Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhà có" khách quý"

Tiểu thuyết gốc · 726 chữ

Phương Ninh đang dọn thức ăn chuẩn bị ăn tối thì có tiếng chuông cửa. Một người đàn ông trung niên với mái tóc đã nhuốm màu thời gian tự xưng là quản gia của Cố gia tới, nói muốn tìm Lục Thiên Hựu.

Hai người ngồi nói chuyện, bố rót nước mời khách. Mẹ con Phương Ninh ngồi trong bếp vừa ăn vừa nghe ngóng.

-Mẹ, Cố gia là nhà nào hả mẹ?

-Trật tự để mẹ nghe, tí mẹ nói sau.

Một tuần nữa là sinh thần của đại thiếu gia. Cố Tử Xuyên chọn Nhà hàng Phương Ninh làm địa điểm tổ chức tiệc. Nói đúng ra thì đại thiếu gia mới là người chọn. Một lần đi chơi, các bạn kéo Cố Nhiên-đại thiếu gia vào Nhà hàng Phương Ninh. Lần đầu tiên cậu ta có cảm giác hài lòng với thứ khác ngoài game. Vậy nên hầu như ngày nào cậu ta cũng tới đây và trở thành khách quen, cậu ta cũng rất thích nhà hàng này.

Quản gia nói nếu đồng ý hợp tác thì sau bữa tiệc, tài khoản của anh sẽ có thêm một khoản gấp ba lần doanh thu một ngày của nhà hàng, anh thấy thế nào?

-Ba lần?..-Thiên Hựu trố mắt, hét lớn. Suy nghĩ một lúc, ông tiếp:

-Tôi muốn thảo luận với gia đình?

-Mời. -Lão quản gia lịch sự đáp.

Thiên Hựu chạy vào bếp. Gia Hân :

-Ba lần doanh thu một ngày... chỗ này đủ cho Phương Ninh ăn học hết cấp ba luôn rồi, còn dư ấy chứ! Đúng là người giàu có khác.

-Không, anh không nhận đơn này, em từ chối giúp anh đi.

-Em không biết! Anh cứ ra xem sao đã, từ chối vội làm gì.-Vừa nói, Gia Hân vừa đẩy ông ra ngoài.

Ông lại chạy ra. Còn chưa kịp ngồi xuống nói chi là mở miệng, lão quản gia đã tiếp:

-Ngoài ra, Nhà hàng có thể được tu sửa lại và mở thêm một vài chi nhánh khác.

....

-Tôi có thể vào trong không?

Rồi ông lại lật đật chạy vào trong bếp. Chưa đầy một phút, ông lại chạy ra:

-À...ừm...ờ...chuyện đó...Chúng tôi đã tích cóp được khoản tuy không lớn nhưng cũng đủ để tu sửa lại nhà hàng. Còn về việc mở chi nhánh, nhà tôi cũng chỉ có mỗi một đứa con gái...

Chưa nói xong, lão quản đã chặn họng:

-Gia đình anh có thể dọn đến ở căn biệt thự cách nhà hàng một cây số. Chỉ cần dọn đến... và ở...

.........

-Anh có thể vào trong thương lượng với vợ con.

-Cám ơn!

Thiên Hựu chạy một mạch vào bếp.

-Những thứ này không phải do chúng ta làm ra, mà cũng không quá cần thiết nên...

-"Anh" quản gia, chúng tôi không thể hợp tác với....

-Một con mercedes kiểu dáng mới nhất thì sao? Anh có thể chọn màu, nó sẽ được ship thẳng đến biệt thự...

-Xin lỗi anh quản gia anh không thể ở đây thêm nữa, tôi đói lắm rồi, tôi còn chưa được ăn cơm đây này...

Vừa nói, ông vừa đẩy lão quản gia ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại, dựa đầu vào cửa thở dốc. Giọng nói của lão quản gia vang ngoài cửa:

-Nếu ngày mai anh vẫn chưa đồng ý, ngày mốt tôi sẽ lại ghé thăm.

-Nếu ngày mốt anh vẫn đến, chúng tôi sẽ lại đi du lịch đó..o..o..o.

Vốn dĩ ông có thể đồng ý một cách vui vẻ nhưng đối phương càng đưa ra nhiều điều kiện thì ông càng không thể đồng ý.

Gia Hân lao ra từ trong bếp:

-Biệt thự, xe sang hay mở thêm chi nhánh chúng ta có thể không cần, nhưng tiền thì muốn không cần cũng không được. Mình à, ngay từ ban đầu, anh có thể đồng ý mà, chúng ta chỉ cần tính phí như cho mọi gia đình khác thuê quán cà phê thôi cũng được mà.

Phương Ninh lẽo đẽo theo sau mẹ:

-Bố mẹ không cần biệt thự với mercedes thì cho con.

-Hai người không hiểu. Vấn đề ở đây là chúng ta có cần những thứ đó hay không mà vấn đề là nhà hàng không còn thuộc quyền sở hữu của chúng ta nữa.

Bạn đang đọc Sao Băng sáng tác bởi nguyenthiluong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyenthiluong
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.