Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoại truyện: Gia đình năm người (2)

Phiên bản Dịch · 1420 chữ

Chu Bạch đi tới cửa, đặt tay lên nắm cửa.

Bàn tay hắn bây giờ trông trắng bệch một cách ốm yếu. Khi anh chạm vào tay nắm cửa, nhẹ nhàng nắm lấy nó.

Sau đó, một cảm giác kim loại lạnh lẽo xuất hiện từ lòng bàn tay hắn.

Không phải quỷ dị, không phải động vật......

Vậy tại sao nói hắn không phải người đâu này?

Trước hết loại trừ đây là hệ thống mượn quy tắc đang mắng người. Sau đó suy nghĩ lại vấn đề này một cách nghiêm túc.

Chu Bạch khẽ cau mày, nghĩ đến vợ mình còn đang đợi ở ngoài cửa, nên tạm thời hắn chỉ có thể gác vấn đề này sang một bên.

Xoay tay nắm cửa và mở cửa.

Bên ngoài thư phòng.

Người vợ mặc bộ đồ ngủ bằng lụa có dây đeo và không có trang sức nào cả, kể cả chiếc kẹp tóc màu đỏ.

Cô ta chỉ xõa mái tóc đen xoăn ra, đứng ngoài cửa mang theo nụ cười, vui vẻ nhìn Chu Bạch đứng ở trong cửa.

"Chồng, đã muộn rồi, anh nên nghỉ ngơi đi."

Cô ta bước vào thư phòng với bát chè trên tay.

Chu Bạch chú ý tới bụng cô ta hơi nhô lên, cũng nhận thấy khi vợ bước vào thư phòng, cảm giác có ai đó đang theo dõi mình bỗng trở nên mạnh mẽ hơn.

"Chồng nè, em nấu cho anh một bát chè, anh ăn thử đi."

Lại một bát chè quen thuộc được đặt lên bàn.

Lần này Chu Bạch không cần lo lắng bát chè này có nguy hiểm hay không. Nhưng hắn biết là trong thư phòng này còn có một mối nguy hiểm tiềm ẩn khác, đang trốn trong một góc.

Có lẽ hắn có thể đoán được mối nguy hiểm là gì.

Vì vậy, hắn hít một hơi thật sâu và xây dựng tâm lý cho mình trước. Sau đó hắn bước đến bàn cầm bát chè vợ đặt trên bàn lên.

Hắn đưa bát lên môi, nhấp một ngụm nhỏ, lập tức tỏ ra chán ghét.

"Ngọt như vậy? Em cảm thấy thân thể của anh quá khỏe mạnh, phải không?”

Người vợ có chút sửng sốt, sau đó lộ ra vẻ mặt ủy khuất.

"Số lượng đường phèn đưa vào luôn là cố định. Anh trước đó không có......”

Nói đến đây, cô ta ngẩng đầu nhìn vẻ mặt Chu Bạch.

Nghĩ tới hôm nay tâm tình của mình có thể không tốt, hắn cũng không tiếp tục phàn nàn.

“Nếu anh không thích thì em lại thêm chút nước, nấu lại cho anh.”

Chu Bạch sợ mình mềm lòng, không nhìn bộ dáng ủy khuất của cô ta, hắn nhanh chóng chuyển sự chú ý sang các góc khác của thư phòng và cố tỏ ra thiếu kiên nhẫn.

"Được rồi được rồi, em mau lấy đồ ra ngoài đi."

Vợ hắn cúi đầu, đưa tay nhận lấy bát chè trong tay Chu Bạch. Lúc đi ra khỏi phòng, cũng không quên quay đầu lại, dùng ánh mắt dò hỏi nhìn Chu Bạch đang đứng trong thư phòng.

Chu Bạch thì ngược lại, sải bước hướng về phía cửa, “Bành” một tiếng, vô cùng tuyệt tình mà ngăn ánh mắt của cô ta ở ngoài cửa.

Làm xong việc này, toàn thân Chu Bạch có chút căng thẳng.

Nguy cơ vẫn chưa kết thúc, ánh mắt đó vẫn dán chặt vào hắn.

Hắn quay lại và nhìn quanh thư phòng. Trong thâm tâm, cố gắng nhớ lại cảnh tượng lúc đó.

Sau đó, hắn kéo một chiếc ghế lại và đặt chiếc ghế vào một khoảng trống trong thư phòng dựa trên khung cảnh trong trí nhớ của mình.

Nếu nhớ không lầm thì vị trí này phải là vị trí C trong hình.

Chu Bạch xác nhận trong lòng lần nữa, sau đó xắn quần ngồi vào tư thế đó.

Bắt chéo chân.

Vừa lắc chân, hắn vừa giơ ngón út lên và cẩn thận ngoáy mũi vào lỗ mũi.

Chu Bạch có thể cảm giác được, ánh mắt kia bây giờ nhất định vẫn đang nhìn mình.

Vì vậy hắn ngồi ở ghế C, càng thêm ra sức biểu diễn.

