Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Màu sắc dị thường

Tiểu thuyết gốc · 3008 chữ

“Ehyeahog nheyg mgep nog (lại một con mồi đã đến).”

“Anh hãy chạy đi, đừng đối đầu thứ này!”

Trong khi thứ sinh vật được gọi là Eldritch đó đang hướng về tôi như thấy đồ ăn thì cô bé đang gặp nạn lại yêu cầu tôi rời đi thay vì cầu cứu. Như thường lệ, những thứ dính liền mấy con quái vật dị hợm này luôn rất kỳ lạ, không bao giờ bình thường được. Ấy thế, việc một đứa trẻ lại một mình đi đến nơi này, lại còn quan tâm đến sự an toàn của một kẻ lạ mặt như tôi hơn là bản thân đang bị thương tích đầy người còn kỳ lạ hơn.

“Nhóc mới nên lui đi thì hơn, nếu không muốn bị ăn đạn lạc chung với cái thứ gớm ghiếc kia.”

“Nhưng mà… anh sẽ chết đấy!”

“Con người ta chết nếu bị giết, chuyện bình thường mà ~.”

Cô bé đó vẫn ra sức ngăn cản, dẫu vậy tôi vẫn ngó lơ hoàn toàn lời tuyệt vọng đó mà chuyên tâm bắn cả băng đạn thẳng vào mặt thứ Eldritch trông giống nhện kia. Nhìn qua những đặc điểm của nó thì có gì đó không giống với tôi đoán, các dấu vết không trùng khớp với mục tiêu tôi đang săn đuổi, nó không hề mang màu sắc dị thường trên người. Trong trường hợp đó, xem chừng tôi đang rơi vào thế bất lợi khi trang bị không thật sự phù hợp để khắc chế con quái vật này cũng như thiếu thốn thông tin cần thiết.

BANG BANG BANG x5

Không chỉ to lớn mà thứ đó còn lỳ đòn, rất nhiều phát đạn bạc của tôi không thật sự tỏ ra hiệu quả với Eldritch này!

“N'ghftephai nhglrawe llllw'nafh l' mgehye'bthnk, h' mgephai nafl llllw'nafh l' save ymg' lw'nafh (kể cả khi ngươi đủ dũng cảm để chiến đấu, nó vẫn không đủ để cứu mạng ngươi đâu).”

“Thử đi rồi biết, Eldritch nhện ~.”

Tôi khích tướng con quái vật đó rồi quăng cả can dầu ăn thẳng vào Eldritch đó. Ngay khi nó phóng tới chỗ tôi đ đâm bằng một trong mấy cái chân giống nhện mạnh đến xuyên thủng mặt đất, nhanh tới múc nó tiếp cận tôi chỉ trong chớp mắt. Tôi nhanh chóng né sang một bên rồi ném cái bật lửa đã vào nó.

PHỪNG

Ngay giây tiếp theo, sinh vật đó bị ngọn lửa bao bọc khắp người, nhìn tựa như lửa trại cỡ đại. Tận dụng thời cơ đó, tôi tháo băng đạn đã cạn ra và nạp băng đạn mới vào.

“H' ngahnah, ahh h’nhic ymg' hef’ym (đau đấy, quả là những nỗ lực vô vọng).”

“Ây dà… vận may của mình coi bộ không được khả quan mấy.”

Khi thấy cái phản ứng không mấy tốt như mong đợi, tôi vô vọng sử dụng toàn bộ băng đạn khẩu HK-MP7A1-2 mình có để tiếp tục bắn vào con Eldritch đang bốc cháy đó. Kể cả khi tôi đã ráng nhắm bắn bằng 30 viên đạn liên tục nhưng không có dấu hiệu nào là thật sự hiệu quả!

“H' mnahn' (vô dụng thôi)!”

“Lời kiêu ngạo của ngươi mới là thứ vô dụng nhất đấy!”

Tôi phản bác trước sự coi thường của kẻ thù. Kể cả khi tôi đang ráng lạc quan tới mức nào thì nó vẫn không thay đổi việc tôi thật sự đang thất thế!

XOẸT

▅▅ーーー!!

