Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trong nhà không có mỏ, Thông Bảo tiền trang (1)

Phiên bản Dịch · 1016 chữ

- Có thể đấu tiễn nhưng cũng không cần phải quyết sinh tử. Người trẻ tuổi nóng tính như vậy không bằng về nhà uống mấy chén trà lạnh cho hạ hỏa đi.

Khuôn mặt Sài Thanh Sơn tràn đầy bất đắc dĩ, ông ta lắc mình một cái xuất hiện ở sân tập bắn, nội lực dồi dào bao trùm toàn thân như mặc giáp sắt đang chấn động, khiến áo bào bay phất phơ.

Huyết khí hùng hậu tu luyện mấy chục năm cô đọng thành một thể toàn vẹn như núi cao, bỗng nhiên trấn áp xuống.

Ầm một tiếng, khí thế đè xuống như ngàn tầng sóng vỗ đang chập chùng.

Bụi mù bay lên cuồn cuộn, bao phủ mấy trăm bước xung quanh sân tập bắn.

Những thí sinh kia ào ào lấy tay áo che mặt, không ngừng lui về phía sau, đồng thời cảm khái nội lực của Sài chưởng sự thật thâm hậu, hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu cao thủ nho võ.

“Đây chính là võ giả Hoán Huyết tam cảnh à. Mạnh quá!”

Cơ thể Kỷ Uyên hơi trầm xuống, hai vai như thể gánh đỉnh lớn vạn cân, người hắn khó mà cất bước, đến việc thở cũng khó khăn.

Đối mặt với người có cảnh giới giống như Sài Thanh Sơn, hắn không hề có cơ hội phản kháng.

Kỷ Uyên thầm thở dài, mình vẫn còn yếu lắm.

Hắn nhìn Dương Hưu ở phía bên kia, gã ta cũng không quá ổn.

Khung xương cứng rắn như được đúc bằng sắt thép của đối phương không chịu nổi gánh nặng mà phát ra tiếng “ken két”.

Hai chân gã ta khuỵu xuống run run, suýt chút nữa thì quỳ ngay tại chỗ.

- Chà, hắn thật sự có dũng khí giết ta!

Gân xanh hai bên thái dương của Dương Hưu nổi lên, hai mắt gã tỏa ra ánh sáng xanh như lân hỏa vậy. Da thịt toàn thân gã co lại dán chặt khung xương. Gã không ngừng đi lên phía trước.

Dù gã đã bước vào cảnh giới Phục khí, nhưng sao có thể là đối thủ của Sài Thanh Sơn. Bởi vì gã ngoan cố chống lại, khí huyết đảo ngược, nên thương tới gan phổi, gã há mồm phun ra một búng máu tươi.

- Cậu muốn giết người, người ta không thể giết ngược lại cậu sao? Nào có đạo lý như vậy.

Sài Thanh Sơn lắc đầu nói.

Kiên cường bất khuất là chuyện tốt.

Thế nhưng phải hiểu được tình thế chứ.

So với Dương Hưu ngoan cố, Kỷ cửu lang đến từ Liêu Đông mà trước đây vốn vô danh có vẻ thông minh hơn nhiều.

Bề ngoài trông thân hình hắn bất động, cơ bắp buông lỏng, kì thật nội khí giấu trong cơ thể đang vận sức chờ ra tay.

Như vậy vừa có sức hoàn thủ, vừa không lấy trứng chọi đá gặp phải phản phệ.

- Lão phu cùng Lương quốc công từng có vài lần duyên phận, không chấp nhặt với tiểu bối như cậu. Phong ba hôm nay đến đây là dừng, nếu tiếp tục náo loạn, đừng trách ta hạ thủ không có nặng nhẹ.

Sài Thanh Sơn mặt mày không vui, ông ta hừ lạnh một tiếng, vung tay áo hất bay Dương Hưu.

Chỉ thấy gã ta lăn mấy vòng trên không trung rồi rơi cái bịch xuống bên ngoài sân, trong lúc nhất thời không thể đứng dậy nổi, vô cùng chật vật!

- Võ học Nho môn của học cung Tắc Hạ! Lưu Vân Thiết Tụ!

Trịnh Ngọc La nheo mắt.

Có vẻ lai lịch của Sài chưởng sự không hề tầm thường.

Bởi vì xuất thân sư thừa, so với dòng dõi tướng huân quý khác thì kiến thức của y phong phú hơn một chút. Chỉ cần liếc mắt, y đã nhận ra võ công mà Sài Thanh Sơn thi triển là Lưu Vân Thiết Tụ cần một tu vi nội khí cao cường, am hiểu sâu biến hóa cương nhu.

“Hóa ra Sài chưởng sự là người của học cung Tắc Hạ.

Ba ngàn năm trước trăm họ tôn thờ võ thuật, đều có truyền thừa.

Nho môn lấy hai tòa học cung Thượng m, Tắc Hạ làm chính thống, cộng thêm Phật môn Huyền Không tự, Hoàng Giác tự; Đạo môn thì có Chân Võ sơn, Lão Quân giáo.

Thế là ba nhà Nho Phật Đạo chia thiên hạ, cùng trị Đại Cảnh.

Những giáo phái, tông môn khác đều chưa được triều đình công nhận nên thành 'Tà môn ngoại đạo'!”

Kỷ Uyên thầm nghĩ, sau đó khoanh tay hỏi:

- Dám hỏi Sài chưởng sự, học sinh có thể tiếp tục tham gia cuộc thi không?

Sài Thanh Sơn vuốt cằm nói:

- Không kiêu không gấp, là một đại tài. Cậu đã có thể kéo cung Thiết Thai, vậy thì trực tiếp thử tấm bia cách năm trăm bước đi. Mười mũi tên trúng ba bốn là coi như là qua cửa.

Kỷ Uyên khẽ gật đầu, dần trấn định lại, khi ở Sóc Phong quan hắn đã luyện được nhãn lực và tâm lực mạnh mẽ.

Sau mấy lần hô hấp, hắn đưa tay kéo cung Thiết Thai, dùng Liên Châu tiễn pháp, nắm ba cây Huyền Kim tiễn, ngón tay như mắt phượng, kéo dây cung như trăng tròn!

Vụt vụt vụt!

Tiếng nổ vang của mũi tên giống như sao băng bắn thủng không khí, liên tiếp xuyên qua mục tiêu.

Trong mắt Sài Thanh Sơn hiện lên vẻ kinh ngạc.

Tài bắn cung kinh người này xuất hiện trên người một thiếu niên mười lăm tuổi thì đúng là hiếm thấy!

Đám thí sinh càng không tin nổi mắt mình. Hắn có thể kéo căng hoàn toàn cung Thiết Thai nặng năm trăm cân, bắn trúng hồng tâm mục tiêu cách xa năm trăm bước!

Có bản lĩnh này còn tới kiểm tra võ cử làm gì? Thần xạ thủ ngoài cửu biên quan cũng chỉ được như thế!

Bạn đang đọc Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) của Bạch Đặc Mạn A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.