Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Jessica quay trở lại?!

Tiểu thuyết gốc · 4302 chữ

Tít! Tít!

Hae Ri vừa bước vào phòng, cô vừa quay sang liền thấy cục trưởng Gang, tò mò hỏi, "Tôi đây... Mọi người... Sao lại ở đây?!"

Cục trưởng Gang thản nhiên trả lời, "Chúng tôi đến đây thăm cô đấy."

Hwa Sook ôm chầm lấy Hae Ri, nói: "Oh~ Hae Ri em trông trưởng thành hơn nha~ Hơn một năm không gặp rồi chị nhớ em chết đi được!"

"Xem ra cô cũng có thực lực đấy, Elsa.", Se Hun đưa ngón cái lên tỏ ý khen ngợi.

Hwa Sook nói: "Tí nữa đi ăn nhé, để kỉ niệm ngày em quay lại thù chúng ta phải tổ chức một bữa tiệc hoành tráng chứ!"

Nghe Hwa Sook nói thế, Se Hun nói đùa, "Đúng rồi, nếu vậy thì hôm nay cô khao nhé Hwa Sook!"

Hwa Sook phản đối, "Tại sao lại là tôi?!"

Se Hun nhún vai, đáp, "Thì cũng do cô đòi tổ chức tiệc mà."

"Được rồi, hôm nay chúng ta đi ăn một bữa đi, tôi mời.", thấy Hwa Sook và Se Hun gần sắp lao vào đánh nhau, Hae Ri lên tiếng can ngăn.

Se Hun nghe thế liền trêu chọc, "Oh Hae Ri, cô gần đây có lộc sao?"

Hwa Sook ôm chặt Hae Ri, vui vẻ nói: "Hae Ri Go, cái này được nha!"

"À quên nữa, cô gọi tôi đến đây có chuyện gì sao?", Hae Ri quay sang hỏi Hana.

Hana nghiêm nghị, hỏi, "Chị đã tập chế độ bắn tỉa bao nhiêu lần rồi?!"

Hae Ri cũng nghiêm túc trả lời, "Cả tuần nay rồi, có chuyện gì sao?"

Hana cầm lên cánh tay của Hae Ri, phía sau tay áo đều là những vết bầm tím do bạn bi gây ra khắp cả cánh tay.

"Anh, đi tập luyện liền một tuần đi.", cô quay sang nói với tên nhân viên giám sát.

Hae Ri nghe thế liền lên tiếng bênh vực, "Chuyện này không có liên quan đến hắn đâu, chỉ tại tôi muốn nhanh chóng tập luyện nên..."

Hana ngắt lời, "Chị nghĩ rằng với cái năng lực chịu đựng đó thì chị có thể đi đối đầu với Edward được sao?!"

"Nhưng tôi cũng không thể để cho ông ta ở ngoài đó an nhàn như vậy được, ông ta sẽ phải trả giá cho những gì mà ông ta đã làm.", Hae Ri đánh đá, nói trả.

Hana bực bội, nói lớn: "Nhưng chị cũng không thể mang cái thực lực kém cỏi này mà đi tuyên chiến với ông ta được, chị căn bản không phải là đối thủ của ông ta."

"Cô?!", nói qua nói lại được mấy câu, Hae Ri đã tức giận vung tay đánh người.

Hae Ri đánh bao nhiêu đòn Hana đỡ bấy nhiêu đòn. Chán rồi, cô liền lấy ra khẩu súng lục được giắt ở sau lưng.

Lên đạn - Click! Tạch!

Súng không có đạn, mọi người trong phòng đứng chết trân, xém tí nữa thì có án mạng rồi.

Hae Ri không chịu thua, lên tiếng phản kháng, "Cô dùng súng, không tính."

Hana nhếch môi, thảy cây súng về phía Hae Ri liền tiếp tục đánh nhau. Không bao lâu cô cũng giành lại được cây súng.

Lại lên đạn - Click! Tạch!

Chỉ trong chớp mắt, súng đã không còn trong tay, Hae Ri khó chịu, nói: "Cô?!"

Hana không nói gì, đưa súng cho Hae Ri sau đó lại tiếp tục dùng tay không để cướp súng.

Tiếp tục lên đạn - Click! Tạch!

"Ông trời sẽ không cho chị tận ba mạng sống để đi đối đầu với Edward đâu.", Hana vươn tay cho nòng súng yên vị ngay tim của Hae Ri, lên tiếng.