Một thứ gì đó lia qua làm đứt cánh tay con quái vật Eldritch khiến nó đau đớn hét lên rất rõ ràng. Con quái vật đó ngoái nhìn về phía sau một cách cẩn trọng. Tận dụng thời cơ đó, tôi chạy nấp vào một góc cây trơ trụi quanh đó mà thử nhìn. Ngạc nhiên thay, hướng mà thứ sinh vật giống nhện đó đang nhìn lại chính là cô bé kỳ lạ kia.

“The fck…”

Tôi cũng kinh ngạc khó mà nói nên lời. Trước đó, đứa trẻ ấy hai tay bị gãy do Eldritch vậy mà giờ đây lại cầm thanh trường kiếm đó như thể mới vung một chém như không bị gì trước đó! Qua phản ứng của kẻ thù thì rõ ràng kẻ vừa chém đứt tay nó không ai khác là cô bé này!

“Vụ này thú vị rồi đây…”

Tôi lẩm bẩm trong khi tay thay băng đạn mới với mắt dõi theo diễn biến kỳ lạ hơn đang diễn ra.

“Y' h' epgoka l' ymg' (Ta giao nó cho ngươi đấy).”

Eldritch đó đột nhiên quay về hướng tôi và nói bâng quơ gì đó, không quan tâm gì đến kẻ vừa khiến nó bị thương.

SPLASH

Âm thanh chất lỏng vang lên đâu đó. Không khỏi lo sợ hành động do Eldritch, tôi đảo mắt xung quanh tìm ngọn nguồn của cái âm thanh bất thường đó. Lúc này đây, tôi thấy được một nguồn sáng bất thường xuất phát từ phía một cái giếng, nó đung đưa như một khối chất lỏng cực lớn rồi bay lên khỏi mặt đất. mọi thứ càng đáng lo hơn khi tôi nhận ra ánh sáng đó mang màu sắc không thể nhận ra nổi y chang mấy zombie và thú đột biến bị tôi giết trước đó.

“Fck this shit I’m out… hai Eldritch xuất hiện cùng lúc thì đánh đấm gì tầm này nữa!”

Tôi ôm trán mà thở dài đau đớn khi thấy tình thế đang ngày càng xấu đi hơn bao giờ hết. Tôi đã không cách nào xử lý nổi con nhện không phải sứ giả địa ngục trước mặt rồi, giờ thêm một Rimuru bản lỗi thì tôi cầm chắc phần thua rồi! Vào khoảng khắc này, tôi lấy quả smart phone ra bấm điện thoại số 000 và gọi.

“Alo mấy anh cán bộ, cảm phiền tới nông trại Miller với quân đội, vũ trang tốt nhất giùm, có tới hai con Eldritch BBEG đang ở đây này. Nếu các anh không muốn thêm một ngôi mộ cho trẻ em và một cái mộ cho tôi thì tới lẹ giùm. Còn nhắm đánh không lại thì ít nhất gọi Guardian Company hay nhà thờ lẹ lẹ. ”

Tôi nói thẳng một tràng rồi cúp điện thoại cái rụp trước khi bên kia kịp phản hồi.

RẦM

Lại một dòn tấn công chớp nhoáng nữa từ Eldritch nhện, nó vung chân nhện đâm xuyên qua gốc cây đã chết, cái cây thì vỡ ra thành tro và mặt đất thì đục một lỗ bởi cái chân nhên quá cỡ. May mắn, thay tôi vẫn kịp né tránh do vẫn quan sát kẻ thù trước mắt mình mà không lơ là cảnh giác. Đến lúc này đây, tôi buộc phải đánh bài chuồn càng lẹ càng tốt, ở đây càng lâu thì càng khó giữ mạng.

SPLASH

“AAAAAAAH”

Âm thanh của một khối chất lỏng rơi lên mặt đất rồi riếng sủi bọt vang lên liên hồi, nó lớn tới mức át luôn cả tiếng nổ súng của tôi, kéo theo đó là tiếng thét bé gái thất thanh vang lên!

“Oh mutterficker (motherf**ker)!”

