Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tên đàn ông ngông cuồng đó là ai

Phiên bản Dịch · 1521 chữ

Nếu là người bình thường, chắc chắn không thể tự nhiên biến mất trong không khí.

Nhưng Lăng Dĩ Nhiên cũng không phải người bình thường, mà cậu là quỷ sai âm phủ, bởi vì cấp bậc khá thấp cho nên chỉ phụ trách nhiệm vụ câu hồn vào buổi tối. Tuy rằng với tu vi của cậu không sợ ánh nắng mặt trời, nhưng ở dưới ánh mặt trời gay gắt như hôm nay cơ thể cũng không chịu nổi, sẽ xuất hiện tình huống ngất xỉu. Cn nếu như phơi nắng mỗi ngày thì sẽ nhanh chóng hồn phi phách tán, nhưng nếu thông qua cấp khảo hạch sẽ nhanh chóng tăng lên cấp bậc, tu vi cũng sẽ tăng lên như vậy thì chuyện ngày hôm nay sẽ không bao giờ xảy ra thêm lần nào nữa.

Đây là nguyên nhân mà cậu không muốn cho bác sĩ Phó kiểm tra, nếu như bị kiểm tra ra là một “người” đang sống sờ sờ nhưng lại không có hô hấp và mạch đập những vẫn có thể sống một cách bình thường thì chắc chắn sẽ hù chết bọn họ.

“Dĩ Nhiên…” Một người thanh niên trẻ tuổi mặc áo khoác dài màu đen, trên miệng ống tay áo, cổ áo cùng phía dưới vạt áo thêu hai vòng văn tự kim sắc bay đến bên cạnh Lăng Dĩ Nhiên, cậu ta tên Thi Dịch, là bạn tốt của Lăng Dĩ Nhiên và cũng giống như Lăng Dĩ Nhiên đều là quỷ sai cấp hai, trên người cậu ta đang mặc chính là quần áo lao động của quỷ sai.

Quỷ sai được phân chia thành năm cấp, phân biệt là Hắc Bạch Vô Thường tiếp đến là cấp một, hai, ba, bốn. Thấp nhất là cấp bốn, quần áo lao động của quỷ sai cấp bốn là toàn thân màu đen không có văn tự kim sắc, quần áo lao động của quỷ sai cấp ba chỉ có một vòng văn tự kim sắc, quỷ sai cấp hai là hai vòng, quỷ sai cấp một là ba vòng, quần áo lao động của Vô Thường ngoại trừ có được ba vòng văn tự kim sắc ở bên ngoài thì còn được thêu hoa kim sắc, những hình mà Vô Thường thêu lên là dựa vào sở thích cá nhân, cho nên mỗi hình đều không giống nhau.

Thi Dịch đặt tay lên vai Lăng Dĩ Nhiên, cười lớn nói: “Dĩ Nhiên, tôi nghe nói cậu kết hôn rồi, chuyện này có thật hay không?”

Khóe miệng của Lăng Dĩ Nhiên nhếch lên: “Làm sao cậu biết?”

“Lão Dương phụ trách giúp quỷ sai lập hồ sơ hằng ngày nói cho tôi biết. Ngày mà cậu kết hôn, ông ta đã được thông báo, ông ta cho rằng cậu sẽ kết hôn với tôi, nên ngay lập tức tìm tôi nói chuyện này. Ai ngờ tôi cũng không biết chuyện cậu kết hôn. Thằng nhóc này được lắm, cậu có còn xem tôi là bạn bè không thế? Kết hôn cũng không nói một tiếng, có phải là xót cho tôi phải đưa tiền mừng không?”

Lăng Dĩ Nhiên trợn trắng mắt: “Khó lắm mới có thể ăn được tiền của cậu, cậu cảm thấy tôi sẽ bỏ lỡ cơ hội này sao?”

Thi Dịch cười: “Chuyện cậu giấu giếm tôi kết hôn tạm thời đặt sang một bên, trước tiên cậu nói với tôi xem tên đàn ông ngông cuồng mà cậu kết hôn cùng là ai?”

Lăng Dĩ Nhiên vỗ trán: “Tại sao cậu biết đối phương là đàn ông?”

“Đương nhiên là lão Dương nói.”

“Nếu là lão Dương nói, vậy ông ta có nói cho cậu biết đối tượng kết hôn với tôi là người sống không?”

“Người sống? Cậu cùng người sống kết hôn? Đây là chuyện mà người nhà trên dương gian làm cho người mới chết mà? Một quỷ sai như cậu lại tìm người sống kết hôn là có uẩn khúc gì sao? Âm dương cách biệt, các cậu sẽ sinh hoạt như thế nào? Trừ phi là cậu thi đậu Vô Thường mới không cần chịu sự quản thúc, mỗi ngày đều có thể ngáo ngơ ở dương gian. Hơn nữa các cậu đều là đàn ông, ở bên nhau như thế nào?” Thi Dịch suy đi nghĩ lại vẫn cảm thấy không đúng: “Không đúng, hầu như mỗi ngày cậu đều ở bên cạnh tôi làm nhiệm vụ, cậu quen người sống từ lúc nào? Hơn nữa âm phủ còn có quy định người và quỷ không thể yêu nhau, bản thân cậu lại là quỷ sai biết rõ luật lệ này, sao vẫn cố tình vi phạm? Tại sao bây giờ cậu lại đến âm phủ thừa nhận chuyện kết hôn này?”

