Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vấn đạo

Tiểu thuyết gốc · 1792 chữ

Thanh niên lệch trên Lệ Vũ vài tuổi tóc dài phấp phới, ngũ quan góc cạnh, diện tinh tế trường bào trắng xen lẫn xanh dương, bên hông treo một cái bình thường hồ lô, nhàn nhạt cất tiếng

-Ai mà ngờ ở cái nơi hẻo lánh này lại có cô nương xinh đẹp tuyệt trần, không phiền cùng ta nâng tửu ?

-Trước mặt nam tử ve vãn nữ nhân cùng hắn thuyền, còn chọn hai người riêng tư thời điểm, ngươi thật có ý tứ

-Sâu kiến tạp nham tính ta không đoái hoài

-Ngươi là ai mà dám lộng miệng, muốn mời rượu nàng, ngươi xứng đáng ?

Y phục trắng xanh thanh niên bất ngờ dùng tay đập xuống bàn, tất cả mọi thứ vẫn giữ nguyên trạng thái trừ ly rượu của Lệ Vũ bắn lên không trung, từng giọt rượu rơi vào cổ họng đang ngửa của kẻ lạ mặt, sau đó hắn đưa ngón búng một phát, ly rượu trống rỗng phóng đi vị trí đầu Lệ Vũ

Bàn tay phải cậu nhanh chóng đưa ra chụp lấy ly rượu, tiếng cộp rõ to vang lên, bàn tay chỉ thuần túy dùng lực giữ chặt bị bật ngược về sau, theo quán tính cả người đổ ra, thiếu điều muốn ngã ngửa khỏi chỗ. Lẩy bẩy tay liên tục, xòe ra, sau va chạm lòng bàn tay thương tổn đỏ chót

-Rượu ngon. Đệ tử chân truyền duy nhất đời thứ bảy phái Phong Lưu tọa lạc đỉnh núi Chân Quan, quý danh Hữu Bình. Có xứng hay không đến lượt ngươi phán xét ?

Lệ Vũ buông chiếc ly xuống bàn, ổn định vị trí. Chòng chọc sát khí xuất

-Đang yên đang lành, muốn tiểu đả bát nháo ?

-Nhãi nhép, chào hỏi một đòn, không gánh nổi ?

-Lăn ra ngoài, ta với ngươi giải quyết

-Ra lệnh ta di chuyển, được. Đợi khoảnh khắc ngươi nhập quan tài, ta thật lòng sẽ đến thắp nhang một nén

Lệ Vũ cẩn thận suy tính, tên này biểu hiện ghẹo hoa là phụ, thực muốn kiếm chuyện là chính, đã bị nhắm đến, vậy cùng hắn cứng đối cứng

-Ngươi quyết cho chắc, tên này võ tu thuần chất, hắn cảnh giới ngoài cùng ngươi chênh lệch, còn không đơn giản

- Sư phụ, rõ là ỷ mạnh hiếp yếu, có tí quyền pháp ngang nhiên lộng hành không nói đạo lý. Vạn nhất những cái kia nhỏ yếu tu sĩ gặp hắn dạng này gây rối, hôm nay ta nhất định phải vì nhân nghĩa trừ tên này hậu họa

Tránh cảnh đêm dài lắm mộng, thiếu niên lời vừa dứt, lập tức động thủ. Hắn biến mất chỉ dư lại vài điểm hàn quang. Chân phải bộc phát lực, một cước toàn lực thẳng ngực Hữu Bình tiến

Hữu Bình lộ một cọc đắc ý nhìn lấy tên kia chính thức động thủ, phẩy bụi cái thủ pháp khiêu khích thế thành công, ở nơi tai mắt rành rành ẩu đả tốt nhất kiếm viện cớ, bất quá bị truy vấn thì có thứ đồ mà thoái thác. Hắn đương thời xuất thân danh giá, thiên kiêu đại biểu chính đạo, cũng nên hảo hảo giữ bề ngoài phẩm giá tránh dính mây bay vạ gió tiếng xấu người bàn luận

Có trách thì trách ngươi chọn nhầm người để ra oai

Hữu Bình bị đẩy lui vài bước, tóc dài tung bay dốc ngược về sau, không tổn thương một vết, song quyền quét đến đáp trả

