Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xác chết vùng dậy

Phiên bản Dịch · 1089 chữ

Nhìn thấy vẻ mặt sững sờ của Hình Hàn, binh sĩ còn tưởng rằng do anh quá

buồn nên không nói lên lời.

Nhưng, ai có thể ngờ được đối tượng kết hôn lại chạy đến quân khu tìm mình

rồi đột nhiên lại lăn ra chết, dù cho là ai cũng sẽ không thể chấp nhận được.

Binh sĩ quan tâm nói: “Thủ trưởng, anh có ổn không?”

Bác sĩ Phó nói: “Thủ trưởng, cậu vẫn nên vào nhìn cậu ta đi.”

Hình Hàn lấy lại tinh thần đi vào phòng cấp cứu.

Vẻ mặt của người trên giường nhìn có vẻ thanh thản, nếu bác sĩ không nói Lăng

Dĩ Nhiên đã chết, anh còn tưởng rằng cậu ta đang ngủ say.

Hình Hàn không tin một người đang sống sờ sờ đột nhiên lại lăn ra chết ngay

trước mặt anh, anh khom người xem thử hơi thở của đối phương, lại sờ thử

mạch của cậu nhưng nó đã ngừng đập. Anh bất lực ngồi xuống ghế, thầm nghĩ,

người vừa tới quân khu tìm anh đã chết luôn rồi, có phải là do mệnh của anh

quá cứng nên đã khắc chết cậu ta?

Đã từng có một đại sư tính thử mệnh của anh, nói rằng do bát tự của anh quá

cứng nên đã khắc chết bố mẹ của anh, về sau anh sẽ còn khắc chết thêm nhiều

bạn bè thân thích.

Anh đương nhiên không tin, nhưng những người thân cận với anh quả thực đã

chết rất nhiều.

Hình Hàn rút điện thoại ra, do dự có nên gọi điện cho người nhà hay không.

Đúng lúc này, người trên giường đột nhiên mở mặt rồi bật dậy hô lớn: “Hình

Hàn.”

Hình Hàn bị dọa đến hai tay run lên bần bật, làm di động rơi xuống mặt đất, anh

kinh hãi nhìn người trên giường: “Cậu… Cậu chưa chết?”

Anh lần đầu nhìn thấy một người đã ngừng thở, mạch cũng đã ngừng đập lại có

thể sống lại. Vừa nãy trong một khoảnh khắc anh còn tưởng xác chết vùng dậy.

Lăng Dĩ Nhiên quay đầu nhìn về phía Hình Hàn: “Hình Hàn?”

“Đúng vậy.” Hình Hàn bước nhanh tới cửa gọi lớn: “Bác sĩ Phó, bác sĩ Phó, đối

tượng của tôi sống lại rồi!”

Bác sĩ Phó và binh sĩ chạy nhanh vào thấy Lăng Dĩ Nhiên đang ngồi trên

giường, kinh ngạc nói: “Kỳ tích, thật đúng là kỳ tích, rõ ràng vừa rồi không còn

hơi thở và mạch đập giờ tự nhiên lại có thể hồi sinh.”

Bác sĩ Phó gọi hộ sĩ vào kiểm tra cơ thể của Lăng Dĩ Nhiên.

Lăng Dĩ Nhiên vội vàng không đồng ý: “Không cần kiểm tra, tôi hay bị sốc như

thế, không cần kiểm tra đâu.”

“Thường xuyên bị sốc?” Bác sĩ Phó chưa từng nghe nói cơn sốc sẽ làm ngừng

hô hấp và mạch đập: “Nếu như thế thì càng phải làm kiểm tra, nếu không mai

sau chưa chắc cậu đã may mắn tỉnh lại được như hôm nay.”

Lăng Dĩ Nhiên bước xuống giường nói: “Bây giờ tôi có chuyện rất quan trọng

muốn nói với Hình Hàn. Đợi nói xong rồi hãy kiểm tra.”

