Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vật cưới thay cho vương gia tàn tật (11)

Phiên bản Dịch · 1128 chữ

CHƯƠNG 14: Vật để cưới thay cho vương gia (11)

Não Nghiêm Tranh ù ù cạch cạch. Đau đầu, đúng thật là đau đầu mà.

Thử hỏi, nếu lúc bạn đang tắm, đột nhiên có người từ trên trời rơi xuống ngay trước mặt bạn, bạn có bị doạ cho sợ chết khiếp không?

"Ngươi là ai!"

Nghiêm Tranh theo phản ứng bản năng mà che thân mình lại.

"Là ta, Tiểu Tranh" Giọng nói của người đó dịu dàng ôn hoà, đôi mắt sáng có hồn, hắn kéo khăn bịt mặt xuống để Nghiêm Tranh nhìn rõ mặt hắn, "Ta là Lục Bình Chi"

Nghe thấy tên Lục Bình Chi này, Nghiêm Tranh không kiềm được mà hoảng sợ.

Mấy ngày nay y luôn lo lắng rằng nam phụ trong kịch bản cũ tại sao vẫn chưa xuất hiện, giờ thì tốt rồi, cuối cùng cũng xuất hiện, chẳng qua là cách xuất hiện đổi thành kiểu doạ người mà thôi.

Trong kịch bản cũ, Lục Bình Chi là một trong những gián điệp của Cung thân vương - người đối đầu một sống một chết với Nam Cẩn Ly, và cũng là người bạn tốt mà Nghiêm Tranh yêu thầm rất lâu. Lục Bình Chi sau khi biết Nghiêm Tranh thay Nghiêm Thanh Nhã gã vào phủ Cẩn vương, Lục Bình Chi muốn lợi dụng lòng yêu thích của Nghiêm Tranh đối với hắn để chơi ván bài tình cảm với Nghiêm Tranh, khiến Nghiêm Tranh tình nguyện giúp hắn lấy trộm tình báo bí mật của phủ Cẩn vương.

Nhưng ngoài dự liệu, bị Lâm trắc phi phát hiện, Lâm trắc phi trực tiếp cho người đánh chủ cũ Nghiêm Tranh đến chết.

Nói thẳng ra, tên Lục Bình Chi này chính là máy gia tốc cái chết của Nghiêm Tranh. Sự tồn tại của hắn gia tăng cực lớn luỹ thừa sự trắc trở cho sự sống còn của Nghiêm Tranh trong phủ Cẩn vương.

Điều khiến Nghiêm Tranh càng thấy đáng ghét hơn chính là, tên Lục Bình Chi này không hề có tình cảm với chủ cũ. Sự tiếp cận của hắn chẳng qua chỉ là vì lợi ích của bản thân. Hắn xem Nghiêm Tranh như con cờ!

Kiếp trước, Nghiêm Tranh y cũng là một quân cờ ngu xuẩn.

Trong mắt Nghiêm Tranh xẹt qua một tia hận thù, nhưng rất nhanh đã bị y dìm xuống.

Đối với Lục Bình Chi, tuyệt đối không nên dùng cương. Lòng dạ của tên Lục Bình Chi này thâm sâu khó đoán, một khi dùng cách cứng rắn, thấy không moi được gì từ Nghiêm Tranh, rất có thể hắn sẽ chơi trò chó cùng rứt giậu với Nghiêm Tranh.

Nghiêm Tranh nhếch mép cười, thời khắc để hắn biểu diễn lại đến rồi.

Nghiêm Tranh ngơ ngơ nhìn Lục Bình Chi, ánh mắt đó giống như lại có được bảo vật đã bị mất, y nắm chặt lấy vai Lục Bình Chi, "Bình Chi, thế mà lại là ngươi. Ta, ta có nằm mơ cũng không mơ được, ta vậy mà lại được gặp lại ngươi ở nơi địa ngục này...Không, đây không còn là địa ngục, mà là thiên đường."