Hae Ri im lặng không nói gì, Hana tiếp lời, "Chị quá nóng nảy rồi, cần phải tu tâm dưỡng tính trước đã."

Cả ba lần Hae Ri đều không thể đánh trả, nếu cô không có ba sinh mạng thì chắc rằng cô đã thăng thiên rồi. Hae Ri bần thần, nói: "Tôi biết rồi."

Click! Bằng! - Hana bắn một phát đạn về phía tên nhân viên đang đứng cạnh Tae Woong, mọi người đều dời tầm chú ý lên đấy.

?: Argh!

Hana thản nhiên lên tiếng, "Đã dám vào đến tận đây, động tay động chân vào dữ liệu của tôi, còn dám ra tay ám sát nhân viên của NIS, nhân vật đứng phía sau anh chắc cũng to lớn lắm nhỉ?!"

Click! Bằng! - Ống tiêm trên tay hắn liền bị đau do đạn bắn trúng mà hất văng đi, lúc này Gi Tae Woong mới biết được chuyện gì đang xảy ra.

Hwa Sook thấy qua một màn như thế liền hoảng hốt, nói: "Anh dám ám sát đội trưởng Gi sao?!"

"Ai đã sai anh đến đây?!", Hana vẫn chĩa súng về phía hắn nhàn nhã hỏi.

?: Cô đừng mong tôi khai báo!

Hana nhướn nhẹ chân mày, nhẹ nhàng nói: "Được thôi, không muốn khai thì thôi."

Click! Bằng! - Lại thêm một viên đạn cắm vào chân hắn, ngay đúng vị trí của viên đạn cũ.

?: Argh!

"Mang hắn đi điều tra một tí đi.", Hana đưa súng cho tên nhân viên đứng cạnh rồi ngồi xuống ghế sofa thư giãn.

Nhân viên: Vâng ạ.

Vẫn chưa hiểu ra mọi chuyện, Hae Ri hỏi: "Vậy... Viên đạn đó là do hắn ta cài vào sao?!"

"Đúng vậy.", Hana đáp.

Vẫn chưa hiểu lắm, Hae Ri lại hỏi: "Nhưng đó là loại đạn gì? Cũng là đạn bi nhưng được tẩm độc sao?"

Hana trả lời: "Viên đạn đã được tẩm độc là đúng nhưng đó là đạn thật, ngoài ra hướng bắn của viên đạn cũng đặc biệt hiểm hóc."

Hae Ri tiếp tục hỏi: "Là hướng chếch phía trên cổ sao?"

"Đúng vậy, là hướng về động mạch chủ ở phía trên cổ.", Hana vẫn thản nhiên đáp.

Se Hun nghe thế, hốt hoảng, hỏi: "Nếu vậy, nếu như bị viên đạn ấy bắn trúng thì sẽ chết ngay lập tức tại chỗ?"

Hae Ri dường như hiểu ra, cô nói: "Nếu như hướng viên đạn không ở động mạch cổ thì nó cũng có sức sát thương như những viên đạn khác. Ngoài ra, nếu như không tránh kịp mà đạn sượt qua cũng có thể bị nhiễm độc đã được tẩm sẵn trên viên đạn."

"Thật là nguy hiểm mà!", Hwa Sook lên tiếng, thật không ngờ, tên này như thế mà lại dám cả gan làm chuyện này.

Biết Hae Ri đã hiểu, Hana nhẹ nhàng khuyên: "Vì thế nên nếu muốn đối đầu với Edward thì ta phải có kế hoạch hoàn hảo đã, không nên quá nóng nảy, sẽ hư chuyện hết."

Cục trưởng Gang tiếp lời, "Đúng vậy, không nên quá nóng nảy. À, tôi nghe nói Tổng Thống Hong đang muốn mở tiệc nhằm giúp cho Edward tìm đối tác làm ăn."

"Khi nào thì diễn ra?", nghe cục trưởng Gang nói thế, Hae Ri hỏi.

Hwa Sook trả lời: "Là cuối tuần này."

Se Hun chen vào, nói: "Elsa, cô tính tham dự sao? Người bình thường như chúng ta không thể nào tham gia vào được đâu."

"Không phải tôi, là Jessica.", Hae Ri suy nghĩ một hồi liền nói.

