Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mưu toan, võ hội (1)

Phiên bản Dịch · 1341 chữ

Giữa lúc tâm trí đang hoảng hốt, Kỷ Uyên gần như quên hết tất cả mọi việc bên ngoài.

Bên ngoài Sóc Phong quan cờ bay phấp phới, tiếng kêu “giết” rầm trời.

Mấy ngày gần đây, trước mắt Kỷ Uyên là cảnh tượng Trấn Bắc đại tướng quân Đàm Văn Ưng thi thoảng hạ lệnh cho binh sĩ giết về phía núi Đại Tuyết liên miên vô tận.

Mỗi một tấc đi về phía trước đều được lát bằng máu và thịt, chặng đường vô cùng gian nan!

Dòng lũ màu xanh đen của ngựa sắt trải dài khắp núi đồi, khí huyết nối thành một mảnh như núi cao biển rộng, chúng ầm ầm va chạm với những kẻ ngoài vòng giáo hóa tự xưng là tín đồ thần linh kia!

Ầm!

Trong mắt Kỷ Uyên, cảnh tượng này như thể đất đai phì nhiêu bỗng bị cày ta một khe rãnh thật sâu màu đỏ tươi.

Chiến cuộc vô cùng thảm khốc!

Nhìn ra xa nơi trung ương của chiến trường là biển khí huyết bàng bạc như biển, vô cùng lóa mắt, mỗi lần nó đang lên đều có mười đỉnh núi bị san bằng!

Người ở đó như côn trùng, tử thương vô số!

“Chẳng trách cái uy của Thánh nhân đè khắp thiên hạ, thành lập nhân đạo hoàng triều.”

“Phi Hùng vệ tinh kỵ hãn tốt mạnh mẽ như vậy, ấy thế mà còn có tới mười sáu đội quân như thế nữa! Những môn phái giang hồ kia làm sao có thể là đối thủ kia chứ!”

Kỷ Uyên cảm thán trong lòng.

Hắn là cung thủ có nhiệm vụ thủ thành, việc cần làm mỗi ngày là thôi động nội khí chống lại cái lạnh, rồi sau đó bắn tên, bắn tên không ngừng!

Cung tiễn thù được giao một cái cung lớn bằng sắt và mười túi Huyền Kim tiễn, cho dù có là kẻ trời sinh thần lực đi chăng nữa thì cũng sẽ bắn tên mệt tới mức không nhúc nhích nổi.

Nhưng đám dân ngoài vòng giáo hóa kia cứ không ngừng tấn công tường thành, như thể giết mãi không hết vậy. Bọn họ hung hãn không sợ chết, điên cuồng tới độ đáng sợ.

- Bọn họ vẫn là người hả?

Sau khi đánh lui một lần công thành, Kỷ Uyên hít sâu một hơi, dòng khí lạnh lẽo chui vào ngực, khiến phế phủ hắn nhói lên như thể bị dao cắt.

Hai tay hắn run rẩy kịch liệt, không không kéo được cung nữa, vì vậy hắn đành dựa vào tường nghỉ ngơi lại sức.

Trong hoàn cảnh ác liệt như vậy, kẻ yếu căn bản không sống nổi, không cần kẻ địch, trời đất tự sẽ cướp đi tánh mạng của ngươi.

- Đất đai ngoài vòng giáo hoa là như thế đấy, mấy tên Tà Thần đó giáng lâm từ hư không, xâm chiếm không gian, vặn vẹo sinh mệnh, coi tất cả chúng sinh là đồ ăn, là tín đồ!

- Thánh Nhân thiết lập tấm khiên chắn cửu biên kiên cố chính là để dẹp loạn càn khôn, quét hết ma đầu, giành lại sự thái bình cho thế gian!

Ngụy giáo đầu phiên bản trẻ tuổi cũng rất mệt mỏi, nhưng mặt ông ta đầy nhiệt huyết, sắc mặt đỏ bừng lên. Ông ta hận không thể xông vào chiến trường chém giết cùng với quân mã Phi Hùng vệ.

Kỷ Uyên chỉ nghỉ ngơi một lát, nghe thấy tiếng kèn lệnh thổi, hắn lại đứng lên một lần nữa. Hắn trốn sau tường thành, giương cung bắn chết đám dân ngoài vòng giáo hóa.

Hắn và Ngụy giáo đầu đều là lính tốt thủ thành, chưa đủ tư cách ra khỏi thành để tham chiến.

Lính mã Phi Hùng vệ chân chính đều khoác lên vai trọng giáp nặng mấy trăm cân, cưỡi lên Xích Huyết Long Mã, bọn họ kết thành chiến trận để công kích quân địch.

Chỉ có cấp độ Hoán Huyết tam cảnh mới làm được như thế.