Hắn tiện tay đem cứt mũi bôi ở trên quần ngủ của mình, cởi đôi dép bông ra và bắt đầu gãi chân.

Tuy nhiên, hắn vẫn cảm thấy như vậy là chưa đủ.

Vì vậy, tiếp theo, hắn còn biểu diễn những tiết mục quan trọng như xỉa răng, khạc đờm và đánh rắm ầm ĩ.

Làm xong việc này, hắn cảm thấy dường như trong thư phòng không còn có ánh mắt dõi theo mình nữa.

Hắn không dám mất cảnh giác, không ngừng biểu diễn cho đến khi cánh cửa lại bị gõ.

Người vợ đứng ngoài cửa bưng thêm một bát chè vào.

"Chồng, em cho thêm chút nước, anh thử lại lần nữa đi."

Chu Bạch nhận lấy bát chè ngọt, nhấp một ngụm, lập tức cau mày.

"Sao vậy, ăn không ngon sao?"

Chu Bạch liếc cái bụngcô ta có chút nhô lên, suy nghĩ một chút, ngữ khí ôn nhu.

“Hơi nhạt, nhưng có thể ăn được.”

Nói xong, hắn ngẩng đầu uống một ngụm.

Vợ hắn cầm bát chè Chu Bạch đưa tới, ngước mắt quan sát biểu tình trên mặt hắn.

"Chồng, hôm nay tâm tình của anh không tốt sao? Công việc của anh không tốt hả?"

Cô nói với giọng rất nhẹ nhàng.

Nếu là chồng thật của cô đang đứng đây, đoán chừng đã sớm nhấc tay đầu hàng rồi.

Nhưng Chu Bạch vẫn có quy tắc không quan hệ tình dục, cho nên màn trình diễn hôm nay của hắn không thể kết thúc ở đây.

Hắn bước ra sau bàn và tách mình khỏi Vu Lệ Lệ.

"Ừ, tâm tình anh không tốt, hôm nay đừng làm phiền anh nữa."

Vu Lệ Lệ phiền muộn gật đầu: "Em hiểu rồi, anh về phòng đi ngủ sớm đi."

Chu Bạch cúi đầu giả vờ để sắp xếp bản thảo của mình.

“Không, gần đây anh rất khó chịu, anh sẽ ngủ trong thư phòng. Để không..."

Hắn liếc nhìn cái bụng căng phồng của Vu Lệ Lệ ở giữa câu.

"Để không ảnh hưởng đến em bé. "

Sau khi nghe xong, vẻ phiền muộn trên mặt Vu Lệ Lệ biến mất một chút, sau đó cô ta nói với vẻ quan tâm: "Nhưng anh phải ngủ trong thư phòng, em lo buổi tối anh sẽ ngủ không ngon. Bằng không, hoặc là..."

Chu Bạch rèn sắt khi còn nóng, vội vàng cản lại lời cô ta muốn nói.

"Chuyện này em không cần lo lắng. Anh nhớ ở nhà có một chiếc giường gấp, hẳn là để trong phòng chứa đồ. Anh sẽ đem nó ra ngoài, với một lớp ga trải giường thì chắc chắn sẽ có được giấc ngủ ngon thôi."

Chu Bạch nói xong xoay người chuẩn bị bước ra khỏi thư phòng.

Nhìn thấy thái độ kiên quyết của Chu Bạch, Vu Lệ Lệ đành thôi không thuyết phục nữa, im lặng đi theo hắn ra khỏi thư phòng.

Bên ngoài thư phòng, ngoại trừ đèn trong bếp, ngoài hành lang chỉ có một chiếc đèn tường nhỏ, cũng cung cấp ánh sáng.

Vào giờ này, cha mẹ có lẽ đã ngủ, khi đi ngang qua cửa phòng họ, từ chỗ khe cửa thấy bên trong phòng không có một chút ánh sáng.

“Anh đi lấy giường gấp đi, em rửa bát trước. Nếu cần giúp thì vào bếp gọi em. "

Vu Lệ Lệ thấp giọng nói xong rồi đi về phía nhà bếp.

Chu Bạch ánh mắt dõi theo bóng dáng cô ta, khi nhìn thấy Vu Lệ Lệ đi ngang qua nơi con chó đen thường ngủ, hắn thấy ở đó không có bồn tắm cho chó.

Kết hợp với cái bụng phồng to của Lệ Lệ, Chu Bạch hoài nghi dòng thời gian hiện tại hẳn là trước khi mọi bi kịch xảy ra.

Chẳng trách hệ thống nói có thể cho bọn họ một kết cục tốt hơn.

Tuy nhiên, hệ thống hư hỏng này yêu cầu Chu Bạch sửa chữa thiếu sót, đên bây giờ hắn vẫn chưa có manh mối nào cả.

Hắn lắc đầu bất đắc dĩ, mang theo cái nghi vấn này đi về phía phòng chứa đồ.

Bạn đang đọc Quy Tắc Quái Đàm: Người Nhà Của Ta Không Bình Thường (Dịch) của Bạch Hồ Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hivit
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.