Cục trưởng Gang nghe Hae Ri nói ông bất giác lên tiếng: "Hả? Jessica?"

Hae Ri nhẹ gật đầu rồi giải thích, "Dù sao thì cô ấy cũng là nhà kinh doanh, với thân phận là chủ tịch của hãng John & Mark thì hoàn toàn có thể tham dự buổi tiệc."

"Đúng vậy, nếu như là Jessica thì có thể tham dự được. Nhưng cũng phải có giấy mời mới được vào tham gia.", Tae Woong im lặng cả buổi, đến giờ anh mới lên tiếng.

Hae Ri nghe thế, cô nhoẻn miệng cười, đáp: "Chuyện đó thì không cần phải lo."

"Thế thì gọi ngay cho cô ta đi, không phải cô ta đang ở Ma-rốc sao, phải nhanh chóng trở về thì mới kịp tham dự bữa tiệc.", Hwa Sook vừa nói vừa nhìn Hae Ri.

Hae Ri không nói không rằng, quay qua nhìn Hana. Thấy mọi người đều nhìn về phía mình, Hana nhăn mặt, lên tiếng, "Làm sao lại nhìn tôi?!"

Hae Ri nói: "Cô gọi cho Jessica một cuộc điện thoại đi."

"Tại sao lại là tôi? Không phải chị cũng có số điện thoại của Jessica hay sao?", Hana khó chịu.

Hae Ri thành thật trả lời, gương mặt lộ nét bất mãn, "Tôi đúng là có số điện thoại của Jessica nhưng không đúng người gọi cô ta chưa chắc gì đã chịu bắt máy nghe đâu."

"Được rồi, để tôi.", Hana tuy khó chịu nhưng nghe Hae Ri nói thế, cô cũng bèn đồng ý, quay sang tên nhân viên, nói: "Bấm số của Jessica."

Nhân viên: Vâng ạ.

---

Jessica: Oh! Hello my queen~

(Jessica: Ô! Xin chào nữ hoàng của tôi~)

Hana: Put away that kind of voice now, I don't like it.

(Hana: Bỏ ngay cái kiểu giọng nói đó đi, tôi không thích đâu.)

Jessica: Được thôi, gì mà giận dữ thế.

Hana: Chị mau đặt vé quay về Hàn Quốc đi.

Jessica: Hửm?! Tại sao?

Hana: Tổng Thống Hong mở tiệc tìm đối tác làm ăn cho Edward. Deep Blue, chị không muốn nó sao?

Jessica: Deep Blue là một món mồi ngon, không thể lãng phí được nha~

Hana: Vậy được, hạn cho chị trong hai ngày phải về Hàn Quốc. Thời gian, địa điểm phiền chị báo cho tôi một tin.

Jessica: Được thôi, tôi sẽ sắp xếp rồi nhanh chóng về ngay.

Hana: Được rồi, tôi cúp đây.

Jessica: Ơ này...

Cụp!

---

Tắt điện thoại, Hana bình thản, nói: "Xong rồi đó."

Cục trưởng Gang nghe được cuộc điện thoại liền không thể tin, ông nói: "Tôi chưa bao giờ thấy cô ta ngoan ngoãn đến vậy nha."

"Đúng vậy, lúc bị tạm giam cô ta cũng ngông cuồng không ít, khiến cho tôi muốn đấm cô ta vài phát.", Hwa Sook cũng khó chịu, nói thêm.

"Anh đi luyện tập đi, một tuần.", Hana quay sang nói với tên nhân viên giám sát.

Nhân viên: Vâng ạ - hắn cũng không dám phản kháng liền cung kính nhận lệnh mà đi thi hành.

"Gọi người khác đến thay vào chỗ anh ta đi.", cô ra lệnh cho tên nhân viên ngồi phía bên kia.

Nhân viên 2: Vâng ạ.

Se Hun cất tiếng cảm thán, "Đúng là thủ lĩnh của Heaven, đúng là Olivia có khác."

"Biết rồi thì tốt, sau này chỉ mong NIS các người đừng tự cho bản thân mình là nhất nữa là được.", Hana vừa nói, vừa cất bước đi ra ngoài.

Thấy cô rời đi, Hae Ri nói lớn, hỏi: "Này, chúng tôi định sẽ đi ăn gì đó, cô có đi chung không?"

