Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cướp

Tiểu thuyết gốc · 1685 chữ

Chương 2 : Cướp.

“Gió núi lạnh hiu hiu, đứng giữa rừng xác ta là ai, ai là ta.”

Thạch vừa đi bộ trên những cái xác chết, hắn cảm thấy bản thân không còn sợ máu nữa sau khi được hệ thống cải tạo lại, tâm tính cũng khác đi nhiều lắm. Đưa người né đi một cái xác chết, nhưng sau đó hắn lại ngồi xổm xuống bên cạnh cái xác ấy, lật nó lên, là một tên thanh niên trông trạc tuổi của hắn. Thạch đưa tay xuống thắt lưng tên này, dứt khoát dứt ra một cái túi nhỏ màu trắng bên trên còn dính vài vệt máu đã đông cứng ngắc.

Thạch lục tìm trí nhớ một tí, sau đó liền đưa tay lên mắt tên thanh niên kia vuốt cho nhắm lại.

-Cũng coi như yên giấc, còn danh ngạch tham gia Vân Lam tông của ngươi, tạm thời ta xin vậy.

Thạch đứng lên vừa đi vừa cười, trong một thế giới lấy mạnh là nhất, việc này là tất yếu, hắn cũng chẳng thấy tội lỗi gì lắm.

Rất nhanh hắn đã ra khỏi tường thành, trước mặt hắn là một cánh rừng đầy cây lá, rất có thể sẽ có những con yêu thú cấp thấp ở bên trong. Thạch không biết, hắn lấy bản đồ ra, xoay đi xoay lại mấy lần cũng không thể hiểu được.

-Lịch tuyển sinh rơi vào cuối tuần này, nhìn vị trí tuyển sinh cũng không xa lắm, vậy băng qua cánh rừng này là được.

Thạch suy tính một lần, rồi rất nhanh nhìn được hướng đi trên bản đồ, hắn nhanh như chớp dùng linh lực của mình di chuyển đi.

Tuy mới chỉ là Linh Sĩ tầng một nhưng Thạch đủ tự tin để di chuyển trong cánh rừng này kể cả ban đêm, một là linh thú ở đây vì gần chốn phàm nhân nên cũng chưa thể đạt đến cấp độ tu luyện, việc này khiến Thạch bẻ cổ bất cứ con nào bén mảng đến gần một cách nhẹ nhàng nhất. Ngày đi đêm nghỉ, đói thì bắt con vật trong rừng mồi lửa nấu ăn, khát thì hứng nước suối. Tốc độ của Thạch rất nhanh,thấm thoắt đã qua 3 ngày mà bản thân công pháp Luyện Thể quyết cũng giúp hắn đặt chân lên đến Linh sĩ tầng 2, đây là một tin mừng tuy rằng ở cấp độ thấp như thế này thì lực lượng không xê dịch quá nhiều nhưng vẫn là tăng tu vi vẫn đáng mừng đặc biệt tăng cao trong thời gian rất ngắn trong khi chỉ còn hai ngày nữa là đến lúc tuyển sinh. Nói tuyển sinh nhưng thật sự chỉ là đưa các thí sinh về lại trụ sở của Vân Lam tông mà thôi.

Thạch cũng chưa biết ở Vân Lam tông ấy có cái gì, nhưng nếu khởi đầu là một tán tu chưa có kinh nghiệm hãy đi thử xem sao.

Trong khu rừng một nhóm gồm tám đến chín người, những cặp mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào một con yêu thú hình gấu đang đứng bằng hai chân trông rất khí thế , nó thở từng hơi thở nóng rực phả vào chín tên thanh niên kia, trên thân nó còn có vài vết xước của những đòn tấn công vừa rồi.

Phía xa xa ấy nữa một tên thanh niên khác thân mang áo lính dính đầy máu bên hông đeo một cái túi trắng có những vết đen nhỏ vung vãi ra, hắn núp sau một bụi cây trên tay xuất hiện một thanh đoản đao sắc lẹm, nằm im như tượng.

-Chúng ta không thể giết được nó đâu đại ca.

Một tên nhóc có tuổi nhỏ nhất trong đám người nhìn con gấu mắt đang dần chuyển đỏ cả lên, hắn rung cả mình có cảm giác “mẹ ơi con đi chơi xa” nhất thời thốt ra, mà chỉ vừa như thế tên thanh niên khác trông lớn tuổi hơn hắn đã trừng mắt qua.

-Một con yêu thú linh sĩ cấp 1 giết không xong còn khảo nghiệm Vân Lam tông cái quần, sợ thì cút sang một bên cho ta.

Hắn nói sau đó tay nắm chặt thanh kiếm chút linh lực ít ỏi còn lại của mình lao lên. Chém về phía con gấu kia.

-LÊN!!!!!.

Thấy tên đầu lĩnh lao lên, tất nhiên bọn lính cũng sẽ lên theo, thế tam giác tiến công, đối với hình tượng này. Con Gấu chẳng có vẻ gì là sợ sệt. Thay vào đó là một sự điên cuồng bất tận ánh từ trong đó ra khiến Thạch nhìn cũng thấy lạnh lẽo.

Nhịp tim của Thạch đập nhanh lên nằm ở trong bụi mà Thạch cũng có thể cảm thấy tim mình đập rung cả thân thể của hắn.

-Giết.

Rất nhanh đám người đã đánh nhau quần ẩu. Khác với lúc nãy con gấu vừa đánh vừa thủ, bây giờ thì khác nó nhìn những nhân loại quây xung quanh mình sau đó chính xác là nổi cuồng nhắm đến một kẻ duy nhất tấn công đi. Mặc kệ tất cả những đòn đánh ngay phía sau.

