Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xưởng Lưu Ly, bọn cường hào (1)

Phiên bản Dịch · 1110 chữ

Xưởng Lưu Ly ở phường Trường Thuận là chỗ sắm đồ cổ nổi tiếng ở thành Thiên Kinh.

Đồ cổ thư họa, đồ ngọc đồ gốm, văn bia thác ấn, hầu như không gì là không có.

Ngay cả những vật sưu tầm cực kỳ ít thấy trong kinh doanh, đồ mã tùy táng bị triều đình ban lệnh cấm không được trao đổi mua bán cũng có thể tìm thấy ở đây.

Đương nhiên, muốn mua thì phải có khách quen dẫn đường mới được.

Những vị khách lạ, dù có ra tay hào phóng đến mức nào thì các cửa hàng cất giấu đồ mã gia truyền vẫn sẽ không thường để lộ chân tướng.

"Thời thịnh thế trữ đồ cổ, thời loạn thế mua vàng kim, người xưa đúng là không lừa mình.”

“Cảnh triều thái bình sáu mươi năm, cửu biên Liêu Đông hỗn loạn, mỗi năm đều có thiên tai, nhưng thành Thiên Kinh phủ Đại Danh này lại vô cùng phồn hoa và náo nhiệt.”

Kỷ Uyên mặc Vân ưng bào, đi dạo trên đường cái cửa trước xưởng Lưu Ly.

Sự xuất hiện của hắn cứ như là đại đội trưởng đội càn quét tệ nạn xuất hiện trong club vậy, chói mắt cực kỳ.

Chủ quầy làm ăn đứng đắn thì còn đỡ, thấy hắn thì họ chào mời một câu.

Còn những kẻ có tật giật mình, chuyên dùng kỹ xảo lừa đảo dê béo thì sợ tới mức lập tức gói ghém hàng hóa, vội vàng bỏ trốn.

Đi dạo nửa canh giờ, Kỷ Uyên không thu hoạch được gì, hắn bất lực nói:

- Đúng là kiếm lời cũng không dễ... Hàng giả, đồ nhái quá nhiều. Chẳng trách ai cũng nói đi dạo ở xưởng Lưu Ly là đãi cát tìm vàng.

Hắn bước vào một quán trà ven đường, gọi một bát trà lạnh hai văn tiền.

Có Hoàng Thiên Đạo Đồ tự động nảy sinh cảm ứng đối với Đạo uẩn, nên món nào thật món nào giả hắn liếc mắt một cái là biết ngay.

- Nghĩ kỹ thì thấy cũng phải, đây là đường cái giao giữa cửa trước xưởng Lưu Ly, chợ đèn hoa và miếu Thành hoàng ở phía tây mà. Ngày nào chỗ này cũng nườm nượp thương khách; các quầy hàng, cửa hiệu đều hết hàng đợt này đến đợt khác. Cho dù có vàng trong cát thật thì nó cũng đã bị người ta nhặt sạch rồi.

Trà lạnh xuống bụng mang đến một luồng cảm giác thoải mái, Kỷ Uyên thở phào một hơi.

Hắn đang nghĩ có nên đến Vân Đình trai, Đắc Ý cư, Hòe Âm các nổi tiếng xem thử không.

Chẳng qua, mấy món đồ cổ được trưng bày trong những cửa hiệu lâu đời hơn chục năm, trăm năm này không hề rẻ. Nếu không phải khách giàu lộc to hay vương công quý tộc thì sẽ không đủ tiền mua.

- Tiểu lang quân, nếu cậu muốn tìm đồ cổ, hàng sưu tầm tốt có giá trị thì phải đến chợ đèn hoa và miếu Thành hoàng, nơi đầu tiên là con phố của các món đồ cổ, thư họa, ngọc thạch, ấn chương, còn chỗ sau...

Chủ quán trà không có việc gì liền chủ động đáp chuyện.

Nhưng nói đến phần sau thì ông ta lại im bặt, như đang nói về chủ đề cấm kỵ nào đó.

Kỷ Uyên cầm bát trà thô bằng sứ, cười nhẹ:

- Nói tiếp đi ông chủ? Tôi đang nghe đây.

- Tiểu lang quân, ngươi là ban sai ở Trấn phủ ti, phải biết cơm có thể ăn bậy nhưng nói thì không thể nói bậy. Ban nãy là ông lão đây lắm mồm, tiểu lang quân coi như chưa nghe thấy. - Chủ quán trà ngượng ngập đáp.

- Sao thế, sợ tôi bắt ông? Luật lệ nước Cảnh, người dân bình thường không bị bắt chỉ vì nói chuyện cái này ông cũng không biết? - Kỷ Uyên cười nói. - Tôi khuyên ông một câu, thay vì cung phụng tượng Phật trong nhà thì chi bằng mua một quyển [Đại cáo] do Thánh nhân biên soạn về.

- Mua, mua! Nghe nói [Đại cáo] Thánh nhân viết đặt ở nhà có thể trừ tà, còn hữu dụng hơn cả kiếm gỗ đào và phù chú của đạo sĩ và hòa thượng nữa.

Nội tâm chủ quán trà cảm thấy rùng mình, ông ta cười gượng hai tiếng.

Ông ta nhìn xung quanh thấy không có ai, bấy giờ mới tiếp tục câu chuyện khi nãy, nói tiếp:

- Ở đất xưởng Lưu Ly này có ba vị cường hào, Dung nhị thiếu gia của Vân Đình trai nhãn lực hạng nhất, đồ cổ thư họa thật hay giả cũng không thoát khỏi đôi mắt tinh tường đó.

- Từ lão của Đắc Ý cư, đồ ngọc, đồ gốm, đồ sắt... Không có gì mà ông ta không biết.

- Cuối cùng chính là Phật gia của miếu Thành hoàng, trong số mười hiệu cầm đồ trong thành Thiên Kinh thì một nửa trong số đó thuộc về ông ta. Những kẻ trộm mộ đào mộ, bọn cướp chặn ngựa, bán những thứ quý giá, đồ vàng trong tay, tình nguyện đi theo con đường của Phật gia.

Kỷ Uyên đặt bát trà xuống và cười hỏi:

- Đây là những chuyện trong nghề, ông nói thẳng ra như vậy không sợ phạm phải điều kiêng kỵ sao?

Chủ quán trà cũng khá thành thật, ông ta trả lời thẳng thắn:

- Có gì mà kiêng kỵ, ở xưởng Lưu Ly có nhiều hàng giả nhưng hàng thật cũng chẳng thiếu. Quan cao trong triều ai mà không thích sưu tầm thư họa, đồ ngọc chứ?

- Năm ngoái, đại thọ bảy mươi của Lương quốc công, chính tay Dung gia của Vân Đình trai đã tạc cảnh vạn dặm non sông bằng một khối đá ngũ sắc thô đấy. Trong nhà Hàn quốc công có bày một cây san hô quý cao bằng hai người cộng lại, nó do đích thân Từ lão của Đắc Ý cư tặng. Về phần Phật gia, ha ha, tiểu lang quân, hôm qua Tống chỉ huy sứ của Nam Trấn phủ ti còn đến miếu Thành hoàng đó.

Xem ra đây là một khu vực xám được quan chức ngầm cho phép.

Trong thâm tâm Kỷ Uyên cũng hiểu cái gọi là tay cường hào ở xưởng Lưu Ly, sau lưng hẳn đều có chỗ dựa vững chắc riêng cho mình.

Cho dù có kẻ bốc đồng chạy đi tố cáo thì chắc cũng chẳng có động tĩnh gì.

Bạn đang đọc Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) của Bạch Đặc Mạn A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.