Ba ngày!

Năm ngày!

Mười ngày!

Kỷ Uyên bắn ra hơn ngàn mũi tên, rèn luyện tầm mắt, lực tâm. Thời gian trôi qua, hắn đắm chìm trong việc bắn cung, thậm chí sắp quên mất chuyện luyện hóa số mệnh.

Một năm, hai năm, ba năm —

Không biết đã qua bao lâu, đột nhiên toàn bộ trời đất vỡ tan như bong bóng, trước mắt Kỷ Uyên quay về bóng tối!

“Sóc Phong quan, Phi Hùng vệ, Đàm Văn Ưng, dân ngoài vòng giáo hóa…”

Kỷ Uyên đột ngột mở hai mắt, con ngươi hắn co lại thành một cây kim, hắn cảm thấy như mình đang xem mọi thứ bằng kính lúp vậy.

Hắn có thể thấy rõ từng hạt bụi nhỏ trôi nổi trong không khí, con muỗi, thậm chí là dòng khí lưu đang lưu động!

“Đây là hiệu quả sau khi luyện hóa mệnh số à?”

Kỷ Uyên lắc lắc đầu, hắn kinh ngạc phát hiện cảnh tượng trước mắt không phải là ảo giác.

Đời trước hắn có xem qua chuyện một tay thần xạ thủ luyện tập tầm mắt, mỗi ngày ông ta buộc một con rận vào sợi tóc, sau đó chăm chú quan sát, mãi cho tới khi xem con rận nhỏ như phiên bản nhìn gần mới tính là thành công.

Kỷ Uyên trợn mắt, đừng nói tới mấy hạt bụi nhỏ hơn hạt gạo mà ngay cả dòng khí lưu đang di chuyển hắn cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.

“Tiếc là trong tay mình không có cung cũng không có tiễn, không thể thử bắn cung được.”

Kỷ Uyên lắc đầu thầm nghĩ, tâm trí hắn chìm vào thức hải xem Hoàng thiên đạo đồ.

Mệnh số của hắn đã thay đổi.

[Mệnh chủ] : [Kỷ Uyên]

[Mệnh bàn] : [chưa thành (thiếu chủ vận)]

[Mệnh cách] : [chưa thành (thiếu Cát thần, Sát thần)]

[Mệnh số] : [một xanh bốn trắng một xám, tư chất Đinh trung]

[Ưng nhìn], [Khí dũng], [Long tinh hổ mãnh], [Cương cân thiết cốt], [Xạ nghệ], [Đột tử]

“Thêm số mệnh có thể tăng đánh giá của tư chất à?”

Kỷ Uyên cảm giác mình lại biết thêm một tri thức nhỏ.

Cuốn Hoàng thiên đạo đồ mà hắn nắm giữ này còn có rất nhiều chỗ cần tìm tòi hiểu biết.

Ví dụ như mệnh cách là gì? Mệnh bàn đại diện cho cái gì? Cát thần là sao? Sát thần là sao?

Những vấn đề này cứ quẩn quanh trong lòng Kỷ Uyên, không vứt đi được.

Nhưng Kỷ Uyên cũng chưa muốn tìm hiểu tỉ mỉ. Những vấn đề mà bây giờ hắn chưa biết, chưa giải quyết được thì hắn sẽ tạm gác lại, sau này hẵng tính.

“Ngụy giáo đầu là ba trắng hai xám, Trình bách hộ là năm trắng. Người trước có mệnh số tiêu cực, người sau không có, có lẽ đó chính là nguyên nhân mình có thể sao chép được mệnh số.”

“Ví như [đột tử] hay [khí huyết suy bại] thì không thể sao chép luyện hóa được?”

Kỷ Uyên thầm suy đoán.

“Mình xem số mệnh của nhiều người như thế, dù khí huyết mạnh yếu, võ công cao thấp, thân phận quý tiện ra sao thì ai nấy đều cơ bản có năm mệnh số.”

“Đánh giá tư chất của bọn họ là đinh hạ, chắc là vì do số mệnh ít hay nhiều. Nếu suy luận vậy thì có khi nào số lượng mệnh số mà mỗi người có thể gánh chịu thật ra có khác biệt? Ví dụ những người càng mạnh mẽ thì mệnh số càng quý, càng nhiều chăng?”

Kỷ Uyên chậm rãi ngủ thiếp đi trong dòng suy nghĩ. Trải nghiệm ở Sóc Phong quan khiến hắn rất mệt mỏi.

Trong giấc mộng của hắn, dường như vẫn có tiếng gió lạnh rít gào, cảnh tu la vó ngựa giết chóc…

Bạn đang đọc Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) của Bạch Đặc Mạn A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.