Tôi bức xúc không kìm nổi câu chửi tiếng Đức, bởi tôi nhận ra thứ Eldritch mang màu sắc quái đản kia tựa như một con slime khổng lồ, nó lơ lửng, tỏa sáng lấn át màn đêm bằng thứ ánh sáng gây rợn cả người! Một phần cơ thể tuôn ra trông như cái vòi quấn lấy chân đứa trẻ và ra sức kéo. Cô bé kháng cự được thì lại có thêm nhiều cái vòi phát ra màu dị thường quân lấy khắp người nó và kéo. Trong những nỗ lực vô vọng, cô bé ấy dùng kiếm vào cái vòi của Eldritch quái dị đó hòng thoát thân. Thế nhưng, lưỡi kiếm như bị dính chặt ngay khi chém trúng cái khối chất lỏng dị thường ấy!

BÙM

Tia xét trên trời phóng thẳng xuống cô bé đó, dù rằng trời không hề có bão hay mưa! Một lần nữa, những dự đoán của lũ Eldritch này thật sự đã nằm ngoài tầm của tôi hiện tại rồi!

“Urgh…”

Cô bé ấy rên rỉ lên một tiếng, cơ thể bị tê liệt hoàn bởi dòng điện từ tia sét. Ngay lập tức, cô bé đó bị nuốt chửng cả nửa người bởi cái khối chất lỏng quái dị kia!

BANG BANG BANG BANG

“O Bozhe (ôi trời), mình thề là lũ này còn khó chịu hơn món phô mai giòi nữa!”

Tôi bực tới sôi máu mà than thở bằng cả tiếng Nga. Giây tiếp theo, tôi rời khỏi gốc cây ẩn nấp rồi vừa chạy vừa nổ súng hướng tới Eldritch giống slime đó. Hiện nhiên, trong khi chạy tôi phải ráng tránh mấy cái chân to và nhọn như cái cọc khổng lồ của cái thứ giống nhện đang săn đuổi tôi.

“Fahf age l' ehyeeog uh'enyth like ymg' l' persistant ng comprehend c' tongue (thời đại này nhiều sinh vật như các ngươi vừa cứng đầu và hiểu ngôn ngữ chúng ta phết).”

“Tại sao ư? Bởi vì đây là SPARTA!”

Tôi quát một tiếng trong khi vẫn hết tốc lực chạy trốn khỏi Eldritch giống nhện và tiếp cận đứa trẻ đang bị cái mớ chất lỏng sống kia đang nuốt chửng. Khi tôi đang ngày càng đến gần thì thấy cô bé ấy đang tra lưỡi kiếm vào bao trong vô vọng.

“Xin… anh… hãy chạy…”

“Tất nhiên, nhưng đâu thể về tay không ~.”

Bé gái ấy vẫn ráng dùng chút tàn lực, không phải để kêu cứu mà vẫn quan tâm sự an toàn của tôi. Lý do tôi ráng chạy đến cái thứ sinh vật quái dị đó là vì ngoài việc có thể tránh Eldritch nhện tiếp tục đeo bám tôi, bởi chúng sẽ tránh tiếp cận lẫn nhau mà gây hấn, còn nếu tiện thì để chúng tấn công lẫn nhau. Hơn thế nữa, đây là hy vọng mong manh để cứu cô bé này!

SPLASH

BANG BANG BANG

Tôi quăng nguyên xô nước thánh vào Eldritch mang màu dị đó và tay còn lại xả đạn liên thanh! Dù không thật sự nó có phản ứng gì như co giật như bị đã thương nhưng đây là toàn bộ những gì lúc này khả thi với tôi. Dùng dao rựa thì chắc kèo nó sẽ bị dính chặt như con bé đã làm như chơi!

“Làm ơn… đừng để nó… rơi vào tay chúng…”

Cô bé đó dẫu cơ thể đang bị nuốt chửng tới mức chỉ đến tận cổ rồi nhưng vẫn không kêu la, cầu cứu hay than khóc gì. Tôi vội lấy thanh kiếm khỏi tay con bé rồi thử rút kiếm khỏi bao. Bởi lẽ dù thanh kiếm này không hiệu quả với cái con Eldritch giống slime này nhưng với cái con nhện bự ráng dí tôi là câu chuyện khác.