“Cuối cùng cậu cũng hỏi đến chỗ quan trọng.” Lăng Dĩ Nhiên nói đến đây liền tức giận: “Tôi nói cho cậu biết, tôi đây đến đối phương là ai cũng không biết , cũng không hiểu tại sao mình lại kết hôn. Cậu có biết cái ngày tôi biết bản thân đã kết hôn, cả người đều đần thối ra, cho nên không phải là tôi không nói cho anh em biết, mà là chính bản thân tôi cũng không biết chuyện này.”

“Cậu không biết chuyện này?” Thi Dịch nghi hoặc: “Vậy bây giờ chuyện của cậu là như thế nào?”

Lăng Dĩ Nhiên nói: “Tôi đã hỏi đại nhân Vô Thường, bọn họ nói là có người dùng bát tự của tôi kết âm thân với người khác.”

Hôm nay đi tìm Hình Hàn chính là vì giải quyết chuyện âm thân, nhưng tại quân khu của đối phương, dương khí quá nặng. Âm phủ cũng có quy định, nếu không có nhiệm vụ hoặc chưa được quân khu đồng ý thì không được tùy ý ra vào quân khu của người sống phá hoại trật tự, cũng không được ở trước mặt phàm nhân sử dụng pháp thuật bừa bãi. Nếu không phải vì vậy cậu cũng chả cần mặc lên bộ quần áo gấu trúc để tránh đi ánh nắng mặt trời gay gắt chạy đi tìm Hình Hàn.

“Dùng bát tự của cậu kết âm thân cũng phải qua sự đồng ý của cậu hoặc là sự đồng ý của người nhà cậu chứ?”

Lăng Dĩ Nhiên bất đắc dĩ nói: “Người kết thân cho tôi là hậu bối của tôi, cũng là thiên sư có pháp lực cao thâm, cụ thể tại sao lại thế này, đám người đại nhân Vô Thường cũng không rõ ràng lắm. Tôi cũng không có khả năng vì chuyện nhỏ này mà chạy tới hỏi phán quan và Diêm Vương, bọn họ bận bịu như vậy sẽ không có lý do gì gặp một tên quỷ kém cỏi như tôi.”

“Cũng đúng.”

“Cho nên chuyện này chỉ có thể chờ khi nào tôi có thời gian sẽ đi điều tra.” Lăng Dĩ Nhiên nghiến răng nghiến lợi nói: “Chờ tôi tra được là tên hậu bối ngu ngốc nào làm chuyện này, việc đầu tiên làm chính là vào trong giấc mơ của hắn dạy dỗ một phen.”

Thi Dịch cười ha ha: “Tôi hỗ trợ cậu, đến lúc đó nếu cậu muốn tôi giúp thì cứ việc mở miệng.”

Lăng Dĩ Nhiên gật đầu: “Được, không nói nữa, giờ tôi trở về nghỉ ngơi, buổi tối lại cùng đi làm nhiệm vụ.”

Hôm nay cậu bị mặt trời thiêu một lúc lâu, cơ thể có chút mệt mỏi, vừa trở về ký túc xá đã lập tức lăn ra ngủ.

Chờ đến mười giờ tối, Lăng Dĩ Nhiên và Thi Dịch cùng nhau rời khỏi âm phủ.

Đêm nay nhiệm vụ thứ nhất của bọn họ là câu hồn phách của một ông lão sắp chết.

Lúc này, ông lão chỉ còn lại hơi thở thoi thóp nằm trên giường bệnh viện, con cháu của ông đang ở bên cạnh đưa tiễn ông đoạn đường cuối cùng.

Tuy rằng Lăng Dĩ Nhiên câu vô số hồn phách, nhưng vẫn như cũ không có cách nào quen với cảnh sinh ly tử biệt, nhìn thấy cảnh người phàm khóc thút thít, trong lòng cũng khó tránh khỏi cảm giác bi thương, cậu vỗ bả vai Thi Dịch nói: "Ông lão này còn có năm phút thọ mệnh, cậu đợi ở đây, tôi đi ra ngoài gọi điện thoại.”

Thi Dịch hỏi: “Gọi điện thoại cho ai vậy?”

Lăng Dĩ Nhiên đen mặt nói: "Người đàn ông của tôi.”

Hôm nay cũng chưa được nói chuyện rõ ràng với Hình Hàn, đã phải quay lưng gấp gáp rời khỏi quân khu, cũng không biết ngày mai có thể gặp Hình Hàn hay không, trước tiên vẫn là phải hẹn cái người bận rộn này một ngày mới được.

Thi Dịch cười to hai tiếng ha ha, may mắn là mọi người ở trong phòng bệnh đều không nghe được cũng không nhìn thấy, nếu không sẽ bị cậu ta dọa cho chết khiếp.

Bạn đang đọc Quỷ thê gả tới của Kim Nguyên Bảo

Truyện Quỷ thê gả tới tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Baken
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.