Hana trả lời nhưng vẫn không ngừng bước, "Không cần đâu, đi ăn cùng họ tôi cảm thấy không được tự nhiên."

Se Hun nghe cô nói thế anh liền không đồng ý, lên tiếng phản kháng: "Dà, cái cô này, cái gì mà NIS chúng tôi tự cho bản thân là nhất chứ?!"

"Aish cái con nhỏ chết tiệt đó, không muốn đi thì thôi, mới tí tuổi đầu mà đã ăn nói cái kiểu aish thật là! Cũng chả ai thèm rủ con nhỏ đó đi.", Hwa Sook cũng khó chịu, nói.

"Hắt-xì~", Hana liền quay người lại hỏi, "Mấy người là đang nói xấu tôi sao?!"

"Hả?", "Ờ ờ...", Thấy Hana bỗng nhiên quay lại hỏi, Se Hun và Hwa Sook bất ngờ, nói vấp.

Cục trưởng Gang lên tiếng giải vây, "Không có, chúng tôi không hề nói xấu cô đâu."

Hana: Lạ thế nhỉ?! thì thầm

Hae Ri ngượng ngùng, "À ờ, cô đi vui vẻ."

Tít! Tít!

Cạch!

Cánh cửa vừa đóng lại, Se Hun gần như toát mồ hôi, anh thở phào nhẹ nhõm: "Phù~"

Cục trưởng Gang trách móc, "Hai cái người này, không thể tin được mà. Người ta còn chưa ra khỏi cửa đã lên tiếng nói xấu rồi!"

"Không phải, cục trưởng ông xem, chúng tôi nói rất nhỏ nha, làm sao mà cô ta nghe được cơ chứ?", Hwa Sook ủy khuất nói.

Tae Woong nhẹ giọng khuyên ngăn, "Tóm lại, sau này đừng có học thói nói xấu người khác nữa."

Hae Ri nói nhỏ: "Hana... Cô ấy có linh cảm đấy."

Và, câu nói đó đã khiến cho cục trưởng Gang bất ngờ, "Hả?"

"Linh cảm sao? Như kiểu đoán trước được tương lai?", Se Hun cũng thế, anh hỏi.

"Như kiểu có giác quan thứ sáu á hả? Siêu năng lực?!", cả Hwa Sook cũng bất ngờ không kém.

Thấy mọi người hỏi thế Hae Ri cũng không lấy làm lạ, cô từ tốn giải thích: "Gần giống như thế vả lại cô ấy cũng rất tỉ mỉ trong bất cứ việc gì nên cô ấy rất mẫn cảm, đặc biệt là nhạy cảm trước mấy cái chuyện nói xấu hay nói dối này nọ."

Hwa Sook tỏ vẻ bất mãn, "À ra là thế, nếu như có ai nói xấu hay nói dối thì cô ta liền hắt hơi sao?"

Hae Ri nhún vai, trả lời: "Kiểu như thế."

Se Hun nghe vậy, trợn mắt lên tiếng, "Woa, nếu vậy thì làm sao có thể vừa ý cô ta được chứ."

"Chuyện này... Go Hae Ri...", Tae Woong đột nhiên lên tiếng.

Hae Ri đáp, "Hửm?!"

Tae Woong hỏi: "Kim Hana, cô ấy bao nhiêu tuổi rồi?"

"Đúng vậy, nhìn rất trẻ, có khi nào cô ấy còn đang tuổi đi học không?", cục trưởng Gang vừa đưa tay xoa cằm suy nghĩ vừa nói.

Hae Ri à một tiếng rồi trả lời, "À, Hana cô ấy mới chỉ hai mươi tuổi thôi."

Vừa nghe dứt câu, Hwa Sook liền khó chịu, lớn tiếng, "Mới hai mươi?! Woà thế mà ban nãy các người có thấy cái kiểu cách nói chuyện đấy không? Tôi mới là lớn hơn cô ta đó, aish thật là!"

Se Hun không tin, anh hỏi lại lần nữa, "Khoan đã, cô ấy chỉ mới hai mươi tuổi thôi sao? Thật sao?!"

"Ừ, chỉ mới hai mươi thôi, còn rất trẻ.", Hae Ri quyết đoán trả lời.

Hwa Sook trừng mắt, hỏi: "Thế thì không phải cô ấy nên gọi tôi một tiếng chị sao? Đúng không?! Phải không?"