“YOLOOOO!”

Không rút đươc kiếm khỏi bao dù dùng sức cỡ nào, tôi cầm luôn thanh kiếm phang luôn con Eldritch giống slime. Tôi đã nghĩ tới việc đốt cái con slime chết dẫm này nhưng nó có thể khiến xung quanh như bị cháy, và dù có thể đốt được nó thì cả đứa trẻ sẽ bị vạ lây!

“Tch, đúng là quá cứng! Oi nhóc, rút thanh kiếm này kiểu gì đây!?”

“Không… được đâu!”

Tôi nói với đứa trẻ đó nhưng không thành. Cùng lúc đó, Eldritch nhện đã tiếp cận tôi!

“Shuggoth nilgh'riyar ah mnahn' hnahh (con người luôn làm những việc vô ích thật).”

“ Vô ích hay không là ta quyết, éo phải ngươi!”

BENG

Tôi vung cây kiếm còn nguyên cái vỏ đập thẳng vào con Eldritch nhện đang cà khịa tôi. Thế nhưng thay vì được thấy con quái vật đó bị thương và la bằng thứ âm thanh không thể hiểu nỗi thì cây kiếm cùng vỏ bị gãy làm hai!

“… Nani (cái gì)!?”

“Ôi không…”

Đứa trẻ đó tròn vô vọng nhìn cảnh tượng tôi làm gãy cây kiếm và hét bằng tiếng Nhật. Tại sao chứ, rõ ràng con bé ấy đã dùng thanh kiếm này chém đứt cánh tay Eldritch nhện đó rất dễ dàng mà!?

“Huh!?”

Ngay khi tôi lao người sang bên trái đề phòng Eldritch nhện đó lại tấn công thì bị va phải một thứ gì đó. Nó khiến cả người tôi bị dính chặt vào không trung, cứ như một bức tường keo dính vô hình!

“Fahf ah zhro (đây là kết thúc).”

PHẬP

“UAAAAAAH!”

Tôi đã mắc phải cái bẫy vô hình, để rồi bị còn quái vật đó đè xuống đất, nó găm vô số cái gai nhọn xuyên qua lớp áo chống phóng xạ và chống đạn rồi xuyên qua da thịt tôi. Thứ gì đó từ những cái gai được bơm vào tôi, từng giây trôi qua khiến cơn đau khắp người tôi như bị dầu sôi bị rót vào trong mạch máu!

“AAAAAAAAAAH!”

Cơn đau ngày càng lớn dần, đến mức tôi cảm nhận cứ như trong lẫn ngoài cơ thể tôi đang nứt và có thể vụn vỡ bất kỳ giây nào. Dù chỉ mới vài giây trôi qua, thế nhưng cơn đau kéo dài trong tôi tựa như lên đến hàng giờ! Tới cuối cùng, cơn đau đột ngột không còn, cả cơ thể tôi cũng không còn cảm giác đau đớn nào nữa, nó nhẹ nhõm, cả tâm trí cũng tựa như không còn chút gì lại bên trong, cứ như tôi đã rơi vào một giấc ngủ…

--- ---

SLURP SLURP

Cơ thể tôi bị sinh vật đó hút vào tựa như nước ép, những gì còn lại của tôi lúc này chỉ còn lại bộ áo chống phóng xạ trống rỗng. Eldritch nhện ấy vứt bộ đồ còn lại của tôi đi như thể hộp nước ép trái cây đã uống xong…

“Không…mình thậm chí… đã không bảo vệ được cả người đang ở trước mắt mình...”

Cô bé gái ấy, dẫu đang bị khối chất lỏng ghê sợ nuốt dần, bị sét đánh trúng, bị cả một con quái vật nhện bẻ gãy hai tay nhưng không hề than khóc cho bản thân. Nỗi đau cô bé ấy lại hướng đến cho tôi, cho cái chết một kẻ xa lạ chỉ mới gặp vài giây còn chưa biết gì về nhau.