Lục Bình Chi thấy sự si mê của Nghiêm Tranh đối với hắn và cả sự vui sướng của Nghiêm Tranh sau khi gặp lại hắn, hắn cảm thấy mình đã cách thành công gần hơn một bước, hắn giả bộ bày ra vẻ mặt thương tiếc, "Tiểu Tranh, trông ngươi ốm đi nhiều quá. Chắc chắn là mấy ngày qua ngươi đã không được sống tốt rồi. Sau khi ta biết ngươi bị mất tích, ta giống như bị điên vậy, lúc ta hay tin ngươi thay Nghiêm Thanh Nhã để gã đến đây ta không có cách nào giữ được bình tĩnh."

Sợ nhất là cái thể loại trai đểu mà giả dạng dịu dàng điềm đạm các kiểu.

Nghiêm Tranh dùng tay lau lau chóp mũi, "Bình Chi, ngươi điên rồi sao, phủ Cẩn vương canh gác nghiêm ngặt, ngươi xông vào đây như vậy nếu bị người khác phát hiện ra thì phải làm sao."

Lục Bình Chi nắm chặt tay Nghiêm Tranh, "Đúng vậy, ta bị điên rồi, từ giây phút ta nhận ra ta đã yêu ngươi thì ta đã điên rồi. Tiểu Tranh, lúc trước ta không quan tâm đến ngươi thật ra bởi vì ta chưa nhận ra tình cảm của mình, bây giờ ta chỉ muốn dẫn ngươi cao chạy xa bay, rời khỏi cái phủ Cẩn vương này." Hắn nói một cách hùng hồn dõng dạc như một nhà diễn thuyết: "Cái tên Cẩn vương khốn kiếp đó không hành hạ ngươi chứ? Ngươi, để ta xem thử cơ thể của ngươi..."

Nói thật lòng, Nghiêm Tranh rất muốn lấy chân đạp cho hắn một phát dính vách, nhưng y vẫn phải kiềm chế sự ghét bỏ đó, dùng khổ nhục kế đối phó với Lục Bình Chi, "Không, Bình Chi, người đừng xem. Ta rất sợ, rất sợ ngươi sẽ ruồng bỏ ta."

"Đồ ngốc, sao ta có thể ruồng bỏ ngươi." Lục Bình Chi nói, "Tiểu Tranh, ta thề, ta nhất định sẽ dắt ngươi đi. Chỉ cần ngươi bằng lòng tin ta, cho ta chút thời gian."

"Được, ta tin ngươi"

Xuân Đào đứng sau bình phong nghe được cuộc đối thoại của Nghiêm Tranh và Lục Bình Chi như là nghe được một bí mật to lớn kinh thiên động địa, vẻ mặt kinh ngạc sửng sốt, rón rén đóng cửa lại, không ai biết rằng cô ta đã từng đến.

Sau khi Xuân Đào chuồn ra ngoài, một mạch đi đến phòng của Lâm trắc phi, nói cho Lâm trắc phi nghe tất cả những chuyện vừa nãy mình nghe được.

Lâm trắc phi ở trước bàn trang điểm lập tức đứng bật dậy. Nắm chặt bàn tay, móng tay dài như muốn cắm vào trong da thịt của mình.

Ngọn lửa giận dữ trong Lâm Thục Vân đang bùng cháy nhưng cô ta vẫn rất hả hê, "Chẳng trách ả tiện tiện nhân đó lại có bản lĩnh mệ hoặc người khác lớn đến như vậy, nhất định là thường hay ở bên ngoài ăn chơi phóng đãng. Vừa nãy, chuyện ở đình hồ chưa dìm chết được ả, ngược lại còn khiến ả lật ngược tình thế ở trước mặt vương gia, đúng là khiến ta tức chết mà. Lần này ta nhất định phải khiến ả và cái tên gian phu đó chết không có đất chôn thân! Xuân Đào, chúng ta đi."

-------------------------hết chương 13-------------------------------

edit: Full HD

beta: Bột lão sư

bản việt hóa bởi Hắc Bạch Vô Thường team

-------------------------3/7/2020----------------------------------------

Bạn đang đọc Quy tắc phục thù của Công Tử Tô Nghiễn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hacbachvothuong123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.