"Hai mươi tuổi không phải là sinh viên năm hai đại học sao? Con bé không đi học nữa à?", cục trưởng Gang hỏi.

Hae Ri đáp, "Đúng vậy, không đi học nữa.", nhưng lại sợ mọi người hiểu sai ý nên cô nói thêm, "Nhưng không phải là nghỉ học giữa chừng đâu mà là em ấy đã sớm tốt nghiệp đại học rồi."

Nghe câu nói trước của Hae Ri, Hwa Sook còn bĩu môi. Sang đến câu nói sau đã làm cô ngạc nhiên, cô hỏi: "Đã sớm tốt nghiệp đại học rồi sao?! Khi nào thế?"

"Hình như là năm năm trước, tôi có nghe nói là em ấy cứ mỗi cấp đều nhảy một lớp, bốn năm đại học thì em ấy chỉ cần học hai năm là đã được đặc cách đi thi và lấy được bằng tốt nghiệp loại xuất sắc rồi.", Hae Ri nhún vai, nhàn nhã trả lời.

Nghe Hae Ri nói xong, Se Hun liền lên tiếng cảm thán: "Ôi mẹ ơi, tốt nghiệp đại học trước những năm năm, hiện còn là thủ lĩnh của Heaven. Thật xin lỗi chứ Hwa Sook à, cô ấy có thể lên tiếng nói như thế bởi vì cô ấy đã cách xa chúng ta một chặng đường rất dài phía trước rồi."

Hwa Sook không thể tin, cô hỏi lại: "Còn tốt nghiệp đại học loại xuất sắc nữa chứ? Cô ta... Chẳng lẽ cô ta không phải là người? Đúng không?!"

Cục trưởng Gang cũng không tin, ông nói: "Này, cô có thể thôi mấy cái suy nghĩ linh tinh đấy được không?!"

"Cục trưởng à, ông thử mà nghĩ xem. Bây giờ cô ta hai mươi tuổi mà đã tốt nghiệp vào năm năm trước... Năm năm trước là lúc cô ta mười lăm tuổi, mười lăm tuổi lúc đó của người bình thường là đang học lớp chín thôi đấy cục trưởng à!", Hwa Sook tận tình giải thích cho cục trưởng Gang.

"Ôi trời, lúc người khác đang học lớp chín chuẩn bị thi lên cấp ba thì cô ấy đã đậu đại học rồi. Thật không thể nào tin được mà!", Se Hun hiện đang shock đến mức há hốc miệng.

Tae Woong vẫn có chút không hiểu: "Kim Hana rõ ràng là nhỏ tuổi hơn người khác nhưng tại sao cô ấy lại có thái độ với cả cái cách nói chuyện như thế chứ?"

Hae Ri biết chứ, cô chặc lưỡi, lắc đầu, kể: "Chuyện này từ trước tôi cũng có nghiên cứu đôi chút mới biết được là do em ấy bị phản bội tình cảm quá nhiều nên đã sớm không coi trọng tình cảm nữa rồi. Có lần tôi không chịu được cái cách xưng hô như thế, đã nổi nóng với em ấy một trận lớn, cuối cùng thì cũng hiểu được lý do rằng em ấy từ lâu đã xem tất cả mọi thứ trên đời này đều là tạm bợ cả, cả con người cũng thế, nên em ấy không xem trọng mấy cái tiểu tiết đó nữa."

"Ồ thì ra là thế nhưng mà cách nói chuyện lại được xem là tiểu tiết sao?! Đúng thật là, ít ra thì cô ta cũng phải gọi tôi một tiếng chị chứ?!", Hwa Sook nói, xem ra cô vẫn còn bất mãn lắm.

"Được rồi, chúng ta đi ăn thôi. À mà đội trưởng Gi, sau này anh có thể đừng gọi cả họ lẫn tên của người khác như thế được không? Sẽ khiến người khác có chút khó chịu đấy.", Hae Ri khoác vai Hwa Sook vừa nói vừa đi ra ngoài mở cửa.

Tít! Tít!

Cục trưởng Gang đưa tay vỗ vai Tae Woong nói sau đó cũng đi ra ngoài, "Cũng đúng, cậu sau này đừng nên cứng nhắc như thế nữa, sẽ khiến người khác khó chịu đó."