Thăm dò sơ bộ, Lệ Vũ đưa ra đối sách, chỉ có thể dùng bảo vật chiến với tên này, bản thân thực lực không đủ

Trước mặt Lệ Vũ, không trung vội hiện ra một thanh rất bình thường kiếm, chém đến đối chọi song quyền

Uy lực hai bên tỏa ra cách biệt, hai nắm đấm kia ví như nội lực dời sông lấp biển khả năng, va vào rất bình thường kiếm chém, như là tập chém mộc nhân một dạng

Ấy vậy mà, ầm một tiếng, hai người đồng thời thoái lui, dư chấn bắn ra bốn phía

Lệ Vũ máu lưng chòng từ miệng chảy xuống cằm, đương nhiên không ngoài hắn dự đoán, tên kia đã vượt tầng kết đấu khí, so với bản thân còn chưa hình thành kiếm khí. Đối chọi trực diện hiển nhiên ăn quả đắng

-Chậc, nội thương nặng

Hữu Bình cảm giác là lạ, bất chợt nhìn vào mặt ngoài hai bàn tay, lớp da bị vật sắc lẹm cắt vào thật sâu, để lộ bên trong từng sợi cơ khớp chi chít máu

Trực tiếp cắt xuyên qua lớp đấu khí của ta, không thể

Hữu Bình hồi tưởng lại lúc va chạm, có tiếng gì đó xoẹt xoẹt liên hồi cào xé làm tiêu hao hắn đấu khí, kiếm kia mới có thể chạm vào hắn da thịt

-Thú vị, song tu hai hệ, còn là linh pháp thể tu cùng dị nguyên tố, thanh kiếm kia chứa đựng lôi linh lực, đoán chừng cấp bậc thấp nhất cũng xếp kỳ bảo. Trên thiên hạ trạc tuổi, ngươi xứng hai chữ thiên tài

Sục sôi lên tới Hữu Bình, theo sau giọng nói từng bước rút ngắn khoảng cách, răng rắc tiếng bẻ khớp liên hồi, y nghiêm túc nhập cuộc

Lệ Vũ vứt ngoài tai tán dương giọng điệu, nhắm mắt dưỡng thần, quyết ý một kiếm đoạt trận

"Con mẹ nó, không phải vướng víu bách tính nơi đây, thật muốn phát đến bạo loạn"

Theo hai ngón tay trượt dọc mặt kiếm, thanh kiếm rung động muốn thức tỉnh, lôi điện vây quanh thành đoàn, khiếp đản năng lượng điên cuồng tràn ra phủ lên lưỡi kiếm hình bán nguyệt sắc lẹm

-Đến

Lệ Vũ thân ảnh tiếp tục biến mất, Hữu Bình nhập đinh tấn, theo lực chân hắn nặng trịch giẫm lên, sàn gỗ nứt toạc từng mảng, thậm chí vết nứt lan rộng đến vách tường không dừng

Tích tắc, hai tay hắn vung trên dưới qua lại, nhịp nhàng chuyển động thành công pháp, dòng khí lưu động uốn lượn như là nước róc rách chảy luồn qua khe đá

Một trảo thủ ra đòn tới, đón Lệ Vũ trên không kiếm xuất xuống, đối chọi kinh thiên, nhà gỗ rung rung chuyển chuyển thực sắp sập, bàn ghế đồng thời bị khí tức bóp đến gãy nát, uy chấn đập vỡ bằng sứ đồ vật

-Thật nặng

Giao chiến lần này đảo ngược, uy lực Lệ Vũ mang đến áp đảo Hữu Bình đòn, nhưng mà hắn không xuyên qua được, như là đấu với bất hoại đồ vật, vô phương tổn thương. Không ép được đối phương phần hạ chi nhích một tí, Lệ Vũ cả người run cầm cập cố sức bổ xuống, thế thủ của tên này quá nặng, không ổn

Thiếu niên suy nghĩ đến việc nên hay không né tránh, sau vài lần đắn đo cuối cùng dứt khoát né đi

Lúc này hắn bộ dạng càng là bất an

Không né được, Lệ Vũ như con thiêu thân bị hút vào Hữu Bình quyền pháp, bị khóa chặt chuyển động, tưởng cơn cuồng phong hút vào, không lối thoát