Hình Hàn trầm giọng nói: “Cậu cứ để bác sĩ Phó kiểm tra cơ thể trước đi, xác

định là không sao rồi chúng ta mới nói chuyện.”

Bác sĩ Phó gật đầu: “Đúng vậy, đợi thêm vài phút rồi nói cũng không muộn, hơn

nữa làm gì có chuyện gì quan trọng bằng truyện tính mạng.”

Đúng lúc này điện thoại rơi trên mặt đất rung lên.

Hình Hàn nhìn thấy là cấp trên gọi tới, nhanh chóng nhặt lên nghe, cũng không

biết đối phương nói gì, sắc mặt anh nghiêm trọng cúp điện thoại nói: “Cấp trên

giao nhiệm vụ, yêu cầu tôi phải lập tức xuất phát, bác sĩ Phó, phiền ông giúp tôi

chăm sóc cậu ta.”

Anh vừa nói vừa viết xuống một dòng số điện thoại nhét vào tay Lăng Dĩ

Nhiên: “Chắc là tầm tối tôi sẽ về, anh có chuyện gì quan trọng thì cứ nhờ bác sĩ

Phó giúp, nếu thật sự không giải quyết được thì đợi tôi về.”

Hình Hàn nhanh chóng xoay người chạy ra khỏi phòng cấp cứu.

“Này, Hình Hàn, tôi chỉ cần chúng ta nói chuyện nửa phút là được rồi.” Lăng Dĩ

Nhiên đuổi theo, đối phương lại giống một cơn gió lướt nhanh qua, chớp mắt đã

biến mất ở trước mắt cậu. Cậu nghĩ có lẽ đối phương thật sự có việc gấp, bản

thân không nên làm phiền nên cậu đã dừng lại.

Bác sĩ Phó đi ra: “Thưa cậu, mời cậu quay lại để tôi kiểm tra toàn thân.”

Lăng Dĩ Nhiên nghe thấy thế, nếu thật sự bị kéo đi kiểm tra, nhất định sẽ không

giấu được bác sĩ việc cơn sốc cậu vừa nói. Mắt cậu liếc liếc, u ơ nói: “Tôi thấy

hơi đau bụng, muốn đi vệ sinh, Bác sĩ Phó, ông chờ tôi một chút, đi xong tôi sẽ

quay lại tìm ông.”

Nói xong, cậu vội vàng chạy về phía hành lang.

Bác sĩ Phó: “...”

Lăng Dĩ Nhiên chạy đến một nơi bác sĩ Phó không nhìn thấy, từ cửa sau chuồn

ra khỏi khu quân y.

Ánh mặt trời nóng rát chiếu lên người cậu, cậu nhếch miệng cười rồi hét lớn:

“Đm, phơi chết tôi đi nài, phơi đến khi nào tôi hồn phi phách tán luôn đê.”

Ô và khăn quàng đầu của cậu đã không còn, cho nên chỉ có thể hét lớn than đau

dưới ánh mặt trời rồi lao nhanh ra ngoài cổng.

Binh sĩ gác cổng nhìn thấy Lăng Dĩ Nhiên đi ra, quan tâm hỏi một câu: “Anh

tỉnh rồi à?”

“Vâng, vâng. Tôi đi trước đây, lần sau tôi lại ghé qua.”

Binh sĩ phòng trực ban cố tình trêu Lăng Dĩ Nhiên, lập tức đứng thẳng người hô

lớn: “Thủ trưởng phu nhân, đi thong thả.”

Lăng Dĩ Nhiên nghe được cái danh xưng này, suýt chút nữa thì cậu đã khụy

xuống đất.

Tự đi mà làm thủ trưởng phu nhân của các anh đi.

Cậu vừa mắng vừa chạy đến chỗ vắng người, nhìn thử bốn phía, xác định là

không có ai, vù một tiếng cơ thể của cậu chìm xuống mặt đất, một lúc sau đã

hoàn toàn biến mất.

Bạn đang đọc Quỷ thê gả tới của Kim Nguyên Bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Baken
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.