Tae Woong bị Hae Ri và cục trưởng Gang nói như thế nhưng cũng không phản bác lại, anh cất bước đi ra ngoài cùng mọi người.

Cạch!

---

Tít! Tít!

Jessica: Thứ năm, bốn giờ chiều, sân bay Incheon.

Hana: Tôi biết rồi.

Jessica: Đến lúc đó cô mang theo cho tôi một chiếc xe nhé, tôi muốn tự lái xe cho thoải mái.

Hana - Đã xem.

---

Hai ngày sau - Sân bay Incheon

Hwa Sook cùng mọi người đến sân bay từ sớm để đón Jessica nhưng đứng chờ nãy giờ cũng đã hơn bốn giờ đồng hồ rồi, vẫn chưa thấy bóng dáng của Jessica. Hwa Sook khó chịu lên tiếng, "Haizz rốt cuộc thì cô ta có về hay không đây? Chẳng lẽ chúng ta bị cô ta chơi một vố sao?"

Se Hun khuyên nhưng anh vẫn không chắc chắn lắm, "Chắc sẽ không xảy ra chuyện đó đâu..."

"Tôi... Thật sự không biết lý do tại sao tôi lại phải có mặt ở đây... Ngày hôm nay...", Hana đeo kính đen, tay khoanh trước ngực, thở dài, nhẹ nhàng nói.

"Nếu như cô ta không thấy em ở đây thì em có nghĩ rằng cô ta sẽ xuất hiện chứ?", Hae Ri đứng cạnh bên lên tiếng trả lời.

Nghe Hae Ri nói thế, Hana có chút khó chịu, cô nói: "Cô ta có xuất hiện hay không thì đối với tôi vốn dĩ không có liên quan gì?!"

"Hana à, cô có thể nào xem như vì chúng tôi đáng thương mà giúp chúng tôi đi có được không? Tôi nhất định sẽ trả ơn thật đàng hoàng, nhé?!", cục trưởng Gang nhẹ giọng nói với cô.

Se Hun cũng vui vẻ khuyên ngăn, "Đúng vậy nha, người ta vẫn thường hay nói là có giúp thì hãy giúp cho chót mà, có đúng không nào?"

"Haizzz", Hana thở dài, đưa tay vuốt mái tóc màu xám khói thơm mềm.

Cũng bởi vì tóc cô dài ngang eo nên khi vuốt thì sẽ vô tình trúng người khác. Mà người khác ở đây lại vô ý là đội trưởng Gi đứng cạnh bên, khiến cho anh cũng thất thần một lúc.

"Ấy, cô ta kia rồi!", Hwa Sook vừa nói vừa đưa tay chỉ về phía cửa ra.

Vừa ra khỏi cửa Jessica đã nói lớn: "Hello my queen~ I miss you so much!"

(Jessica: Xin chào nữ hoàng của tôi~ Tôi nhớ cô quá!)

Jessica chạy nhanh lại, vung tay như muốn ôm lấy Hana vào lòng. Nhưng cô nhanh hơn một bước đã kịp tránh đi, đứng sau lưng của đội trưởng Gi làm cho anh bất ngờ phải đảo mắt quay sang nhìn.

"Ây-dô, có cần phải tỏ ra xa cách như thế không chứ? Thật khiến người ta đau lòng mà~", Jessica thấy cô như vậy liền bày tỏ thái độ.

"À, Jessica, mừng cô quay lại, cảm ơn cô đã đồng ý giúp chúng tôi.", Tae Woong vừa nói vừa đưa tay có ý chào hỏi nhưng nào ngờ Jessica lại không hề để ý đến.

Jessica bĩu môi, đáp: "Xí, tôi mới không thèm giúp các người, tôi là đồng ý nhận lời của Hana nên mới trở về Hàn Quốc nha~"

"Ây dô dô, ngọt ngào quá ha~", Hae Ri lên tiếng đùa giỡn.

Jessica bị chọc liền phản kháng, "Kệ tôi!"

"Được rồi, đi thôi, tôi mỏi chân rồi.", Hana đưa tay vỗ vào vai đội trưởng Gi một cái sau đó liền xoay người rời đi.

...

Ra khỏi sân bay, Jessica hào hứng hỏi: "Hana à, tin nhắn lần trước tôi gửi, cô cũng đã xem rồi phải không?"

