Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoán Huyết đại đan, dân đen như cỏ (1)

Phiên bản Dịch · 1150 chữ

- Tuân lệnh thưa Thiên hộ đại nhân, tiểu nhân nhất định sẽ dốc toàn lực ép Kỷ Cửu lang giao ra vị trí bách hộ đang trống của cha hắn.

Dù sao Lâm Lục cũng là một tên võ giả nhị cảnh đã ngưng tụ được bảy khí mạch, tuy đã trúng một chưởng khiến miệng hộc máu tươi nhưng gã vẫn chưa bị thương nặng. Gã giãy dụa bò dậy, miệng không dám oán giận nửa lời.

Thường ngày hai toà nha môn Nam Bắc Trấn phủ ti do bách hộ thay phiên nhau điểm danh. Còn mấy vị Thiên hộ thì hoặc là trông coi Hắc Long đài, tuỳ thời chờ lệnh của Đốc chủ; hoặc là nhận lệnh ra ngoài hoạt động, tuần tra các châu phủ trong thiên hạ, giám sát động tĩnh của dân bách man, Chiêu Dao sơn.

- Ngươi biết đó, một viên Hoán Huyết đại Đan của Thái Y cục có giá bán tới cả vạn lượng bạc. Nếu không có bảo đảm của quân triều đình, đăng ký tạo sách, thì thậm chí có tiền còn không mua được.

Ánh mắt thanh niên lạnh lùng, hung ác nham hiểm. Nếu không phải do tên heo mập Lâm Lục này biết cách kiếm tiền, làm việc cũng khá đắc lực thì lúc nãy y đã hạ sát thủ rồi.

- Ta mặc kệ tên Kỷ cửu lang kia năng lực bằng trời như thế nào, ta cũng không quan tâm hắn sống hay chết. Ta chỉ cần bạc, ngươi hiểu chứ?

Võ đạo khí huyết, cần nhất là tài nguyên.

Mỗi năm Thái Y cục chỉ bán ra 60 viên Hoán Huyết đại đan thôi. Trừ phần của những vương công quý tộc, dòng dõi tướng huân, thì phần còn sót lại không nhiều lắm.

Nếu bỏ lỡ thì con đường tu hành võ đạo của y sẽ bị chậm trễ.

- Tiểu nhân hiểu rồi ạ. Lam đại quản gia huyện Vạn Niên đã thanh toán một nửa tiền đặt cọc, hai ngàn năm trăm lượng bạc đó tiểu nhân chia ra gửi ở Thông Bảo tiền trang, để đổi thành tiền giấy. Ngày mai tiểu nhân sẽ đưa tới cho đại nhân ạ.

Lâm Lục quỳ rạp dưới đất, tư thế hèn mọn. Tất cả vinh hoa phú quý của gã đều do tên thanh niên hung ác nham hiểm này cấp cho. Nếu như không có chỗ dựa là vị Thiên hộ đại nhân này, thì y nào giữ được chức bách hộ, Phi Ngư phục, nhà cao cửa rộng, thê thiếp thành đàn kia.

- Bạc thì chẳng bao giờ ngại nhiều cả. Ta lúc nào cũng không đủ tiền tiêu.

Thanh niên nham hiểm kia tựa lưng vào chiếc ghế gỗ hoa lê vàng, nhìn như y đang thả lỏng nhưng khí thế lại hung hãn giống như hổ đói vồ mồi.

- Lam lão nhị đồng ý lấy năm ngàn lượng bạc đổi một chức bách hộ, xem ra lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, Dư gia trang khá là có tiền đấy.

- Lâm mập mạp, ngươi giỏi nhất mấy vụ này. Chờ sau khi thằng cháu trai của Lam lão nhị làm bách hộ, ngươi hãy cố làm thân với hắn, đào ra vấn đề. Dù hắn không có ngươi cũng phải gài cục, ép hắn nhổ ra.