“Ymg' r'luh, nilgh'ri ot f' hai ah mine (mọi sức mạnh của người, giờ đây tất cả là của ta).”

Edritch nhện ấy chế nhạo đứa trẻ mạnh mẽ và tốt bụng, nó nhặt thanh kiếm bị gãy làm hai rồi nuốt như đồ ăn. Tất cả sự tồn tại bọn tôi trong mắt những con quái vật này chẳng khác gì những con mồi nhỏ bé, yếu đuối. Chúng không thèm xem bọn tôi như mối nguy hiểm và khinh thường nỗ lức chống trả, chiến đấu của chúng tôi. Việc phần lớn nhân loại chỉ còn tồi tại trên hòn đảo Dreamlands này là minh chứng rõ ràng nhất cho sự cội nguồn việc chúng xem bản thân đứng trên chúng tôi.

“Ahh mgephai pehasitr’t, orr'enah (sao phải cố gắng vô vọng thế, phàm nhân)?”

“Nỗ lực của bọn ta… sẽ không vô ích! Những anh hùng của nhân loại… sẽ sớm khiến các ngươi biết thân biết phận của mình… lũ quái vật!”

“Ah cahf l'? Ahh mgt’orstanh (Thế sao? Thật thú vị).”

Eldritch nhện ấy vẫn chế nhạo quyết tâm của một cô bé. Một cô gái nhỏ bé nhưng tinh thần cứng cỏi không thua gì một chiến binh bất khuất.

BLURB BLURB

Giây tiếp theo, toàn bộ cơ thể của cô bé ấy hoàn toàn nằm bên khói chất lỏng dị thường đó. Khoảng khắc tiếp theo, sự im lặng bao trùm lấy bầu không gian với trên trời là màn đêm, dưới mặt đất là ánh sáng dị thường.

“Fahf n'ghftyar ah vulgtmnah harvest, llll both ymg' ng ya (đêm nay quả là một vụ thu hoạch tốt, cho cả ta lẫn ngươi).”

Eldritch nhện đó như thích thú trước cái chết của những nạn nhân của nó, thứ chất lỏng ma quái đối diện nó thì cũng không biểu hiện gì song cũng không có vẻ gì là phản đối. Giờ đây, chúng chỉ cần trở về nơi trú ẩn của mình rồi chờ đợi con mồi khác đến.

“Sh’gon, fahf hh’gry ephair'luhah ng c' ephaitruly wgah'n fahf whg’f (sẽ sớm thôi, nhân loại sẽ biến mất và chúng ta sẽ thật sự điều khiển hành tinh này)-“

▅ーー!

Một cách bất chợt, Eldritch nhện ấy bắt đầu như co rúm lại ca hai tay và cái chân nhện như thể có gì bất ổn. Giây tiếp theo, một làn khói đen tuôn ra, dần dần bao quanh lấy một phần bụng nhện.

XOẸT

▂▂▃▃▅▅▅ーーー!!

Một thứ trông như bàn tay với những cái móng nhọn lòi từ bụng của Eldritch nhện và nhiều dịch lỏng chảy ra từ đó. Giây tiếp theo, bàn tay ấy rút vào trong, cái lỗ bị đâm bởi bàn tay ấy bị xé toạc bởi thứ sức mạnh không thuộc con người, nó mở rộng ra thành một lỗ và một sinh vật hình dạng với kích con người chui ra. Một dù kích thước, hình dáng dấp dáng con người, thế nhưng phần đầu tỏa ra ánh đỏ và cơ thể bao bọc bởi ngọn khói đen đáng sợ. Làn khói đen ấy thậm chí lấn át cả ánh sáng phát quang dị thường của sinh vật dạng lỏng đứng không quá xa nơi đó.

-▂▂▃▃▅▅■■■■ーー!!

Sinh vật màu đen bí ẩn ấy rống lên tiếng kêu như thể con rồng mới tỉnh khỏi giấc ngủ dài. Tiếng rống nó vang vọng tiếng kêu đầy khát máu như thể một lời tuyên chiến trước mọi con mồi quanh nó!

Bạn đang đọc Sabata Saga - Eldritch Knight sáng tác bởi mario140296
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mario140296
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.