Nhân viên: Chị Kim - tên nhân viên thấy Hana đi đến liền cung kính cúi đầu chào.

Hana thản nhiên nói với hắn, "Đưa chìa khóa xe cho cô ta đi, còn nữa, các anh về trước, tôi tự lái."

Nhân viên: Vâng - hắn ngoan ngoãn trả lời cô, sau đó lại quay sang đưa chìa khoá cho Jessica đang đứng phía sau - Chìa khóa của cô đây.

"Ây-da xem như tôi không uổng công nghe lời cô nha, kiểu này chắc tôi sẽ phải sớm phục tùng cô mất.", Jessica cầm lấy chìa khóa, đảo mắt thấy được chiếc xe mui trần màu đỏ liền lên tiếng nịnh nọt.

"Tôi mới không cần cô phải phục tùng tôi, dù sao thì tôi với cô cũng không có hợp với nhau.", Hana vừa nói vừa ngồi vào xe, Hae Ri thấy thế cũng nhanh chóng ngồi vào ghế sau.

Thấy Hana chuẩn bị rời đi, cục trưởng Gang lên tiếng cáo lui: "Mọi người cứ đi trước đi, tôi về trụ sở một chuyến sau đó lại sang Heaven gặp mọi người."

Se Hun vui vẻ chào ông, "Vậy cũng được, ông đi cẩn thận nhé, cục trưởng Gang."

Hana nói với tên nhân viên, "Các anh đưa ông ấy về trụ sở đi."

Nhân viên: Vâng ạ.

"Thế thì cảm ơn cô nhé, Hana. Tôi đi trước đây.", cục trưởng Gang nói xong, đưa tay chào liền đi khỏi.

Nhân viên: Mời ông sang bên này.

"Cục trưởng Gang, ông đi cẩn thận.", Hwa Sook giây trước niềm nở chào cục trưởng Gang, giây sau liền chạy lên xe giành chỗ trước, "Tôi ngồi phía sau!"

Se Hun cũng chạy theo mà giành chỗ, "Cái cô này, tôi cũng ngồi phía sau!"

"Hai cái người này, ghế phụ còn trống sao lại không ngồi lại chen chúc vào đây?!", Hae Ri khó chịu lên tiếng.

Hwa Sook khó chịu nói với Se Hun, "Đúng đấy, chẳng phải lúc nào đội trưởng Gi lái xe anh cũng ngồi ghế phụ sao? Chẳng lẽ anh muốn để đội trưởng Gi ngồi trên đó à?"

Hana nghe thế liền nhẹ mỉm cười, cô nhàn nhã nói: "Đội trưởng Gi Tae Woong ngồi trên đây cũng được, miễn đừng có là anh ta, tôi không thích ồn ào."

"Tôi nói cho cô biết, nếu như cô ta mà chạy an toàn như đội trưởng Gi thì tôi đã không cần phải giành ngồi ghế sau như thế này rồi, có trách thì cũng phải trách cô ta, chạy như bị ma đuổi không bằng.", Se Hun lên tiếng tố cáo Hana.

Se Hun vừa dứt lời liền bị Hae Ri nói đỡ lại, "Chạy nhanh mà không an toàn thì phải nói đến chủ tịch của John & Mark, Jessica kia kìa. Còn Hana tuy chạy rất nhanh nhưng cũng đặc biệt an toàn nha, có trách chỉ trách do anh sợ tốc độ mà thôi."

"Elsa cô...", Se Hun muốn nói cũng không biết nói gì, đành phải ấm ức trong lòng.

Hwa Sook nhân cơ hội liền trêu, "Aishh, anh đừng có đẩy tôi nữa coi! Nếu sợ thì vịn cho chắc vào."

Hana vừa mở máy xe vừa lên tiếng, "Anh còn nói thêm một lời nào nữa thì tôi sẽ không phiền tiễn anh xuống chiếc xe phía sau đâu đấy. Đội trưởng Gi Tae Woong, bây giờ thì anh có thể lên xe được rồi chứ?! Mặt trời gần sắp xuống núi rồi."

Tae Woong đứng bên ngoài xem họ cãi nhau từ nãy đến giờ, bây giờ mới bước lên xe ngồi an toạ.

Bạn đang đọc [Re-make] Lãng Khách II - Vagabond 2 sáng tác bởi Olivia1004
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Olivia1004
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.