-Uy

Tích tụ đủ lâu, Hữu Bình chuyển thế thủ sang công, đem toàn bộ công kích phản lại toàn bộ, sóng đôi từng mạch gân cánh tay căng phồng nổi lên, uy lực hắn trả đến càng khủng bố hơn cả đòn thế gốc, chân phải đạp xuống, kình. Cả căn nhà không chịu nổi đổ sập, giằng co kết thúc, thiếu niên cầm kiếm bị bắn đi như diệt đạo mũi tên, huyết vụ rải đầy trời trong, dưới ánh nắng mặt trời chói chang, càng là phản chiếu khiêu chất lỏng đỏ tươi nhìn đến huyền ảo

Be bét cơ thể nhuốm đầy máu tươi rơi vào mềm mại nữ nhân người, chuyển động lập tức dừng lại

Chủ quán há hốc mồm nhìn sụp đổ quán ăn, từ lúc bắt đầu sự việc liền núp sau quầy thu ngân, không dám ho he một tiếng, nào có phàm nhân ngu muội dám đi chống đối lại tu sĩ, nếu có thì chắc chắn không phải ông ta. Hiện tại nhiều hơn cả ông ta đau lòng tiếc nuối, là vui sướng vô bờ, lúc quán ăn sụp đổ, chỉ trách một lời mặc niệm cũng chưa kịp thốt, một kiếp đằng đẵng thăng trầm vậy mà thuyền sắp cập bến đỗ. Tự nhiên thần kì di chuyển đến nơi an toàn, tiền tài vật chất muốn dùng, trước phải có mạng

Lơ lửng trên không nữ nhân sau khi bắt được Lệ Vũ, hai người nhẹ nhàng tiếp đất, đối mặt Hữu Bình lần nữa tiếp cận

-Muốn làm gì, hắn không phải đã thua ?

Trường bào trắng xanh thanh niên lúc đầu thực chỉ muốn cùng tên kia luận bàn một phen, bất quá

-Đương nhiên giết người cướp bảo, thanh kiếm kia quá đặc biệt, thậm chí cất giữ được trong thần thức. Đồng nghĩa muốn lấy, mạng hắn phải dứt.

-Ngươi khôn hồn tránh, bằng không cùng hắn chỗ chôn, ta không ngại tắm nữ nhân máu

-Ha

Trước lời đe dọa, vị sư phụ đơn giản giơ một ngón tay lên, trên đầu ngón tay bùng lên nho nhỏ đỏ cam ngọn lửa

-Hỏa Thần đại nhân, thất lễ rồi, thứ lỗi. Ngươi đối với ta có ân, ngày sau tất báo

Chứng kiến cảnh tượng trước mặt, không chần chừ giây lát, Hữu Bình toát mồ hôi lạnh, thốt vài câu xoay người bỏ đi. Hắn đủ tỉnh táo nhận ra ngọn lửa độc nhất, đóa hỏa phàm nhân vô vọng chạm tới, thắp lên khởi đầu con người quật khởi cái thời đại, nhân loại tôn sùng nhất thần linh, đích thị là Hỏa Thần, chỉ có nàng ta mới khiển được tối cao hỏa thuộc tính

Hữu Bình còn nợ nàng cái ân tình, càng không thể tùy tiện

Vị sư tôn tất nhiên không truy cứu người đả thương đệ tử nàng sự tình, là đệ tử chấp thuận muốn đánh mặc sư phụ đã cảnh báo. Nàng chỉ thở dài trầm tư nhìn vào vỡ nát lục phủ nội tạng nguy kịch thiếu niên, tận lực chữa trị hắn thương thế. Vẻ mặt thoáng chút thương xót không che giấu được

Tiếng nàng cất lên với vị chủ quán lúng túng

-Thiệt hại tổn thất bao nhiêu ta trả gấp ba, đồ đệ ta gây phiền toái đến ông, thành thật xin lỗi

Bạn đang đọc Sắc Chi Vạn Vật sáng tác bởi OnKieuThi

Truyện Sắc Chi Vạn Vật tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OnKieuThi
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.