Lâm Lục hiểu ngay lập tức. Thiên hộ đại nhân đang để mắt tới Dư gia trang huyện Vạn Niên đây mà. Nên gã vội thuận theo câu chuyện, nói:

- Trong tay Dư gia có ruộng đồng, xưởng nhuộm, hãng buôn vải, một năm kiếm được mười mấy vạn lượng bạc. Dư gia cả nhà già trẻ người thì chết, người thì bệnh, không có chỗ dựa, lại dùng hết quan hệ, bây giờ chỉ dựa vào tay họ Lam. Chỉ cần nắm được tay họ Lam thì đại nhân muốn bao nhiêu tiền ắt có bấy nhiêu, chắc chắn có thể cung phụng cho con đường tu hành võ đạo của đại nhân ạ.

Thanh niên kia nhẹ nhàng gõ gõ tay vịn ghế, y than thở:

- Ngươi biết ý của ta là tốt. Đường quan trường cũng như đường võ đạo, xuất thân không tốt thì cụt đường rất nhanh.

- Ta dựa vào vài phần cơ duyên gặp gỡ, mới ngồi lên chức Thiên hộ này. Nhưng đây đã là giới hạn rồi, lão thất phu Ngao Cảnh kia còn ngồi chức đấy lâu lắm, lại thêm cả mấy tay Chu Hành Phong, Từ Ứng Cầu kia đều nhìn chằm chằm cái chức chỉ huy sứ thân thêu Kỳ Lân đó.

- Nếu muốn ngăn bọn hắn, và được sự thưởng thức của Đốc Chủ, thì ta chỉ có cách đột phá cảnh giới mới tiến thêm được một bước!

Lâm Lục im lặng không dám lên tiếng. Nam Bắc Trấn phủ ti đều có một vị chỉ huy sứ, là chức quan tam phẩm, có thể nói là hai người quyền lực nhất dưới trướng Đốc chủ.

“Cửu Biến Long Vương” Ngao Cảnh chính là chỉ huy sứ của Bắc trấn phủ ti. Ông ta có võ công cao siêu khó đoán, thường ngày ông ta đều ở trong Hắc Long đài chuyên tâm tu hành, không để ý tới ngoại sự.

Còn Chu Hành Phong, Từ Ứng Cầu đều là Thiên hộ. Một người trẻ tuổi võ cốt tốt, rất có tiềm lực. Một người thì tư lịch sâu, căn cơ dày, có nhiều quan hệ nhân mạch.

So sánh với họ thì thanh niên nham hiểm Thiên hộ này có nội tình yếu kém hơn.

Bốn vị Thiên hộ Chu, Từ, Tống, Vương của Bắc Trấn phủ ti đều ngóng trông ngày nào đó Ngao chỉ huy sứ thoái vị, nhường cái chức trống ấy ra.

- Đứng lên đi, ngươi nói ngươi bị cái tay Đề kỵ nho nhỏ không biết tốt xấu đó đánh bị thương à? Cảnh giới của hắn là gì?

Thanh niên Thiên hộ đó khoát tay áo, nói sang chuyện khác.

- Bẩm Thiên hộ đại nhân, tay Kỷ Uyên này tâm cơ dữ lắm. Bình thường hắn chỉ thể hiện mình cấp độ ngoại luyện, nhưng kì thực hắn đã luyện gân xương da mô tới đại viên mãn.

- Hắn có thể phách mạnh mẽ, Hứa Hiến dẫn đầu 7 - 8 tên tổng kỳ cùng tiến đánh nhưng đều không làm gì được Kỷ Uyên.

Lâm Lục ráng đứng lên, gã oán hận bẩm báo:

- Tiểu nhân vốn định mượn lý do này để bắt hắn vào chiếu ngục. Chỉ cần chứng thực hắn mưu hại thượng quan thì không ai bắt bẻ gì được.

- Nhưng không ngờ rằng tên Kỷ Cửu lang đó lại vào được Giảng Võ đường, lôi kéo được một tên giáo đầu lợi hại cấp độ ba cảnh thay máu, khiến tiểu nhân lật thuyền trong mương.

Bạn đang đọc Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) của Bạch Đặc Mạn A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.