Máu sau lưng nó có thể chảy nhiều nhưng đổi lại đó mới chỉ giao chiến vài chiêu. Chưa gì đã có một tên thanh niên có tu vi Linh Sĩ tầng một bị con gấu cắn vào cổ, mặt mày tái xanh, tắt thở.

Mấy tên thanh niên khác sợ hãi đến rụng rời tay chân, tụi nó dùng hết sức bình sinh tấn công. Con yêu thú như không biết đau, chỉ vài phút sau một kẻ xấu số nữa bị nó giết chết, mà bản thân nó cũng chẳng tốt đẹp là bao. Từng bước của nó chậm dần từng đòn yếu dần cuối cùng dưới một cái dao găm từ trong bụi bay ra găm thẳng vào não nó khiến não nó chết đi và con yêu thú cũng ra đi.

-Keng chúc mừng kí chủ diệt sát yêu thú Gấu.

Nhận được 50 kinh nghiệm. Một lần mở vũ khí đặc biệt của hệ thống.

m thanh thông báo của hệ thống vang lên, trong ánh mắt tràn đầy bàng hoàng của đám thanh niên kia. Thạch từ trong bụi cỏ đứng lên, cơ thể uốn éo vài cái từng tiếng vang răng rắc mỗi khi hắn bước lại gần đầu con gấu. Mặc kệ cái xác chết của một kẻ xấu số ngay dưới chân mình hắn nhìn cả năm tên còn sống, nhếch miệng cười một tiếng.

-Cướp đây trên thân có gì đưa hết ra.

-Nam trái nữ phải không có ngoại lệ.

Thạch rút cây đoản đao ra, hắn cũng cố ý phóng thích tu vi linh sĩ cấp 3 của mình vừa thăng cấp ngay tức thì sau khi giết chết con gấu kia.

Đối với đám người cả năm ban đầu khi thấy một kẻ lạ mặt đi ra cũng có chút bất ngờ nhưng không hề sợ lắm. Dù linh sĩ cấp một đã cạn kiệt linh lực thì năm đánh một không chột cũng què. Nhưng khi cả bọn cảm giác được sức ép kinh khủng đến từ tên thanh niên kia cả đám mồ hôi đều chảy đầy cả thân.

-Xong đời

Đây là những từ cuối cùng mà bọn nó có thể nghĩ ra trước khi xếp thành một hàng dài tất cả đều đúng quy luật xếp nghiêm bên trái.

-Ngoan lắm, đứng im đó chỉ cướp của không cướp mạng.

Thạch thở dài một hơi sau đó ngồi xuống bên cạnh cái xác chết dưới chân mình, đây đúng là tên thanh niên đầu lĩnh, thật xấu số. Nhưng Thạch mặc kệ, chuyện cũng đâu có liên quan gì đến hắn lắm đâu.

Thạch đưa tay rà từ trên xuống dưới một lần khi tới lưng quần của tên thanh niên hắn luồn vào túi quần. Sau một phút mò mẫm Thạch rút ra một cái túi nhỏ nhỏ, hắn đưa linh hồn lực của mình quét qua một lần tất cả rõ ràng.

-Không tệ.

Trong ánh mắt sợ chết khiếp của năm tên còn sống Thạch lôi xác tên đầu lĩnh nhét vào trong bụng con gấu đã chết.

Hắn lại dạo qua chỗ hai người còn lại khi đi qua đám thanh niên thậm chí có đứa còn đang chảy cả thứ nước vàng vàng theo kẽ quần xuống chân khiến Thạch chỉ biết câm nín.

-Hình như mình chơi hơi lớn.

Thạch tự nói nhưng biết sao bây giờ xây dựng hình tượng ác quỷ để có thể chấn chỉnh bọn này cho đỡ tốn công chiến đấu nhưng hơi lỡ tay một tí.

Xoá hết hai cái xác còn lại lấy được vài lạng bạc ròng một vài viên đan dược trị thương cầm máu căn bản. Thạch đi đến trước mặt năm tên kia, lúc này xung quanh nơi này cũng đã có mùi ngai ngái.

Hắn đứng im ở đó nhìn chằm chằm 5 tên kia, năm tên kia cũng nhìn chằm chằm Thạch ánh mắt chúng nó trông cực kỳ khó hiểu.

-Cướp.

Thạch nói ra một chữ duy nhất, ý nghĩa rất rõ ràng. Nhưng năm tên kia lại có vẻ không hiểu, vẫn đứng tồng ngồng đó.

-Cướp.

Thạch hô lại lần hai, năm tên kia vẫn đứng im, lại qua vài phút một tên trong đó có vẻ không chịu được không khí như này hắn khom mình.

-Ngài là cướp chúng ta đã biết nhưng không biết làm thế nào để ngài thả chúng ta đi.

Lần này chính Thạch cũng lú.

-Mẹ bà nó, giờ nhé thế này, ta kêu cướp có nghĩa là cướp thì các ngươi đã hiểu ta là cướp vậy thì phải lột sạch tài sản đưa đây.

-Ồ.

Cả năm tên như phát hiện ra lục địa mới, ồ lên một tiếng rồi nhanh chóng lột đồ ra.

Bạn đang đọc Rạp xiếc trung ương, tại tu tiên giới sáng tác bởi DINHNGOCTHACH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DINHNGOCTHACH
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.