu với pháp khí của Tu Chân giả vô số lần, nên vô cùng quen thuộc với những đường văn này.

Bây giờ lại được trông thấy một thanh như vậy, nàng căn bản là không thể tin nổi, thậm chí còn tưởng rằng mình đã nhìn lầm rồi.

Nhưng...

Làm sao nàng có thể nhầm lẫn được;

Đây rõ ràng là một thanh pháp khí hàng thật giá thật nha.

- Bí mật...

Kiều Nhan nhếch nhẹ khóe môi, thần bí dẫn đạo.

Vừa trông thấy ánh mặt khiếp sợ của hai nữ nhân trước mặt, Kiều Nhan đáy lòng dâng đầy niềm kiêu hãnh, nhịn không được mà quay đầu nhìn về phía Vương Nhàn trên đài Quan Chiến, khóe mắt đầy tình ý ôn nhu cười với hắn.

- Wowwww

Tình chàng ý thiếp, ân ân ái ái bắn ra bốn phương tám hướng xung quanh, như pháo hồng nổ tung đầy trời, khiến cho đám đông ở bên dưới không khỏi ồ lên ao ước.

- Tên nhóc họ Vương kia cũng thật tốt số nha.

Dù ghen tị vô cùng, hận không thể đem mình thế vào chỗ Vương Nhàn để độc hưởng Phí Kiều Nhan;

Nhưng bọn họ vẫn phải than thở cho số mệnh hoa đào của tên họ Vương kia đấy.

- Hừ...

Diệc Vân Tuyết trông thấy ánh mắt của Phí Kiều Nhan, ngay lập tức liền hiểu ra.

Thanh Trường Thương Pháp Khí trên tay nàng Nhan, nhất định là bắt nguồn từ tên họ Vương kia rồi...

...

- Anh Phong, anh đang vẽ gì thế ạ?

Bánh Bao Hấp vừa luyện xong một đường Mai Hoa Độ trong bộ Kiếm Pháp Du Xuân, sau khi thu công liền hí hửng chạy qua phòng Vương Nhàn.

Tính khoe khoang với hắn chút thành tích mình vừa đạt được.

Chỉ là khi vừa bước vào phòng, cậu nhóc lại trông thấy anh Phong nhà cậu đang cặm cụi bên chiếc bàn gỗ nhỏ.

Cậu tò mò chạy qua, liền trông thấy trên bàn gỗ đang nằm ngay ngắn hai thanh trường thương.

Một thanh đen kịt cậu chưa thấy bao giờ;

Thanh còn lại thì cậu vô cùng quen thuộc, vì nó chính là thanh trường thương bản mệnh của chị Nhan, là binh khí từ thuở lọt lòng của chị ấy.

Anh Phong tay trái đang giữ cố định nó trên bàn, tay phải thì cầm lấy một lưỡi dao nhỏ xíu, cẩn thận tỉ mỉ khắc lên trên thân trường thương từng đường văn vô cùng quỷ dị.

Cậu mới nhìn vào đám hoa văn kia một chút thôi, mà đầu óc đã không chịu nổi, cảm giác muốn quay mòng mòng rồi.

- Nhóc con, đừng nhìn chúng.

Vương Nhàn vừa dứt một nét hoa văn, lúc ngẩng đầu lên đã thấy trong mắt Bánh Bao Hấp đang là một mảnh hỗn độn, vội vàng vỗ nhẹ vào trán cậu.

- A...

Bánh Bao Hấp được Vương Nhàn đánh tỉnh, liền khiếp sợ nhắm tịt mắt lại, miệng nhỏ lắp bắp thốt lên:

- Anh Phong, chúng là gì mà đáng sợ thế ạ?

- Nó là trận pháp.

Vương Nhàn nhoẻn miệng cười đáp, lại nói:

- Mở mắt ra đi, đừng sợ. Chỉ cần em đừng chăm chú nhìn vào chúng thì sẽ không sao cả.

- Dạ?

Bánh Bao Hấp mặc dù vẫn còn rất sợ, nhưng nghe thấy anh Phong nói vậy cũng an tâm hơn phần nào, liền mở mắt ra.

- Trận pháp là gì ạ?

Nhóc con này nhớ lại vừa rồi anh Phong mới nói ra hai chữ "trận pháp", thứ mà cậu chưa nghe đến bao giờ, không nhịn nổi hiếu kỳ liền tò mò hỏi.

- Pháp trận là hình vẽ được tạo nên từ những đường văn, được khắc lên trên pháp khí, khi đấu pháp sẽ sinh ra huyền diệu đó nhóc.

- A, huyền diệu như nào ạ?

- Huyền diệu như nào hả? Cứ đợi đến ngày chị Nhan đấu võ đài em sẽ biết.

Vương Nhàn thần thần bí bí nháy mắt đáp, cốc nhẹ lên trán cậu nhóc trước mặt mình một cái.

Sau đó mới đưa tay cầm lên thanh hắc thương, miệng khẽ niệm:

- Ngã.

Chỉ trong chớp mắt, hắc thương vô thanh vô tức thu lại màu đen hút hồn của nó, kế đến mới hiện ra từng đường hoa văn uốn lượn, cùng những hình vẽ cực kỳ tinh xảo, trông đẹp mắt vô cùng.

- Oaaaaa...

Bánh Bao Hấp nhìn thấy một màn thần kỳ như thế này, liền trợn tròn mắt há hốc mồm ồ lên đầy kinh ngạc.

Từ nhỏ đến giờ, đây là lần đầu tiên cậu được chứng kiến đồ vật diệu kỳ giống như phép thuật này nha.

- Cầm lấy ngồi xuống xem đi, yên tâm, nó đã hoàn thiện rồi nên không hút hồn em vào đâu nhóc, hehe.

Vương Nhàn ném hắc thương qua cho Bánh Bao Hấp, sau đó quay lại bàn gỗ của mình, tiếp tục điêu khắc trận pháp còn dang dở trên thanh trường thương bản mệnh của Kiều Nhan.

Bánh Bao Hấp ngoan ngoãn nghe lời, yên yên ổn ổn cầm hắc thương ngồi ở một bên;

Vừa im lặng sợ quấy rầy anh Phong tĩnh tâm khắc trận, vừa chăm chú quan sát những đường hoa văn, những hình vẽ đầy tinh xảo ảo diệu trên nó.

- Ồ, là hoa sen nha.

Dò theo một đường văn uốn lượn chạy đến đầu mũi thương, Bánh Bao Hấp liền tinh mắt nhìn ra hình vẽ của một đóa hoa sen bé tí đang nở rộ, xinh đẹp vô ngần.

- Một đóa sen, hai đóa sen, ba đóa sen,...

Cậu nhóc xoay thanh trường thương một vòng, vừa thì thầm nhẩm đếm.

Tổng cộng, có chín đóa hoa sen nhỏ xíu, được khắc vòng quanh mũi thương sắc nhọn, giống như chúng tinh phủng nguyệt vậy, đẹp mắt vô cùng.

- Đây chẳng lẽ là...

Nhìn chín đóa sen này, cậu nhóc bất chợt nghĩ đến Phí Kiều Nhan, và ngay lập tức cậu liền hiểu ra, chúng nó chính là:

- Cửu Liên Hoa của Cửu Liên Thần Công.

Bánh Bao Hấp ngộ tính kinh người, ngay lập tức nhìn ra điểm huyền diệu trong đó, bờ môi nhỏ khẽ run run thì thầm một tiếng...

----*----

Bạn đang đọc Siêu Cấp Ăn Bám Đại Thiếu Gia sáng tác bởi seya2007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi seya2007
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.